Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2428



Nỗi lo của Huyết Đế cũng có cơ sở.

Nếu tất cả thần điện thực sự bị phá huỷ hết, đến lúc ấy toàn bộ Nguyên Tiên

giới đều nằm trong tầm kiểm soát của sáu suối nguồn.

Cho dù có che giấu tu vi thì họ vẫn phải sống dưới mi mắt kẻ khác.

Đến lúc đó, việc Di muốn bắt họ chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

“Chẳng lẽ ngươi định rời khỏi Nguyên Tiên giới, đi ở ẩn ở nơi loạn lưu hỗn độn

sao?”

“Cho dù chúng ta làm thế, vẫn không thể tránh khỏi sự truy sát của Di mà?”

“Vả lại loạn lưu hỗn độn không có gì cả, cứ ì ra thì chúng ta sẽ dần suy bại

thôi.”

“Không không không.”

Tâm Đế xua tay.

“Các ngươi hiểu lầm rồi, ta không muốn lưu đày bản thân.”

“Ở Nguyên Tiên giới có một nơi từ đầu đến cuối chưa bị ảnh hưởng bởi chiến

tranh, chẳng lẽ các ngươi không chú ý tới nó ư?”

“Có nơi như vậy hả?”

Ban đầu Huyền Đế rất ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó chợt nhớ ra gì đó.

“Tiên Võ châu!”

Ánh mắt mấy người còn lại cũng sáng rực lên.

“Ngươi đang nhắc tới Vô Định Cổ Thánh?”

“Không sai.”

Tâm Đế nhìn sang hướng khác, từ tốn nói: “Trước mắt, rõ ràng Tiên Võ châu

cũng nằm trong phạm vi của Lạc Tiên điện, nhưng không bị bất cứ suối nguồn

nào chiếm cứ.”

“Ta không hiểu tại sao lại thế.”

“Nhưng dù sao chăng nữa, đúng là Di vẫn chưa động tới Vô Định Cổ Thánh.”

“Có lẽ, địa vị của vị kia ghê gớm hơn những gì ta tưởng.”

Nghe hắn nói vậy, các Chính Thần khác cũng lâm vào trầm tư.

Qua một hồi lâu, Huyết Đế bỗng lên tiếng: “Tại sao ngươi không nói ra chuyện

này trong lúc nghị sự?”

“Bởi vì Tiên Võ châu không thể chứa chấp nhiều Chính Thần như vậy.”

“Vả lại, nếu họ không tiếp tục ngăn chặn thì chúng ta lấy đâu cơ hội rút lui?”

Giữa lúc bọn họ đang tự bày mưu tính kế với nhau thì Khương Thành đang ở

ngọn Tiên Sơn nơi Giáng Thần đài xa xôi, sớm đã bắt đầu hành trình qua cửa

của mình.

Bước vào thế giới hoàn toàn mới ở dưới chân núi, hắn phát hiện tu vi của mình

đã bị phong ấn 99%.

Thậm chí cảnh giới của phần tu vi còn lại chưa chạm tới cấp Thánh Chủ, chỉ có

thể coi là một Đạo Thần cao cấp.

Sau khi thúc giục đạo tâm, quả nhiên không thể sử dụng thánh giới, dẫu sao nó

cũng là chiêu bài năng lực của Thánh Chủ.

Thần hồn cũng vậy, bị hạn chế ở cảnh giới Đạo Thần cao cấp.

Đối mặt với chuyện này, Thành ca không hề nao núng.

Thực lực của hắn vẫn còn đó, chưa hề biến mất, nhưng vì chịu sự hạn chế của

pháp tắc đặc biệt ở thế giới này nên mới không thể thi triển nó mà thôi.

“Có lẽ là vị diện cấp thấp nên không thể chịu đựng sự tồn tại từ cấp Thánh Chủ

trở lên?”

Nếu Giáng Thần giả có thể sống dưới biển pháp tắc thì chắc chắn họ cũng mượn

sức mạnh từ pháp tắc thứ ba như bên Lạc Tiên điện.

Xây dựng một thế giới đặc biệt không phải là việc khó khăn.

Nhưng sau khi sử dụng thần hồn để cảm nhận một lượt, hắn phát hiện suy đoán

của mình là sai.

Vì hắn đã cảm thấy khí tức của Thánh Chủ ở thế giới này.

“Chuyện gì thế này?”

“Nếu thế giới này chịu được Thánh Chủ, vậy tại sao ta lại bị phong ấn xuống

Đạo Thần cao cấp?”

“Lẽ nào ca không xứng ư?”

Thành ca thu hồi thần niệm rồi bay về phía đạo quán gần mình nhất, dự định hỏi

thăm tình hình một chút.

“Cường giả” cấp Thánh Chủ vừa bị thần hồn của Khương Thành lướt qua đã

phi lên cao để tìm kiếm kẻ mới nhìn lén mình, vì vậy hoàn toàn không còn nằm

trong phạm vi mà hắn có thể dò xét.

Quả thực, hắn chỉ có thể sử dụng hồn lực bằng với Đạo Thần cấp đế hồn nhưng

chung quy vẫn lên tới phẩm chất cao nhất là Thiên Hồn.

Còn xa mới sánh bằng nguyên hồn của Thánh Chủ.

Hắn sắp đáp xuống toà đạo quán tên là Trường Sinh quán nọ, ấy là một cái tên

rất dễ bắt gặp ở tu luyện giới.

Trường Sinh quán này không tính là lớn, song cũng không nhỏ.

Danh môn có chừng hơn bảy trăm người, một nửa trong số đó hiện đang vân du

ở bên ngoài.

Lúc này, trong rừng trúc ở hậu sơn của đạo quán có bảy, tám nam nữ thanh niên

đang bao vây một nữ tử mặc đạo bào màu đen.

“Vân Chi, nếu ngươi không giao nộp Trường Sinh lệnh thì đừng trách bọn ta

không khách khí.”

“Đúng đấy, ngươi cầm tín vật của quán chủ cũng có ích lợi gì đâu?”

“Khi ngồi trên vị trí quán chủ, ngươi vốn không thể phục chúng.”

“Sư tôn ta mới thoả được sự kỳ vọng của mọi người…”

Nữ tử tên Vân Chi nổi giận đến mức mặt mày trắng bệch.

“Các ngươi!”

“Uổng công trước kia ta đối xử tốt các ngươi, hiện tại thi cốt cha ta chưa lạnh

mà đã ủ mưu chiếm đoạt chức quán chủ, đúng là ta nhìn lầm các ngươi rồi!”

“Không thể nói vậy.”

Tên thanh niên cầm đầu mặc áo lam khẽ phất tay áo, thản nhiên nói: “Mặc dù

trước giờ nhà ngươi luôn kế thừa vị trí quán chủ, nhưng ngày nay khác xưa rồi.”

“Ai bảo phụ thân ngươi mạo phạm người không nên đắc tội?”

“Lúc này Trường Sinh quán chúng ta cần có cao thủ thế hệ trước có đủ năng lực

ra mặt lãnh đạo, bằng không sẽ trở nên chia năm xẻ bảy, sớm muộn gì cũng diệt

vong thôi…”

“Đúng đấy.”

Những kẻ khác cũng lao nhao hùa theo.

“Sư tôn ta là nhị trưởng lão, thực lực không thua kém phụ thân ngươi, tại sao

không được làm quán chủ?”

“Nếu ngươi vẫn không lấy đại cục làm trọng thì đừng trách bọn ta không niệm

tình đồng môn!”

“Vân Chi, bọn ta không muốn dùng vũ lực với ngươi, ngươi thức thời chút đi!”

“Bảo ta phải thức thời?”

Vân Chi bật cười lạnh lùng.

“Tại sao nhị trưởng lão không đích thân ra mặt?”

Nàng vừa nói vừa chọc rách đầu ngón tay.

Một giọt máu tươi nhỏ xuống, trong lúc mọi người chưa kịp phản ứng, nó nhanh

chóng vẽ từng đường nét ở giữa không trung, tạo nên một đồ án có hoa văn

phức tạp và thần bí.

Bảy, tám thanh niên phe đối diện không hề hoảng hốt, trái lại còn cười nhạo.

“Ngươi vẫn nghĩ tới chuyện triệu hoán Nguyên Tướng tới trợ giúp?”

“Kẻ sắp chết đuối cố níu lấy sợi rơm cuối cùng thôi.”

“Có thể triệu hoán Nguyên Tướng cấp Tinh Anh đã là khá rồi.”

“Co quắp một góc ngoan cố kháng cự, nực cười quá thể.”

Thế giới của họ được gọi là Hoán Đình giới.

Những người tu luyện ở đây hầu hết đều có thiên phú triệu hoán, có thể triệu

hoán sinh linh dị giới từ những nơi vô định nhằm hỗ trợ họ trong chiến đấu.

Nhưng triệu hoán không là vạn năng.

Các Nguyên Tướng được triệu đến có sức mạnh không giống nhau, phần lớn

trong số đó còn không mạnh bằng chính chủ.

Hơn nữa cũng không thể ở lại mãi mãi.

Quan trọng nhất là nghi thức triệu hoán Nguyên Tướng cần trả giá rất nhiều.

Hoặc mất đi một vài bảo vật mang theo bên người, hoặc là tổn hại căn cơ, tu vi

bản thân sẽ bị sa sút.

Bởi vậy, khi chưa thực sự rơi vào đường cùng, rất ít người thử dùng kỹ năng

này.

Trước kia, người ở đây đều từng gặp tình cảnh triệu hoán ra toàn là Phàm cấp

hay cấp Tinh Anh, số lượng Nguyên Tướng cấp Đại Sư được triệu tới vô cùng ít

ỏi.

Song, Nguyên Tướng cấp Đại Sư cũng chỉ mạnh hơn họ một chút thôi.

Thấy pháp trận triệu hoán được vẽ nên từ máu nhỏ giọt càng lúc càng sáng, gã

thanh niên áo lam cầm đầu đột nhiên phất tay áo quét qua.

“Cho dù chỉ là cấp Đại Sư thì cũng không thể để ngươi thành công!”

Lúc này Vân Chi đang dốc sức triệu hoán, hoàn toàn không rảnh làm việc khác.

Bị đối phương cắt ngang, ánh sáng đỏ rực bị quét sạch như thể một làn khói

xanh.

“Niềm hy vọng cuối cùng đã bị phá huỷ rồi phải không?”

Đúng lúc nội tâm nàng vô cùng tuyệt vọng, trên đỉnh đầu nàng bỗng tối sầm lại.

Ngay sau đó, một thanh niên đẹp trai kinh thiên động địa xuất hiện trước mặt

nàng.

“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, dị bảo xuất thế hả, đưa một cái qua đây coi!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.