Tường Vy tối đó như thường lệ cô vẫn được Minh Huy ôm ngủ, đến nữa đêm cơ thể cô rất nóng, anh vừa cảm thấy cơ thể cô nóng rang liền lấy nhiệt kế ra đo, cô đã sốt đến bốn mươi độ, miệng co giật.
Anh đã vội bế cô chạy nhanh đến bệnh viện, cả căn biệt thự đèn đã mở sáng khắp nơi, người làm tất bật chạy đôn chạy đáo sắp xếp quần áo, vật dụng cá nhân để mang vào bệnh viện cho cô.
Tiếng ồn ào đã làm ông bà ngoại của Tường Vy thức giấc, ông bà mỗi người vào một phòng để ngủ cùng hai đứa cháu, trong lòng cả hai đều bất an, cảm thấy có chuyện không tốt sắp xảy ra với hai đứa cháu cố của mình.
Minh Huy ngồi trên ghế phía sau không ngừng ôm cô, để cô không làm hại đến bản thân mình. Bác tài xế cũng tập trung cao độ lái xe với tốc độ ánh sáng.
Khi xe cả hai vừa ngừng lại trước cửa bệnh viện, thì các bác sĩ đã chạy đến đưa cô vào phòng cấp cứu, vì trước khi đến đây anh đã gọi điện thoại trước cho cậu hai Bảo của Tường, các bác sĩ giỏi nhất đã được điều đến để chữa trị cho cô.
...********...
Cùng lúc đó tại biệt thự Vương Gia.
Phòng ngủ của bà Hồng
Bà Hồng đang mặc một bộ đồ ngủ vô sexy, lưng dựa vào tường, trên tay ly vang, lắc lắc vài cái uống một ngụm rồi cười ma quái, ánh mắt nhìn xa xăm ngoài cửa sổ rồi lẩm bẩm :
" Linda, cô gan lắm dám làm bùa hộ thân cho cha con Minh Huy bằng cách đem tất cả các loại bùa ấy về bản thân, nếu ngày rụng dâu của cô rơi vào lúc này thì bùa càng phát huy tác dụng gấp nhiều lần ha ha ha, để ta mở to mắt xem lần này cô làm sao giải được bốn lá bùa cùng một lúc "
Phòng bà Loan
- Anh tính để yên cho gia đình Minh Huy ra sức làm càng đến bao giờ ? Chuyện đám cưới Nhã Hân và Minh Huy anh còn muốn đợi bao lâu nữa, đám cưới này không thành thì anh biết hậu quả kinh khủng thế nào rồi chứ ?
- Biết rồi nói mãi, lo ngủ sớm đi.
Ông Bảo cáu gắt, nạt bà Loan rồi bỏ ra ngoài đi đến phòng bà Hồng, ông vừa bước vào phòng, bà Hồng đã ỏng ẹo đến gần ôm ấp ông thì thầm :
- Anh cười lên cho vui nào, làm gì mặt nặng mày nhẹ thế.
- Em lại uống rượu à ?
- Nếu không uống rượu thì làm sau em có thể ngủ khi không có anh chứ
- Ngoan, giờ đi ngủ thôi hôm nay anh sẽ ngủ ở đây cùng em.
- Thật á ? Anh không về phòng cùng chị Loan à ?
- Giờ em muốn ngủ thì lên giường, còn không ngủ thì biến ra ngoài cho anh ngủ.
Không đợi người bên cạnh trả lời, ông đã gỡ cánh tay đang bà Hồng đang ôm ra khỏi người mình rồi đi một mạch đến giường nằm xuống. Bà Hồng cũng lẽo đẽo theo sau, dù trong lòng rất tức giận, bà thầm nhủ với bản thân :
" Phải nhịn, phải nhịn không được tức giận và trở mặt với ông ta trước khi chưa hoàn thành việc lớn "
Bà Hồng tỏ vẻ hối lỗi rồi đến nằm cạnh ông Bảo, hai người tuy nằm cạnh nhau, mỗi người đang có một suy nghĩ riêng của mình nhưng có chung một mục tiêu là thủ tiêu gia đình Minh Huy và Tường Vy.
...** ** ** ** **...
6: 30 AM biệt thự Kiều Ngọc
Khi Dâu Tây thức dậy, em đã tự vệ sinh cá nhân nhưng tóc vẫn chưa biết buộc nên phải chạy qua phòng anh trai trợ giúp.
- Anh hai ơi buộc tóc cho em
Dưa Hấu đang trong phòng chăm chú gõ bàn phím máy tính, thì nghe giọng nói của em gái, cậu liền mỉm cười với cô bé, tay gấp máy tính lại, mở hộc tủ lấy ra một cây lược, cậu đứng lên nhìn Dâu Tây nói :
- Qua đây
Dâu Tây cười tủm tỉm, chạy lại ngồi vào cái ghế của anh mình vừa đứng lên, tay cô bé nhanh nhẹn mở từng cái hộc tủ bàn học của anh mình ra rồi ngắm nghía, bên trong các hộc tủ toàn là dây buộc tóc, kẹp tóc đủ các kiểu, đủ màu sắc sặc sỡ, thấy Dâu Tây chọn lâu quá Dưa Hấu cũng không nói gì chỉ im lặng mà làm.
- Anh hai em muốn kẹp tóc bằng cây kẹp hình con gấu này.
- Ngày mai đi giờ anh buộc xong rồi, em không chịu kiểu này thì tự mà làm, giờ anh đi xuống ăn sáng đây.
Cậu vừa nói tay vừa bỏ vào túi quần thong thả bước ra ngoài, bỏ lại bé con đang bực bội với kiểu tóc màu mè hoa lá hẹ này, cô ghét nhưng không dám gỡ ra, nếu cô gõ ra là ông anh kia sẽ không bao giờ buộc tóc cho cô nữa, bé con chỉ dám thở dài mà đi theo anh trai.
Dưa Hấu vừa đi vừa che miệng cười khi nhớ cái đầu của Dâu Tây. Khi cả hai vừa xuống bếp đã thấy ông bà cố đang ngồi ăn sáng uống trà, vừa nhìn thấy hai đứa cháu cố, ông ngoại Tường Vy đã nói :
- Hai cục cưng mau ngồi xuống đây ăn sáng cùng hai ta.
- Dạ ( cả hai anh em đồng thanh trả lời )
Hai anh em tay kéo ghế ngồi đối diện ông bà cố mình. Bà ngoại Tường Vy nhìn đứa cháu gái mà cười nhỏ nhẹ hỏi :
- Dâu Tây kiểu tóc của con hôm nay độc đáo và lạ lắm, con tự làm à ?
Cô bé bị nói trúng nỗi đau, nước mắt lưng tròng trả lời :
- Anh hai làm đó, thấy ghớm muốn chết mà con không dám cởi ra, nếu tự thay đổi kiểu tóc nữa hai không chịu làm cho con nữa đâu
- Mắt em có vấn đề đó mau đi khám mắt đi, anh làm kiểu này quá đẹp luôn, còn than phiền gì nữa, anh chỉ buộc cho em mỗi bên bím tóc có hơn mười cây kẹp thôi mà, mỗi cây một kiểu, một màu khác nhau nhìn em giờ chỉ như cây cầu vồng thôi ha ha ha .
- Anh hai đáng ghét.
Hai ông bà cố ngồi nhìn hai anh em chúng cải nhau mà thấy vui vì nhà có chúng luôn nhộn nhịp.
- Hai con anh nhanh lên rồi vào bệnh viện thăm mẹ Vy của hai con.
Minh Huy từ ngoài ngoài bước vào, đầu cuối chào ông bà, miệng không quên nhắc nhở hai bé con.
- Mẹ Vy của con bị làm sao mà phải nhập viện ? ( Dưa Hấu hỏi một cách đầy lo lắng. )
- Mẹ các con chỉ bị cảm sốt thôi, bác sĩ chiu nói nằm viện theo dõi, đến ngày mai có thể xuất viện, mẹ con nói nhớ tụi con nên muốn cha dẫn hai con vào đó chơi với mẹ.
- Dạ
- Thôi con để cháu ở nhà với hai ta đi, hãy để con bé trong bệnh viện mà nghĩ ngơi, ngày mai xuất viện rồi chơi với tụi nhỏ cũng được.
- Không cố ơi, Dưa Hấu muốn vào đó ở với mẹ.
- Dâu Tây cũng vậy.
Vừa nói xong cả hai anh em cũng cố gắng ăn buổi ăn sáng của mình nhanh nhất có thể để đi vào thăm mẹ mình.
Mười phút sau cả hai đã ăn xong, liền thúc giục cha mình chở vào với mẹ ngay.
- Ông bà ngoại con xin phép đưa hai cháu vào viện với vợ con ạ.
- Uhm tụi con vào trước đi, chút nữa ta và bà của các cháu vào sau .
Minh Huy gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, còn Dâu Tây và Dưa Hấu khoanh tay trước ngực nói :
- Dạ thưa ông bà cố chúng cháu đi ạ.
...*** *** ***...
Hai tiếng sau, bệnh viện Thành Phố N
Cửa phòng cấp cứu vừa tắt đèn, đẩy Tường Vy ra đi bệnh cạnh là Vĩnh Bảo, Minh Huy đã chạy ngay đến ông mà hỏi :
- Cậu hai em ấy sao rồi ạ ?
- Con bé không sao, nó chỉ bị thai ốm nghén nặng, sức khỏe yếu nên mới bị như vậy thôi, nghĩ ngơi tĩnh dưỡng một thời gian là khỏe, con mau theo bác sĩ về phòng chăm con bé đi, ta đi gọi điện thoại thông báo cho ông bà lão ở nhà, họ chắc đang rất lo lắng.
- Dạ
Minh Huy chào cậu hai, rồi bước nhanh theo chân bác sĩ đưa Tường Vy về phòng chăm sóc đặt biệt. Vĩnh Bảo đi về văn phòng gọi điện thoại về cho cha mẹ.
- Cha mẹ con bé Vy có thai được sáu tuần, sức khỏe khá yếu, lúc nãy con dùng mắt thứ ba xem thì phát hiện bé con bị dính một loại bùa rất hiểm, con chỉ truyền được một ít nội lực của mình kéo dài thời gian áp chế lá bùa, phần còn lại con phải nhờ trợ giúp từ hai người.
- Được bọn ta sẽ lập đàn quá giải bùa cho bé Vy, con thử xem hai đứa Dâu Tây và Dưa Hấu bọn chúng có bị làm sao không ?
- Hả ? Tụi nó đang ở với cha mẹ mà ?
- Lúc sáng Minh Huy về nhà, đã trở hai đứa đến bệnh viện, nói con bé Vy muốn gặp chúng ( bà ngoại Tường Vy nói )
- Hả ? Làm sao có chuyện đó được, bé Vy nằm ở phòng cấp cứu sốt, hôn mê từ tối qua đến giờ vẫn chưa tỉnh, nó vừa được đẩy qua phòng chăm sóc đặt biệt cùng Minh Huy, nó ở trong bệnh viện suốt không có về nhà.
- Vậy là hai đứa nhỏ bị bắt cóc rồi. Mau cho người đi tìm bọn nhỏ ( ông ngoại Tường Vy vô cùng lo lắng nói)
Ông ngoại Tường Vy cúp máy của cậu hai Vĩnh Bảo, vội vàng cho người đi tìm kiếm hai cục cưng, cũng cho tập hợp những hacker giỏi nhất dưới trướng của mình, để tìm kiếm định vị chỗ ở hiện tại của hai con thông qua sợi dây chuyền mà bọn nhỏ đang đeo trên người.
Bà ngoại Tường Vy đi vào phòng cầu nguyện để lập đàn giải bùa. Cậu hai Vĩnh Bảo đi vào phòng bệnh của Tường Vy thông báo cho Minh Huy chuyện hai cục cưng bị bắt cóc.
- Cha con đã bắt đầu ra tay rồi, nếu đúng là ông ta thì trong vòng năm phút nữa ông ấy sẽ gọi điện thoại cho con, lúc đó cậu cho người xác định vị trí của ông ta.
- Được
Minh Huy nhắn tin cho Phi Phàm tập hợp anh em tập trung ngụy trang bao vây toàn bộ ngọn núi vào nhà chính, anh nhìn đồng hồ liên tục điếm ngược thời gian
.......
5
4
3
2
1
Tiếng chuông điện thoại của Minh Huy vang lên, cậu mở loa lớn để Vĩnh Bảo cùng nghe.
- Thế nào con trai màn chào sân của ta ấn tượng chứ ? ( Gia Bảo ngồi chéo chân trên sofa ở thư phòng, miệng vừa nói, tay cầm ly rượu lắc nhẹ trên tay )
- Ấn tượng, ...... Rất ấn tượng .... Đừng làm hại bọn nhóc, ông cũng phải nhớ cho kỹ tôi là người ăn miếng trả miếng đấy ( anh lạnh lùng đáp lời )
- Ta rất mong chờ màn đáp lễ của con, hai đứa nhỏ đó sẽ ra sao còn phải xem biểu hiện của con đấy con trai ạ. Con cũng phải canh kỹ người phụ nữ của mình đừng để ả rơi vào tay ta.