Lại một lần tập thể đi xoát Goblin, nhóm người của Alan lúc trở về thị trấn thì trời cũng đã lờ mờ tối.
Dwarf pháp sư và Elf nữ cung thủ không kịp chờ đợi mà chạy sang kế bên tửu quán, gọi trước món ăn cho cả nhóm, thể chất yếu nhất như Lily thật cảm thấy khá mệt mỏi, Lizard tư tế thấy vậy cũng bất đắc dĩ theo sau.
Dù tên mãnh nhân có vảy này chẳng muốn công nhận, nhưng hình dáng to lớn và dữ tợn của hắn đứng ngay giữa công hội nhìn đúng là thật dọa người.
“Đây là những báo cáo nhiệm vụ hôm nay ” Bên cạnh giờ chỉ còn một cái gia hỏa đeo mũ sắt khổ bức, Alan đại diện cho đoàn đội đưa một xấp văn kiện cho nữ tiếp tân quen thuộc.
Báo cáo ở đâu ra? Goblin Slayer vốn không có thói quen viết báo cáo.
Còn về nhóm người Dwarf pháp sư, Alan tỏ vẻ nên kính trọng người lớn tuổi một chút. Thế nên, viết báo cáo đành rơi vào trên thân... Lily, nữ tư tế trẻ tuổi lại chăm chỉ của đại địa mẫu thần.
“Khổ cực các ngươi!” Nữ tiếp tân tóc nâu nở nụ cười rạng rỡ.
“Đây là thù lao, xin hãy kiểm tra lại!”
Hắn đếm cũng không đếm mớ tiền trên khay được đẩy tới, chỉ tiện tay cầm, cặp mắt vẫn luôn nhìn chăm chú vào thiếu nữ đối diện.
“Nga, 2 đồng vàng, 7 đồng bạc, cùng với đáng giá nhất là mỉm cười xinh đẹp từ một thiếu nữ. ”
“Ta đã nhận được!” Con ngươi hổ phách lóe lên vẻ trêu chọc.
“Alan, nơi này... không thích hợp đâu. ” Khuôn mặt hơi hồng, thiếu nữ cố tỏ vẻ nghiêm túc, nhưng không hề có ý tứ đuổi Alan đi, xưng hô vẫn giữ nguyên thân mật như thế.
Đây gọi là ‘kháng cự còn nghênh’ a.
Nói vậy có nghĩa... nếu ở nơi khác thì được. Thiếu nữ ui, lớn mật như vậy! Chỉ số thông minh tại tuyến, Alan lập tức hiểu ý.
Tình huống màu hồng tương tự vài ngày gần đây xảy ra liên tục. Sau ban đầu gặp gỡ, rồi từ mấy lần tình cờ trò chuyện ở Hiệp Hội Mạo Hiểm Giả, nữ tiếp tân tóc nâu này cùng Alan bất ngờ hợp ý.
Helen, đây là tên của thiếu nữ, đồng thời cũng giống như nữ sĩ Ella tại thành Bedford, nàng còn còn đảm nhiệm chức vị tư tế của Giáo Hội Tối Cao Thần, chuyên phụ trách xét duyệt, kiểm trắc nói dối khi mạo hiểm giả lên cấp.
Kết quả, không biết từ khi nào mỗi lần Alan đại diện đoàn đội giao tiếp nhiệm vụ, cô nàng với bề ngoài nghiêm túc, bên trong hoạt bát này, đã trở thành chuyên chúc phục vụ cho hắn.
Alan cũng rất thông cảm cho một thiếu nữ tuổi thanh xuân ngày nào cũng phải làm việc từ sáng đến tối, thường xuyên lại phải tăng ca.
Cho nên, mỗi lúc thấy đằng sau mình không có người đợi, thì khi báo cáo một cuộc mạo hiểm máu me chém giết, thường được Alan kể thành sắc thái kỳ ảo, còn thỉnh thoảng xen lẫn nhiều tình tiết hài hước khiến nụ cười trên môi thiếu nữ chưa lúc nào dừng qua.
Tuy biết có chút thành phần phóng đại, nhưng Helen cảm thấy rất không tệ. Thiếu nữ biết đây là Alan cố ý muốn giúp cho nàng vui vẻ, hàng ngày công việc cũng thật khổ cực a.
Về Goblin Slayer bên kia, Sarah đang ân cần thăm hỏi đối phương. Khi thấy huyết nhiễm trên khôi giáp, nàng còn lo lắng dùng ánh mắt rà quét toàn thân Goblin Slayer xem có bị thương ở chỗ nào.
Thỉnh thoảng thiếu nữ cũng bỏ tiền túi đưa tặng một bình hồi phục ma dược Healing, dặn dò Goblin Slayer nếu thấy khó chịu thì lập tức uống vào. Tiết tấu kiểu vậy, người mù cũng nhìn ra được vấn đề, đổi thành Alan, sợ rằng trong ngày sẽ lập tức lăn giường.
“Hai người kia... lại tới a. ” Một tên nam tính mạo hiểm giả không nhịn được rên rỉ.
Cứ mỗi ngày vào giờ này, ‘cơm chó’ rải nhiều tới mức ai chứng kiến cũng phải im lặng.
Hai đóa hoa xinh đẹp nhất tại hiệp hội biên giới thị trấn bị hai tên ‘mặt trắng nhỏ’ tới tay, làm cho đống mạo hiểm giả độc thân nghiến răng nghiến lợi tiên tiếp.
“Alan, tuần sau lễ hội, ta buổi trưa có rảnh... ” Đang trò chuyện về lễ hội thu hoạch mùa thu sắp tới, thiếu nữ đột ngột tới một câu như vậy, ánh mắt hơi né tránh, dường như lần này là thật sự ngượng ngùng.
Alan khẽ mỉm cười, hắn biết tiếp theo mình nên nói thế nào.
“Vậy không biết ta có may mắn mời được tiểu thư Helen đáng yêu, vào lúc đó cùng dùng bữa trưa. ” Lễ phép khom người chào một cách thân sĩ, Alan đáp lại.
Kiếp này hắn vốn là một quý tộc, từ nhỏ được dạy dỗ tỉ mỉ. Động tác lễ nghi ưu nhã không thể bắt bẻ. Ngay lập tức, Thiếu nữ tiếp tân đối diện ánh mắt cũng sáng lên, càng khẳng định Alan có cao quý xuất thân.
“Ta rất vui lòng. ”
Con ngươi màu lam sáng lên rực rỡ, đôi mi thon dài theo bản năng hơi híp lại, chứng tỏ tâm trạng hiện giờ của thiếu nữ là dường nào vui vẻ.
Để ý thấy bên Goblin Slayer đã xong việc, Alan cũng không tiếp tục dây dưa, dứt khoát nói tạm biệt rồi quay người rời khỏi. Tác phong biến trở về một mạo hiểm giả hào phóng không câu thúc.
“Đúng là một nam nhân rất có ý tứ. ” Quan sát bóng lưng đã đi xa, ánh mắt thiếu nữ hơi hiện lên không nỡ.
“Ngươi thành công?” Sarah hiện tại mới nhích lại gần, trợn mắt nhìn cô bạn thân.
Nàng cảm thấy khó mà tin nổi, hôm qua hai người chỉ vừa thảo luận vụ ước hẹn, hôm nay Helen đã lập tức hành động.
“Tất nhiên rồi!” Khẽ lấy bàn tay che đi nụ cười vẫn còn chưa tắt trên môi, Helen tỏ ra có vẻ đắc ý.
“Thật sự... quá lớn mật a!” Bụm lấy khuôn mặt, Sarah trong không nhịn được kêu rên.
Nàng lúc nãy cũng tính hướng người trong lòng Goblin Slayer phát ra mời, nhưng rốt cuộc vẫn chẳng ngăn được xấu hổ mà bỏ lỡ.
“Không sao, thời gian hẵng còn nhiều ngày. Mình vẫn có cơ hội.” Hơi vỗ vỗ bộ ngực bình ổn cảm xúc một chút. Sarah như thường lệ động viên chính mình.
“A hắc, Sarah ngươi phải nhanh lên a, nếu quá muộn, hôm đó hắn bị người hẹn trước thì... ”
Helen ranh mãnh trêu đùa thiếu nữ đã lâm vào yêu đương không tự kiềm chế được, đồng thời nhắc nhở.
Nàng nhận ra thanh mai trúc mã của Goblin Slayer đa phần là sẽ có hành động. Sau sự kiện kia, không khó lắm biết được tình cảm giữa hai người đó chắc chắn tiến triển nhanh chóng.
Sarah nếu chậm chân, đến sát nút mới lên tiếng, thì có lẽ năm nay thật sự vẫn cô đơn một mình mà vượt qua lễ hội rồi.
“Không.. Không thể nào... ”
Vừa bình tĩnh trong chốc lát, thiếu nữ tóc vàng lập tức phá phòng, bối rối ôm đầu rên rỉ. Đổi lấy là khuê mật tiếng cười liên tiếp.