Chúng tôi đi khoảng một ngày cho tới khi trời tối.
Đang tính toán cắm trại thì lại thấy ở xa bập bùng ánh lửa.
Chúng tôi tiến lại thăm dò thì thấy có vài người chim đang nghỉ ngơi.
Thấy động, họ lập tức rút v·ũ k·hí ra sẵn sàng t·ấn c·ông.
Nhưng ngay lúc này thì Vũ Xuân Hương chạy ra.
"Vũ Chiến.
Người còn sống sao?"
Thấy là Vũ Xuân Hương thì đám người chim nhanh chóng bỏ v·ũ k·hí.
Họ lập tức quỳ xuống, đưa tay lên ngực hành lễ.
"Là công chúa, người không sao, tốt quá rồi."
Vậy là một cuộc hội ngộ tình cờ diễn ra.
Chúng tôi cũng tới đó, tìm một chỗ nghỉ ngơi.
Đám người chim này hầu hết là người chim lưu lạc khắp nơi nhưng vẫn muốn tìm cách diệt đi con rồng để đòi lại nhà.
Có thể nói họ là nhưng tộc nhân trung thành nhất.
Sau khi biết chúng tôi đi để g·iết rồng thì một tên có vẻ là đứng đầu mới dò hỏi.
"Không biết các vị đã có kế hoạch tiêu diệt con rồng kia chưa?
Nghe vậy chúng tôi cũng đành thở dài.
Mặc dù nói là tới g·iết rồng nhưng cả chặng đường đi, chúng tôi vẫn chưa nghĩ ra cách.
Bạch Tượng nhanh trí nhìn Khô Cốt Quang Long hỏi.
"Này, anh có cách nào không?
Dù sao nói về rồng, anh cũng là người hiểu biết nhất mà."
Quang Long tháo một bên tay ra để gãi lưng.
Nghe vậy thì lắc đầu.
"Không có đâu, rồng là sinh vật cường đại nhất thế gian.
Khả năng phòng thủ siêu mạnh cộng với công kích ma pháp tầm xa khiến nó trở thành bất bại.
Chỉ có thực lực trên nó mới có thể tiêu diệt nó mà thôi."
Mọi người nghe vậy thì đều trầm tư rất lâu.
Ai cũng biết việc này khó khăn.
Sau hồi lâu không ai có phương án thì tôi mới nói.
"Tôi có một cách này, không biết dùng được không?"
Nghe tôi nói vậy thì Trưng Nữ vội thúc dục.
Tôi mới gãi đầu nói.
"Cách của tôi thì rất đơn giản.
Đầu tiên Quang Long và Huyết Hưng đều là tộc có sinh mệnh lực ngoan cường.
Hai người sẽ đi vào dụ con rồng kia dùng kĩ năng.
Làm mọi cách để tiêu hao sức lực của nó lớn nhất.
Tôi không tin con rồng đó có thể liên tục phun kĩ năng.
Sau khi nó suy yếu thì chúng ta sẽ tiến vào.
Lúc này đám người người chim sẽ dùng cung tên từ xa mà bắn.
Việc này chỉ đơn thuần là đánh lạc hướng con rồng và khiến nó giảm bớt sự cảnh giác.
Lúc này thì Huyết Hưng mới âm thầm tiếp cận rồi trực tiếp ra tay một gươm trảm sát."
Lúc này mọi người mới nhớ ra sức mạnh của thanh Hoàn Gươm sẽ là mấu chốt quyết định.
Trưng Nữ có vẻ không yên tâm nói.
"Mặc dù con rồng kia bị suy yếu ma pháp nhưng lực lượng cơ thể nó vẫn rất mạnh.
Nếu không may nó trực tiếp lao tới t·ấn c·ông thì sao?"
Tôi thở dài.
"Lúc này chỉ có thể trông chờ vào Quang Long và Bạch Tượng chống đỡ rồi.
Dù sao hai người họ đều giỏi thuật hóa hình và có thể âm thầm áp sát."
Thực ra đây đã là cách tốt nhất rồi.
Sau khi bàn chi tiết từng bước thì chúng tôi đã thống nhất được phương án hành động.
Ai cũng tràn đầy hi vọng, với người chim đây là cơ hội duy nhất để lấy lại nhà.
Với Trưng Nữ đây là con đường duy nhất để đi tiếp.
Với những người còn lại chúng tôi, đó là một điều gì đó vừa mạo hiểm, vừa kích thích khiến con người ta run rẩy vì hưng phấn.
Ba hôm sau, chúng tôi đên trước của U Minh Cốc.
Theo đúng kế hoạch, tới khi trời tối thì Khô Cốt Quang Long và Huyết Hưng tiến nhập cốc còn chúng tôi thì đều ở ngoài đợi tín hiệu.
Hai người họ vừa bước vào trong thì đã bị cảm ứng của Bộc Long nhận biết.
Lập tức một q·uả c·ầu l·ửa như lưu tinh bay tới.
Cũng may họ đã có chuẩn bị nên lập tức dùng tốc độ nhanh nhất mà tháo chạy.
Mỗi người chia một hướng mà dốc sức lao đi.
Bộc Long lập tức đuổi theo hơi thở của Huyết Hưng rồi tung một trảo cực mạnh.
Huyết Hưng lập tức dung tốc độ nhanh nhất mà nghiêng người né tránh.
Cái trảo mạnh mẽ để lại một vết cắt sâu trên tường đá.
Bạo Long được thế không tha người, lập tức gào thét bắt ra một quả cầu.
Một tiếng ầm vang lên, đất đá bay toán loạn.
Cũng may tốc độ và khả năng né tránh của Huyết Hưng hơn người nên tạm thời có thể tránh thoát.
Thấy tình hình của Huyết Hưng không ổn thì Khô Cốt tung một q·uả c·ầu l·ửa băng về phía con Bạo Long.
Lửa Băng là một chiêu thức sở trường của tộc khô cốt.
Thay vì sở hữu nhiệt độ cao như lửa thông thường thif nó lại rút đi toàn bộ nhiệt độ của vật nó chạm vào.
Việc này khiến vật bị thiêu cháy nhanh chóng bị đóng băng.
Đây chính là điều đặc biệt của ma pháp ở đất nước này.
Chúng dựa trên những quy tắc chứ không chỉ đơn thuần là sức mạnh hay sự phát triển.
Nếu bạn cho phù thủy một con bò thì họ có thể tạo cho bạn dây xúc xích và ngược lại.
Nếu bạn cho họ dây xúc xích thì họ cũng có thể đảo ngược toàn bộ quá trình biến chúng thành con bò.
Việc này trước đây tôi không phải không gặp qua nhưng nó là một chuỗi các ma pháp hoặc chiêu thức chứ không đơn thuần là một ý niệm để kích hoạt chuỗi quy tắc để đạt được mục đích như ma pháp ở nơi đây.
Tôi cũng đã cố gắng cảm ngộ mọi thứ nhưng kết quả không quá khả quan.
Quay trở lại trận chiến bên trong.
Khi thấy có q·uả c·ầu l·ửa băng bay tới thì Bạo Long vung cánh gạt bay đi, sau đó lao về hướng phát ra công kích.
Nhưng lúc này khí tức của Khô Cốt Quang Long đã biến mất.
Đây chính là đặc trưng của tộc khô cốt.
Họ vốn là n·gười c·hết nên vốn trên người không có đặc điểm nhận diện rõ ràng.
Bạo Long đã mất đi con mồi thì liên tục gào thét rồi điên cuồng p·há h·oại mọi thứ xung quanh sau đó trở về chỗ ngủ.
Nhưng nó cứ trở về chỗ ngủ thì Huyết Hưng và Quang Long lại tiếp tục quấy phá.
Nó giống cảm giác khi các bạn đang buồn ngủ mà có một con muỗi liên tục vo ve bên cạnh, còn các bạn lại không sao g·iết c·hết nó vậy.
Vì thế Bạo Long lại điên cuồng mà đi t·ruy s·át những thứ vô hình như Huyết Hưng và Quang Long.
Việc như vậy cứ diễn ra liên tục trong một tuần khiến Bạo Long suy sụp.
Mặc dù ban ngày nó có thể ngủ bù nhưng ban ngày tôi cũng đã dùng các thứ lấy được của tộc người lùn ra, tạo âm thanh mà q·uấy n·hiễu.
Bên trong U Minh cốc lại là nơi âm thanh dễ dàng vang vọng nên những âm thanh tôi tạo ra cũng khiến con rồng Bạo Long không thể ngủ yên.
Nó cứ điên cuồng mà phóng cầu lửa p·há h·oại nơi phát ra âm thanh nhưng sau đó, tôi lại tiếp tục kích hoạt những cái loa khác.