Ngay khi rời khỏi bữa tiệc, Minh Hà nhận được tin nhắn từ một số điện thoại lạ.
"Cô rất can đảm, Tô Minh Hà. Nhưng chơi với lửa sẽ có ngày bị thiêu cháy. Dừng lại trước khi quá muộn."
Hạ Vũ, ngồi ở ghế lái, liếc nhìn qua tin nhắn trên điện thoại của Minh Hà. Anh nhíu mày, giọng nói mang chút lạnh lẽo. "Hắn bắt đầu cảm thấy áp lực rồi. Tin nhắn này chứng tỏ chúng ta đang đi đúng hướng.
"Đúng, nhưng đồng thời cũng có nghĩa là chúng ta không còn nhiều thời gian." Minh Hà nói, giọng trầm ngâm.
"Kẻ này không đơn giản đâu. Hắn biết tôi đang làm gì, nhưng vẫn chưa trực tiếp ra tay. Điều đó có nghĩa hắn
đang chờ đợi thời cơ."
"Chúng ta cũng cần chuẩn bị tốt hơn."
Hôm sau, Hạ Vũ sắp xếp một buổi gặp với đội bo mật mà anh tin cậy nhất. Đây là những chuyên gia từng hỗ trợ
anh trong nhiều vụ việc nguy hiểm trước đây. Trong căn phòng nhỏ của một quán café yên tĩnh, ba ngườiđànông
và một người phụ nữ ngồi đối diện Minh Hà và Hạ Vũ.
"Giới thiệu với cô, đây là đội ngũ của tôi. Bọn họ sẽ đảm bảo sự an toàn cho cô từ giờ trở đi." Hạ Vũ nói.
Người phụ nữ trong nhóm, khoảng 30 tuổi, với mái tóc ngắn và ánh mắt sắc bén, lên tiếng: "Chào cô Tô. Tôi là
Linh. Tôi sẽ phụ trách phần an ninh mạng và giám sát thông tin. Còn đây là Tuấn, Nam, và Lâm, những người lo
phần thực địa."
Minh Hà gật đầu, mỉm cười. "Cảm ơn mọi người. Nhưng tôi cần làm rõ: tôi không chỉ muốn được bảo vệ. Tôi muốn