Tử Giới Vực.
Một đạo bạch quang từ trên trời phóng xuống Tế Đàn, người bước ra màn sáng thình lình chính là Thẩm Ngôn.
Iris lúc này đã đứng bên cạnh Thẩm Ngôn, nói.
- Chủ nhân, ngài có dấu hiệu sắp đột phá rồi!
- Ân! Cái đó ta biết, qua nhiều lần song tu như thế, lượng nguyên âm cũng đã đủ nhiều rồi!
Thẩm Ngôn dắt tay Iris đi về phía trước, gật đầu đáp. Hắn mãi không tăng cấp chẳng qua là muốn làm quen với kiểu tập luyện nhanh như tên lửa này, nếu vì tham vọng nhất thời mà sau này căn cơ bất ổn, hắn cũng không biết tìm ai để khóc đây.
Chuyện trọng yếu bây giờ vẫn là tập trung xây dựng thế lực thì hơn.
Mắt nhìn phía trước, Thẩm Ngôn rất nhanh thấy được nhiều ngôi nhà đá đã được dựng lên, xung quanh cây cối cũng bị chặt đi không ít, đặc biệt là vùng ngoại biên kia có một cái lăng mộ khổng lồ, đoán chừng là cái bản vẽ Xương Khô Chi Mộ mà Thẩm Ngôn nhờ Phượng Nhi cùng Hoàng Nhi xây lên.
Quả nhiên, khi hắn đến gần, một bảng thông tin lập tức hiện lên trong đầu Thẩm Ngôn.
« Xương Khô Chi Mộ »
« Mở ra khả năng Triệu hoán Khô Lâu Binh, trước mặt chiêu mộ hạn mức cao nhất + 100! »
Khô lâu là sinh vật không ăn không uống, tuy nhiên, nó không phải là động cơ vĩnh cửu, bọn chúng hoạt động được là nhờ vào năng lượng Vong Linh để bổ sung thể lực.
Xương Khô Chi Mộ có công năng chính là sản xuất ra Vong Linh để cung cấp năng lượng cho đám này, nên xung quanh cái lăng mộ này, không khí luôn sâm lạnh, loài khác nếu như đi lại quá gần, ắt sẽ bị cảm nhiễm, trở nên điên cuồng.
Bởi thế, Kiều Phượng Nhi xây cái lăng mộ này vào trong xó cũng có lý do của nó, một phần cũng tại loại u u rợn người này, Phượng Nhi vẫn mang tính bài xích, nên muốn đặt nó càng xa càng tốt, tránh ảnh hưởng tâm tình mình.
Thẩm Ngôn lại nhìn vào bảng thuộc tính một chút, trên đó ghi rõ Xương Khô Chi Mộ là có thể nâng cấp hoặc xây dựng thêm các loại Vong Linh kiến trúc phụ cận, hiệu quả và sức mạnh của những kiến trúc này sẽ được điệp gia.
Không phải bổn tộc loại đơn vị, triệu hoán đứng lên biết bị giới hạn.
Khu Vong Linh này công trình càng nhiều, số lượng cùng chất lượng của đám khô lâu này sẽ được đề thăng, không những thế còn có tỷ lệ xuất hiện Khô Lâu Pháp Sư hay Khô Lâu Vương các loại.
- Chào lãnh chủ!
Thẩm Ngôn đang đâm chiêu suy nghĩ, chợt có một tiếng nữ tử cắt ngang, đó là Đại Kiều, robot thế thân của Kiều Phượng Nhi.
- Ân, chủ nhân ngươi đâu?
Thẩm Ngôn nhìn quanh thì không thấy bóng dáng của hai nữ, hiếu kỳ hỏi.
- Dạ lãnh chủ, hai chủ nhân cả ngày hôm nay đều ở thế giới này làm việc, vừa mới đăng xuất ra nghỉ ngơi rồi ạ, đây là phần nhật ký làm việc ngày hôm nay ạ, mời lãnh chủ xem qua!
- Ân, người cùng Tiểu Kiều tiếp tục quản lý đám khổ sai làm việc đi!
- Dạ!
Thẩm Ngôn ra hiệu cho Đại Kiều cùng Tiểu Kiều rời đi, hắn bắt đầu tiếp thu nhật ký của hai nàng vào trong trí óc.
- Làm việc cũng là không tệ, xem ra khi gặp hai nàng ở thế giới bên ngoài, phải bù đắp hai nàng mới được! Hắc hắc
Thẩm Ngôn cười dâm dật, bên cạnh Iris thì rùng mình, cảm thấy con dâm long lựa chọn được chủ nhân thật hợp cách, một chủ một tớ y chang nhau.
Không lâu sau, Thẩm Nhị cũng đi đến báo cáo tình hình công việc cho Thẩm Ngôn, vì nhiệm vụ Thẩm Ngôn là mở mang bờ cõi, còn Phượng Nhi cùng Hoàng Nhi thì lo sự vụ bên trong lãnh địa, nên hắn cũng khá thoải mái khi lướt qua nhật ký này, hất tay làm chưởng quỹ cảm giác thật tốt.
« Khô Lâu Binh », hệ Sức Mạnh nhất tinh trung kỳ, triệu hoán phí dụng 3 gCoin!
Không nghĩ tới sẽ tiện nghi như vậy, có một đám lao động cực nhọc lại tiết kiệm được tiền.
Nhìn một đám Khô Lâu Binh được Kiều Phượng Nhi triệu hồi ra đang hì hục cầm cuốc đào đất đá, số lượng vừa đủ 100 đơn vị. Thẩm Ngôn lớn tiếng hô.
- Tập hợp!
Ngay sau đó, từng cổ âm phong đánh tới.
Đám khô lâu nhận được mệnh lệnh, lập tứcvung hết cuốc xẻng xuống đất, tay bọn chúng cầm lên một thanh cốt đao chạy qua bên này.
Chúng đi tới xếp hàng chỉnh tề, không phải đứt tay đứt chân như lúc trước, mà là một bộ xương hoàn chỉnh, phủ bên ngoài bởi một lớp giáp đơn sơ.
Mặc dù trí tuệ bọn này thua xa người thường, nhưng kỹ luật được tuân thủ nghiêm minh, không sợ hãi không mệt nhọc, lại mang đến áp bách cho người đối diện.
Trên thích hợp để làm pháo hôi trên chiếm trường, hoặc làm các việc nặng nhọc.
Xương Khô Chi Mộ mỗi giờ sản sinh Vong Linh tiêu tốn 5 gCoin, nhưng nhiu đó bỏ ra để được sức lạo động hoàn mỹ như thế này, quả thực đáng giá.
Thẩm Ngôn lập tức tiến hành phân công công việc.
Những việc như kiến tạo, thu thập vật tư, săn bắn tương đối muốn đầu óc thì sẽ giao cho Long Nhân khổ sai, Thẩm Nhị quản lý.
Còn như đốn củi, đào thạch, vận chuyển đất đá, dùng ít đầu óc thì giao cho khô lâu tới làm, Đại Kiều cùng Tiểu Kiều quản lý.
Kể từ đó.
Hiệu suất lập tức tăng nhiều.
Hắn lại lấy mớ thịt đám Long nhân săn được để lên khu giao dịch rao bán, ung dung thu về 300 gCoin, Thẩm Ngôn coi như ngồi không bán thịt kiếm tiền, chỉ tay năm ngón cũng có thể làm cho lãnh địa vận động.
Nhưng thời gian không chờ người, hắn nào có lòng hưởng thụ như thế, bao nhiêu bí địa cần hắn khám phá, bao nhiêu bảo rương cần hắn đến mở đây.
Một giờ đi qua.
Thẩm Ngôn ngồi trên Tế Đàn dò xét lãnh địa của mình, hắn lại triệu hồi ra một đám Long Nhân khổ sai.
Mấy trăm nhân mạng đang khí thế ngất trời làm việc, cái phế tích xung quanh Tế Đàn cấp tốc được dọn sạch, tạo ra một khu vực lớn.
Lúc này từ trung tâm Tế Đàn, lãnh địa đang cấp tóc khai phát ra phạm vi xung quanh, từng khu vực nhanh chóng được qui hoạch ra.
« tường đá », tường đá phạm vi bao phủ, kiến trúc bên trong cường độ + 30%.
« thương khố đơn sơ », diện tích chung 500 m³, làm chậm quá trình biến chất của tài liệu phổ thông - 50%!
Loại thương khố này, nó không chỉ chứa đựng thức ăn rau quả, thảo dược, mà còn có công năng như tủ lạnh vậy, giúp cho trái cây không bị hư thối.
Có thể nói là đồ tốt.
Trên lãnh địa, đâu đâu cũng thấy các công trình đang dần mọc lên, tỷ như Thẩm Ngôn đang xây dựng cho mình và hai nữ một khu nhà cao cấp, tỷ như chuồng để chân nuôi các loại dã quái…v..v.
Thẩm Ngôn hiện nay có Long Nhân khổ sai 150 người, Long Nhân Chiến Đấu Binh 15 người, Khô Lâu Binh 100 đơn vị, mới phát triển qua hai ngày, có thể nói đây là một lực lượng không thể khinh thường rồi.
Nếu cứ theo đà này phát triển, Thẩm Ngôn hi vọng có thể chiếm lĩnh Hỗn Độn Sâm Lâm trong thời gian không xa.
(mấy chương trước ta gọi là ‘Hỗn Độn rừng rậm’ nhưng nghe lúa qua nên bây giờ đổi thành ‘Hỗn Độn Sâm Lâm’ – tác)
Cùng lúc đó.
Bên ngoài U Ám Sơn Cốc.
Một màn huyết tinh hiện đang diễn ra.
Đây là một cái thôn trang, hiện tại nơi đây nhưng là tràn đầy xác Goblin, đứng trên xác bọn chúng là đám Orc thiện chiến, không ngừng chém giết lấy những tên còn đang kháng cự, mà ở trên đồi cao, đang có mấy người vừa nhìn một màn này, vừa nói chuyện với nhau.
- Travis! Chuyện ta nhờ thế nào rồi?
Một tên thanh niên dáng ngoài chừng 25 tuổi, tóc màu bạch ngân, mắt xanh biếc như làn thu thủy hỏi người trung niên đứng đối diện mình.
Đứng đối diện hắn là một tên trung niên, cung kính trả lời.
- Ngài Patrick thân mến! Tiền từ gia tộc vừa mới chuyển vào trong thương khố của lãnh địa, ngài có thể đi lấy!
- Tốt! Có số tiền này ta có thể chiêu thu thêm quân đội rồi!
Patrick mắt nhìn một màn huyết tinh phía dưới, mắt hiện lên vẽ thõa mãn. Travis thoáng nhíu mày, khuyên nhủ Patrick.
- Khai hoang đợt này mở ra mới hai ngày, ngài đã mang binh đi diệt các thế lực bản địa rồi, có chút không hợp lý.
Ở người bình thường, việc đầu tiên đối với bọn họ là xây dựng căn cơ vũng chắc, sau đó mới tính đến chuyện mở mang bờ cõi.
Nhưng tên Patrick này thì khác, hắn từ ngày đầu vận dụng tài lực của gia tộc chiêu thu số lượng lớn Orc Chiến Đấu Binh chỉ để một phần nhỏ Orc khổ sai để lại ở lãnh địa hắn.
Đa phần thời gian hắn đều dùng binh lực đi cướp bóc, bắt làm tù binh các thế lực bản địa trong khu rừng này.
Hắn mỉm cười nói với Travis.
- No no no…ngươi sai rồi Travis,ngươi biết cái gì gọi là lấy chiến tranh nuôi chiến tranh không, cần cái gì thu thập vật tư chứ, trong khi ta có thể đi tới từng cái thôn làng mà cướp đi vật tư bọn chúng, vừa có tù binh, vừa có thức ăn, còn gì bằng nữa. Hơn nữa ngươi nhìn phía dưới xem…
Patrick hít sâu một hơi, cảm nhận tiếng oán thán, đau đớn dậy trời phía dưới, mấy trăm cái Goblin đã bị giết đi, tù binh có mấy trăm cái tráng háng Goblin, đàn bà cùng trẻ con cũng toàn bộ bị giết hết.
Trong mũi lưu hương đến mùi máu tươi, hắn chẹp chẹp miệng.
- Cảm giác này không phải rất thoải mái sao?
Travis không dám nhìn Patrick nữa, cúi đầu nói.
- Ngài nhưng là niềm hi vọng của guild The God khi vào phiến khu vực mới mẻ này, lời nói của ngài là mệnh lệnh!
Patrick hiếm thấy nở ra nụ cười, thõa mãn hắn vỗ vỗ vai Travis.
- Ta sẽ không làm cho The God thất vọng, sẽ không để Hoa Kỳ thất vọng!
…
Patrick nhìn đồng hồ, đã qua hai giờ, phía dưới chém giết cơ bản đã kết thúc, bây giờ chỉ cần chờ trinh sát chạy trở về, là có thể tiếp tục đi qua thôn tính cùng xâm lược.
Lúc này có một cái Orc thám báo chạy tới, quỳ một chân trước mặt Patrick, nói.
- Báo cáo lĩnh chủ, hướng Bắc 10km có phát hiện Khô Lâu Binh hoạt động, có lẽ có di tích ở gần đó!
Patrick nghe thế ánh mắt sáng lên, di tích di chỉ nhưng sẽ có bảo rương nha, chưa kể Khô Lâu Binh chắc chắn sẽ có boss, đánh boss sẽ rơi ra bảo rương.
- Xem ra vận khí của ta không tệ! Nơi đó là nơi nào?
- Dạ là U Ám Sơn Cốc!
Travis gần đó đang đợi lệnh, hắn biết Patrick sẽ không dễ dàng bỏ qua, quả nhiên đã nghe Patrick ra lệnh.
- Truyền lệnh của ta, tập hợp 200 Orc chiến đấu binh! Ta cùng Travis sẽ lãnh đội đi tiêu diệt đám khô lâu này!
- Tuân lệnh!!!
Can đảm.
Dã tâm.
Quyết đoán.
Mọi yếu tố đều hội tụ trên người Patrick.
Hắn có tự tin sẽ mang vinh quang về cho Guild, về cho Hoa Kỳ.
Giết dã quái hay thôn làng đều không có vật tư quý giá gì, duy nhất chỉ có bảo rương mới có thể đem lại vài thứ đặc biệt, giúp hắn gia tăng sức mạnh bản thân cùng lãnh địa.
………………………………
P/s: Cảm tạ đại lão 'taladen' đã ủng hộ truyện.
Chúc đại lão và quý đạo hữu đọc truyện vui vẻ.