“Bộ bài của ta không giống như bộ bài bình thường, nó cũng không phải thiên hướng ATK. Bình thường ta đều là đem quái thú úp trên sân để phòng thủ, mà đối thủ thường thường bởi vì không biết rõ quái thú đang úp là gì mà lao đầu vào công kích, đây mới là lúc ta phản kích.”
“Ra là vậy...” Tất cả mọi người đều gật đầu hiểu ra.
Nghĩ kỹ thì chiến thuật này còn rất lợi hại đâu. Bình thường dưới tình huống không hiểu rõ dùng quái thú t·ấn c·ông mà nói, không chừng còn có thể bị Honma Satoshi một đợt thao tác l·àm c·hết khô.
Nhìn người này dáng vẻ ngây ngốc thật thà, không ngờ vậy mà cũng không phải hạng người hời hợt a.
Bất quá đã chiến thuật của hắn lợi hại như vậy, làm sao bây giờ chỉ còn lại có 1 ngôi sao đây?
Đám người lúc này đồng loạt xuất hiện một nghi vấn khác.
Nhìn thấy b·iểu t·ình của đám người hắn cũng đoán được mọi người đang nghĩ gì, chỉ có thể cười khổ, khó xử nói:
“Vốn là ta cũng đã đoạt được 4 ngôi sao, nhưng cách đây không lâu ta gặp một người đàn ông quấn khăn trùm đầu có hình lá cờ Mỹ, ta bị hắn đánh bại nên đã thua mất 3 ngôi sao. Người kia thật sự rất lợi hại.”
Nói đến người mang khăn trùm đầu có cờ Mỹ này Honma Satoshi không khỏi cảm thấy chán nản.
Vì quá tự tin vào chiến thuật của vị tiên sinh kia mà hắn đã không do dự đi chấp nhận đối phương yêu cầu đặt cược 3 ngôi sao, cuối cùng vậy mà thua mất.
Trải qua lần này Honma Satoshi cũng đã thanh tỉnh hơn, đối với chính mình có cái nhận biết rõ ràng.
Bất quá người đàn ông kia vậy mà có thể liên tục rút ra lá bài trang bị gia tăng ATK, điều này khiến hắn trong lòng có một loại cảm giác nghi hoặc, nhưng lại không thể nghĩ ra là lạ ở chỗ nào.
Đám người khi nghe hắn nhắc tới một người mang khăn trùm đầu nước Mỹ thì cũng không quá để tâm, đoán rằng có thể chỉ là cao thủ tham gia 《Duelist Kingdom 》 mà thôi, hơn nữa bọn bọ đối với đặc trưng của người này cũng không nhận ra nên hẳn là chưa từng gặp qua.
Nhóm 7 người (Bao gồm Mokuba cùng Honma Satoshi) vừa đi vừa thảo luận xem kế tiếp nên làm thế nào tìm người trả lại ngôi sao cho người bị hại.
Bọn họ kéo nhau đi xung quanh một vòng tìm lại khu vực Mokuba gây án, xin lỗi đồng thời trả lại ngôi sao đã đánh cắp.
Chỉ là một chuyện không ngờ tới đã xảy ra: Thời điểm Mokuba đem ngôi sao cuối cùng trả lại cho người bị hại, còn chưa đi được bao xa liền bị một người vệ sĩ mặc đồ đen từ trong bụi cỏ lao ra tóm lấy.
Vệ sĩ cười dữ tợn:
“Ngươi hiện tại đã không còn ngôi sao, Mokuba thiếu gia. Cùng ta trở về lâu đài của ngài Pegasus đi thôi!”
Watanabe Toru thấy người này vậy mà còn áp dụng chiêu số “mai phục bụi cỏ đánh dã quái” cũng là bó tay rồi.
【Ngươi xác định nơi này là Duelist Kingdom mà không phải Demacia?】
Người vệ sĩ đồ đen này cũng chính là người đã cùng nhóm bọn họ chạm mặt không lâu trước đây.
Trước đó cũng chính là hắn đem Honma Satoshi bắt giữ muốn đem cậu ta trục xuất khỏi hòn đảo.
Nói thật thì Watanabe Toru không hiểu người này làm sao lại rảnh rỗi như vậy đây?’
Trên hòn đảo này bài thủ không ít, hẳn là cũng phải có người khác bị loại mới đúng! Vậy mà người này giống như một mực nhìn chằm chằm bọn họ không buông.
Nhìn cách hắn ta từ bụi cỏ lao ra liền biết đối phương chắc chắn không thể nào là trùng hợp xuất hiện, rõ ràng đã theo dõi bọn họ rất lâu.
Hơn nữa cái người này...
Watanabe Toru nhìn kiểu đầu của hắn ta, trong lòng nhả rãnh.
【Ngươi rốt cuộc là vuốt bao nhiêu sáp vuốt tóc còn có keo xịt tóc a, tóc dựng đến cao như vậy? Ngươi là tê giác sao? Hay là người nhà họ Mori? Không không, người nhà Mori so với ngươi cũng phải cam bái hạ phong mới đúng.】
Vệ sĩ áo đen khóa cổ Mokuba không thả đồng thời giáo huấn:
“Hiện tại ngươi đã không còn ngôi sao, cũng không còn tính là người tham gia, bây giờ ngoan ngoãn theo ta trở về chỗ Pegasus đại nhân đi thôi.”
Nói xong hắn liền hướng về đám người nói:
“Các ngươi cũng đừng nghĩ lại muốn đưa hắn mượn ngôi sao ! Lần này ta phụng mệnh của đại nhân làm việc, sẽ không chấp nhận loại hành vi này nữa.”
Nhìn xem đối phương một bộ nhất định phải đem Mokuba bắt đi, nhóm người đương nhiên cũng không thể ngồi yên.
Yugi là cái trước tiên đứng ra, cậu ta giơ lên bao tay có 3 ngôi sao của mình hướng tới người đồ đen nói:
“Đã ngươi nói như vậy, vậy liền dùng cách của bài thủ để quyết định đi! Ta dùng ba ngôi sao của mình để đánh cược với ngươi, nếu ta thắng ngươi phải thả Mokuba ra!”
Vệ sĩ đối với việc bị Yugi thách đấu cũng không kinh ngạc mà nở nụ cười giống như đã thực hiện thành công gian kế, nói:
“Ta cũng không phải duelist, ta sẽ không đấu với ngươi. Bất quá nếu ngươi nhất định muốn quyết đấu ta có thể tìm người thay thế ta xuất chiến, hẹn gặp nhau 1 giờ nữa tại bãi cỏ đi.”
~~~~~~~~ Tsumuha-Kutsunagi the Lord of Swords ~~~~~~~
Thời gian quay ngược lại một chút...
Nửa giờ trước.
Tại một tòa biệt thự biệt lập, nơi này cũng chính là chỗ ở lâm thời của Kaiba.
Kaiba hiện tại ở nơi này vừa dành thời gian nghiên cứu thiết bị đấu bài kiểu mới, vừa suy nghĩ về trận thua Yugi trước đó.
Đúng lúc này thì hai người mặc đồ đen cầm theo súng ngắn đã bí mật tiếp cận căn biệt thự, mục tiêu rất rõ ràng là nhắm vào Kaiba Seto.
“Lạch cạch” âm thanh đạn lên nòng làm Kaiba bên trong phòng nhất thời cảnh giác.
“Ầm” một tiếng, cửa bị người đạp tung, đồng thời cả hai người mặc tây trang màu đen cầm theo khẩu súng xông vào, chỉ hướng Kaiba nói:
“Kaiba Seto, mau đi theo bọn ta.”
Trong tình huống như vậy Kaiba lại không hề có chút nào hoảng loạn, rất trấn định từ từ khép lại Vali của mình quay người lại.
“Xem ra dù ta có nói không thì cũng không được nhỉ?”
“Ngươi cũng biết điều đấy.” Người đồ đen nhếch mép.
Nhưng bất ngờ là Kaiba đột nhiên động thủ, đạp mạnh chiếc ghế bay về phía hai người áo đen.
Hai người này cũng không khách khí. Sau khi bất ngờ bị cái ghế đập ngã thì cũng nổ súng về phía Kaiba, bất quá bọn hắn lại không hề biết vali nhìn như bình thường của Kaiba là một cái vali đã được cường hóa, có khả năng chống đạn.
Xách theo Vali, Kaiba không do dự mà phá cửa số nhảy xuống.
Tòa biệt thự này nằm ở sát vách đá, từ cửa sổ nhìn xuống chính là bãi đá cùng biển cả.
Hai người đồ đen thấy Kaiba vậy mà lựa chọn nhảy cửa sổ thì cũng đuổi theo, bất quá khi nhìn xuống vách đá phía dưới lại dừng lại.
“Hắn nhảy vách núi rồi, xem ra không cần chúng ta phải động thủ nữa.”
“Có thể hắn đ·ã c·hết rồi, đi thôi.”
Hai người dự định rút lui, nhưng khi nhìn thấy bộ bài trên bàn thì dừng lại một chút.
“Là 【Blue-Eyes White Dragon】 vậy đây hẳn là bộ bài của Kaiba.” một người nói.
“Cầm đi.” người còn lại nói.
Thế là hai người rút lui, đồng thời cũng cầm đi bộ bài của Kaiba.
Mà hai người lại không hề biết là Kaiba lúc này cũng chưa c·hết, ngược lại đã bám vào mỏm đá leo lên.
~~~~~~~~~ Archnemeses Eschatos ~~~~~~~~
Quay trở lại khung cảnh chính, 1 giờ sau khi vệ sĩ áo đen buông lời hẹn...
Lúc này cả hai bên đều đang đứng bên cạnh Dueling Arena, người áo đen trong tay vẫn khống chế Mokuba.
Yugi lớn tiếng nói:
“Mau thả Mokuba ra!”
Bất quá vệ sĩ này chỉ cười nhạt:
“Đương nhiên, ta sẽ thả vị thiếu gia này, nhưng trước tiên ngươi cần thắng trận đấu này trước đã. Người mà ta an bài thay mình xuất chiến đã đến rồi.”
Thân là người có thị lực tốt nhất ở trong đây, Jounouchi để ý thấy trên đài cao bên kia không biết từ khi nào đã đứng một người mặc đồng phục của trường Domino bọn họ.
Yugi ban đầu còn nhìn không rõ lắm, nhưng sau khi bước lên sàn đấu cuối cùng cũng nhìn rõ người đối diện là ai.
Cậu ta không khỏi hoảng sợ kêu lên:
“Kaiba !?”
Thân ảnh áo xanh ở đài quyết đấu phía đối diện vậy mà là Kaiba Seto!
Khác với đám người một mặt kinh ngạc cùng bàng hoàng, Kanade-chan nhìn lên “Kaiba” ở trên đài cao không khỏi nhíu đôi mi thanh tú lại.
Không hiểu vì sao nàng cảm giác người đứng trên kia rất không thích hợp, cảm giác...
Giống như là một người lớn bị nhét vào bộ đồng phục trẻ em vậy, cảm giác nó có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Nhưng Kanade cũng không tiện nói gì, nàng cũng chưa hề gặp qua chân chính Kaiba Seto, không dám vọng động phỏng đoán lung tung.
Còn có chính là nếu lỡ như là thật, vậy nàng hiện tại vạch trần có khả năng sẽ khiến đối phương bí quá hóa liều, thậm chí gây nguy hiểm cho Mokuba.
Chỉ có thể trông cậy vào Yugi đem người này đánh bại mà thôi.