Bỏ qua Watanabe Toru hiện giờ đang làm gì đó mờ ám trong vòng tay, quay trở lại khung cảnh chính.
Jounouchi tuy rằng cảm giác nói chuyện một mình rất xấu hổ, nhưng cũng không có cách nào trách cứ Kanade-chan.
Thứ nhất chính là nàng bản tính liền là như vậy, đối với người nào cũng nhìn như rất lãnh đạm.
Bây giờ người cùng nàng quen thuộc nhất chính là Anzu, mà người thứ 2 chính là Yugi, chỉ có khi hai người này bắt chuyện phản ứng của Kanade mới có thể nhiều hơn một chút.
Thứ hai chính là nàng tuy không nói nhiều, nhưng khuôn mặt này nhan trị thật đúng là rất khó khiến người ghi hận, đặc biệt là nàng phần lớn thời điểm b·iểu t·ình đều lộ ra một cỗ khí tức ngốc manh, gần như 90% nam sinh sau khi nhìn thấy b·iểu t·ình này thì tức giận cũng tan mất.
Vì cái gì nói 90% nam sinh đây? Ân, vì 10% còn lại nói không chừng là bề ngoài nam sinh nhưng tâm hồn thì không.
Khục, kéo xa...
Nhóm 5 người vừa đi vừa trò chuyện trời đất chậm rãi tiến tới, đột nhiên nghe được ở phía trước truyền đến âm thanh ồn ào, đồng thời hình như còn có người đang bảo “Buông ta ra” gì đó.
Có người gặp rắc rối!
Đám người vừa nghe được âm thanh trong đầu liền trước tiên xuất hiện suy nghĩ này.
Mà thân là thiếu niên nhiệt huyết, Jounouchi cùng Honda theo phản xạ hướng về phía phát ra tiếng ồn ào chạy nhanh tới.
Nơi này vừa lúc là chỗ xuống dốc, vậy nên hai người gia tốc cực nhanh, nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng đâu.
Anzu cùng Yugi bất đắc dĩ chỉ có thể cố gắng đuổi theo, mà thân mang hành lý Tachibana Kanade hiển nhiên dựa theo logic vẫn là ở cuối cùng.
Bất quá đường đi cũng không tính xa, thời điểm Kanade-chan xách hành lý đi đến đã thấy được 4 người đang cùng một cái người vệ sĩ mặc đồ đen giằng co.
Bất quá... ân, người này kiểu tóc thật là đặc sắc.
“Các ngươi cũng đừng xen vào chuyện của người khác. Người này hiện tại đã không có ngôi sao, dựa theo quy tắc là phải bị trục xuất!” Vệ sĩ đồ đen cứng rắn nói, hắn cũng chỉ là làm theo luật mà thôi.
Chỉ là thiếu niên bị vệ sĩ áo đen giữ lại lại oan ức kêu to:
“Ta không có! Ta cũng không phải duel thua, ta là bị trộm mất ngôi sao, còn có bộ bài!”
“Nhưng sự thật chính là ngươi hiện giờ đã không còn ngôi sao. Theo luật ngài Pegasus đã đặt ra, không có ngôi sao chính là bị loại, không thể tiếp tục ở lại trên hòn đảo này!” Mặc kệ thiếu niên biện giải đến cỡ nào, vệ sĩ áo đen chính là không cho thoả hiệp.
Vừa vặn lúc này Kanade cũng đã kéo hành lý đi tới hiện trường..
Nhìn thấy một màn này, nàng lại nhìn qua đám người Yugi đang không biết làm sao, cuối cùng nàng không nói gì mà đem một ngôi sao trên găng tay của mình lấy xuống đi đến bên cạnh thiếu niên.
“Cho ngươi mượn.” Kanade bình tĩnh đưa ngôi sao cho thiếu niên.
“?!” Jounouchi cùng Yugi đều bị hành động của nàng dọa sửng sốt mấy giây.
Không ngờ Kanade-chan vừa đuổi theo kịp liền không nhiều lời mà sử dụng phương pháp đơn giản thô bạo nhất chặn miệng vệ sĩ đồ đen kia.
“Kanade-chan, vậy ổn sao?” Jounouchi vẻ mặt có chút khó tin nhìn nàng.
Về phần thiếu niên tóc nâu đang bị vệ sĩ giữ lấy, hắn nhìn thấy ngôi sao trước mặt cũng cảm thấy rất không chân thực. KHông nghĩ đến còn có người sẽ nguyện ý cho người khác mượn ngôi sao.
Thiếu nữ này không lo lắng hắn sẽ thua mất ngôi sao của nàng sao? Nàng là lấy tự tin từ đâu ra?
“Hắn không nói dối.” Kanade mặt không b·iểu t·ình nói với vệ sĩ áo đen, sau đó nhìn sang thiếu niên:
“Nhớ kỹ trả lại.”
Về phần làm thế nào nàng biết thiếu niên này không nói dối? Cái này phải quy công cho Watanabe Toru.
Như đã nói trước đó, thân là linh thể hiện tại Watanabe Toru đối với cảm xúc dao động rất mẫn cảm, có thể từ trong đó phân biệt thật giả.
Dù không dám chắc 100% nhưng đoán chừng 80% vẫn là có.
“...” Bị nàng thao tác tú một mặt, cuối cùng người áo đen chỉ có thể vẻ mặt vô cùng cạn lời buông thiếu niên ra.
Hắn không thể nói gì thêm, bởi vì quy tắc chính là không có ngôi sao sẽ tính là bị loại, nhưng còn một đầu chính là chỉ cần còn có ngôi sao liền sẽ được tiếp tục xem như tuyển thủ dự thi.
Nàng đây là công khai lợi dụng quy tắc, tương tự thời điểm ở bến tàu khi Jounouchi bị cản lại, Muto Yugi cũng cho hắn mượn 1 ngôi sao.
Bất đắc dĩ, vệ sĩ áo đen không thể làm gì khác hơn là buồn bực rời đi.
Yugi đám người đối với việc Kanade-chan cho một cái thiếu niên xa lạ mượn ngôi sao là tương đối có ý kiến, dù sao ai biết được người này là tốt hay xấu, có thật sự sẽ đem ngôi sao trả hay không.
Một điểm càng quan trọng là ai dám chắc hắn trận kế tiếp sẽ không thua đồng thời đánh mất ngôi sao duy nhất?
“Không sao, một ngôi sao mà thôi, hiện giờ ta vẫn còn 5 ngôi sao đây.” Kanade cho ra trả lời lại rất bình thản.
Thiếu nữ suy nghĩ rất đơn giản: ngôi sao mất đi có thể thắng trở về, nhưng nếu bây giờ bị đưa rời khỏi đảo thì chính là hoàn toàn không có cơ hội nào nữa.
Thiếu niên bên này tuy rất cảm kích hành vi cho mượn ngôi sao của nàng, nhưng hắn là một người không thích thiếu nợ ân tình của người khác, vì vậy trong lòng đã âm thầm hạ quyết tâm chỉ cần kiếm được ngôi sao liền nhất định đem trả lại nàng.
So với được người khác bố thí, hắn càng hi vọng có thể dùng ngôi sao của mình thắng trở về, chỉ là hiện tại vì tình huống ngoài ý muốn mà phải tạm thời mượn ngôi sao mà thôi.
Sau khi vệ sĩ áo đen rời đi, thiếu niên tạm thời đi cùng đoàn người, đồng thời không quên kể lại tình huống mình gặp phải.
Thông qua trò chuyện, đám người biết được tên của thiếu niên này là Honma Satoshi. Thiếu niên Satoshi cũng không quên kể cho đám người quá trình hắn là như thế nào bị lấy mất ngôi sao cùng bộ bài của mình.
Nghe được k·ẻ t·rộm vậy mà lợi dụng quyết đấu để hấp dẫn lực chú ý sau đó thừa cơ đem người thiếu niên ngôi sao cùng bộ bài đều cuỗm đi, Yugi cùng Jounouchi không khỏi vẻ mặt bất bình.
Mọi người đều là loại bài thủ nhiệt huyết, đối với hành vi sử dụng mưu hèn kế bẩn như này rất là phản cảm, vì vậy đều sôi nổi tỏ vẻ muốn bắt lại tên ă·n t·rộm này.
Cũng ở thời điểm này, khi đoàn người quay lại vị trí thiếu niện bị trộm mất ngôi sao xem có thể tìm thấy manh mối nào không thì một đạo thân ảnh vóc dáng gầy nhỏ đột nhiên từ bụi cỏ bất ngờ lao ra đồng thời hướng Yugi kêu to:
“Quyết một trận thắng bại đi, Yugi!!!”
Người thần bí vóc dáng gầy nhỏ trực tiếp hướng về Yugi khởi xướng khiêu chiến.
Nhận ra người đến là ai, thiếu niên Honma Satoshi chỉ vào đối diện kêu lên:
“Là ngươi! Ngươi cái tên trộm này, mau trả lại ngôi sao cùng bộ bài cho ta!”
Jounouchi cùng Honda nghe tiếng hô này cũng kinh ngạc mấy giây.
Bây giờ ă·n t·rộm đều là ngang tàng như vậy sao? Tránh cũng không thèm tránh liền dám ở trước mặt người bị hại lắc lư?
Bất quá bọn hắn đối với kiểu người trộm lấy độ vật của người khác là rất không ưa, vậy nên cũng ở phía sau ồn ào hô hào đòi người bịt mặt lấy ra tang vật.
Honma Satoshi vì bị người thần bí cuỗm đi bộ bài nên lúc này cảm xúc vô cùng nóng nảy.
Đây là bộ bài mà hắn nhận được sự chỉ điểm của vị tiên sinh kia tổ hợp ra a, hơn nữa bên trong còn có quân bài yêu thích của hắn. Ngôi sao cái gì đó Honma Satoshi không nhất thiết muốn lấy lại, nhưng bộ bài của mình hắn phải lấy lại cho bằng được.
Mà người bịt mặt thần bí này căn bản không thèm nghe vào, đối với tiếng hô hào của đám người Jounouchi xem như không tồn tại, khuôn mặt bị che kín chỉ chừa ra đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào Yugi, trong mắt hắn tràn đầy oán độc cùng giận dữ như thể Yugi là kẻ thù g·iết hắn cả nhà.
Watanabe Toru cảm nhận được đối phương đối với Yugi oán khí rất lớn, không khỏi vì hắn lau mồ hôi lạnh.
【Ta đi, Yugi đây là làm gì để người này oán khí lớn như vậy?】
Nhìn lại thiếu niên đối diện, vóc người kẻ này gầy nhỏ như vậy sẽ không phải là bị Yugi NTR đi?
Bất quá đây chỉ là Watanabe Toru nói nhảm mà thôi, nơi đây cũng không phải truyện hentai a, NTR cái gì...
Mặc dù Yugi (bản gốc) không rõ vì cái gì người đối diện lại đối với mình có oán hận sâu như vậy, nhưng không trở ngại bản thân cậu muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành. Vậy nên Yugi cũng đồng ý lời thách đấu của người đối diện.
Mà Jounouchi, Honda cùng người bị hại Honma Satoshi thi đều nhìn chằm chằm người thần bí, chỉ sợ trong lúc thi đấu Yugi cũng giống vậy trúng chiêu.
Dueling Arena theo đó nổi lên từ mặt đất, hai người sau khi chuẩn bị ổn thỏa mỗi người cũng tiến về một bên sàn đấu.
Trong quá trình này Yugi lại lần nữa ở trước mặt Watanabe Toru trình diễn “biến thân chi thuật” khí chất biến đổi cực kỳ to lớn.
Trước khi bước lên sàn đấu là cái mềm yếu cả người vô hại, sau khi lên sàn đấu chính là vẻ mặt tự tin, ánh mắt sắt bén đồng thời tràn ngập thần bí.
Watanabe Toru quan sát cả quá trình này, hắn thấy được từ vật trang sức nhìn như hoàng kim kim tự tháp trên cổ Yugi xuất hiện một bóng đen, chỉ trong nháy mắt liền cùng Yugi bản tôn trao đổi quyền khống chế thân thể.
Vốn bản thân Watanabe Toru còn cho rằng đối phương cũng giống như Kanade-chan, đeo hẳn là một kiện linh khí, nhưng hệ thống lúc này rất đúng lúc nhảy ra bác bỏ suy đoán của hắn mà cho ra đáp án:
【Kia cũng không phải linh khí nha, ký chủ. Thiếu niên kia đeo là Thần khí.】
Hệ thống không mặn không nhạt nói ra, bất quá lượng tin tức này có chút lớn.
Watanabe Toru nghe được hệ thống lời nói liền kinh hãi không thôi, trong lòng dâng lên sóng to gió lớn nhất thời nửa khắc khó mà bình tĩnh.
Thứ Yugi đeo trên cổ không phải linh khí mà lại là...