Yêu Thần Ký

Chương 321: Lấy giả làm thật



Tại trong Vũ Thần Tông, nếu có Thiên Vân thần tôn làm chỗ dựa, tuyệt đối có thể bớt đi không ít phiền toái.

Cũng không phải nói Thiên Vân thần tôn có địa vị chí cao vô thượng, mà là thân phận của Thiên Vân thần tôn quá đặc thù, tất cả các thế gia đều không muốn đắc tội như một vị cường giả như vậy.

Thới điểm kiếp trước, Nhiếp Ly nghe nói Thiên Vân tôn giả ưa thích che chở những thiên tài không gia nhập vào các đại thế gia, kể cả sư phó của Nhiếp Ly - Ứng Nguyệt Như, cũng được Thiên Vân thần tôn âm thầm bảo hộ, mới không có người động tới Ứng Nguyệt Như. Chẳng qua là trăm năm sau, Thiên Vân thần tôn dần dần già đi, mà trong Vũ Thần Tông đấu tranh càng ngày càng kịch liệt, phiền phức của Ứng Nguyệt Như mới dần dần xuất hiện.

"Tôn Giả xin chờ một chút, ta đi viết mấy chữ sẽ trở lại ngay!"

Nhiếp Ly trở lại phòng của chính mình, lần này hắn tỏ ra rất nghiêm túc, viết trọn vẹn năm chữ, trên năm chữ này đạo niệm ẩn chứa, so với đạo niệm trong những chữ lúc trước hắn cho Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song thâm sâu hơn nhiều.

Nhiếp Ly ghi xong liền lấy ra giao cho Xích Mộc tôn giả.

"Vậy thì đa tạ." Xích Mộc tôn giả khẽ cười nói.

"Tôn Giả khách khí rồi!" Nhiếp Ly cười cười, khiêm cung nói.

Xích Mộc tôn giả sau khi nhận được chữ của Nhiếp Ly, liền cáo từ rời đi.

Sau khi Xích Mộc tôn giả cáo từ, lại tới thêm vài người nữa cầu chữ, Nhiếp Ly tự nhiên sẽ không cự tuyệt, căn cứ ấn tượng từ kiếp trước, có một số thì hắn chăm chú viết, còn lại thì là dùng thư pháp thông thường viết qua loa cho xong.

Long Ấn thế gia.

Thư phòng của Long Thiên Minh.

Long Thiên Minh đem cuộn giấy trong tay chậm rãi mở ra, trên cuộn giấy viết ba chữ, hắn vô cùng hài lòng, Nhiếp Ly tiểu tử này quả nhiên là người thức thời. Cho Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song đều là hai chữ, nhưng cho hắn thì là ba chữ.

Ánh mắt hắn rơi vào trung ương cuộn giấy, một lực dò xét tựa hồ sắc bén như một thanh kiếm, rọi vào trong tầm mắt.

Hình dáng của chữ "Kiếm" này cùng chữ "Kiếm" lúc trước hắn thấy giống nhau như đúc.

Lúc trước Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song đều nhìn một lần là ra huyền ảo trong chữ "Kiếm" này. Duy chỉ có hắn nhìn không ra, việc đó làm cho Long Thiên Minh hết sức phật lòng, chẳng lẽ thiên phú của hắn đem so sánh cùng với Viêm Dương và Minh Nguyệt Vô Song thật sự thua kém nhiều đến như vậy?

Có lẽ là do trước đó mình không quá chú tâm vào cái chữ đó đi?

(câu này đọc bên cv cứ như bị troll mãi mới hiểu squint emoticon)

Long Thiên Minh ngưng thần tìm kiếm trên cuộn giấy,cảm thụ đạo niệm trên chữ "Kiếm" này. Bất thình lình, hắn cảm ứng được một tia đạo niệm, ánh sáng ấm áp cùng bóng tối rét lạnh, mặc dù chỉ là tức thì sượt qua, vẫn bị hắn cảm nhận được.

Quả nhiên hắn rất dễ dàng cảm ứng được đạo niệm trong chữ kiếm này, xem ra hắn so với Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song cũng không thua kém bao nhiêu. Trước kia sở dĩ hắn không cảm ứng được, là vì chính mình không dùng tâm! Long Thiên Minh mỉm cười, hắn tiếp tục cảm ứng sâu vào, lại phát hiện ra chữ kiếm này vẻn vẹn là chỉ ẩn chứa từng tia đạo niệm mà thôi. Chỉ là chút đạo niệm này. Cũng không đủ để cho Viêm Dương lẫn Minh Nguyệt Vô Song động dung như vậy được?

Chẳng lẽ thứ hắn cảm ứng được, chẳng qua là một góc nhỏ trong kiếm ý vô cùng vô tận mà thôi? Chữ "Kiếm" này không lẽ còn cất giấu một tầng huyền ảo khác?

Long Thiên Minh tiếp tục cảm ứng - xâm nhập sâu vào, muốn tìm ra chỗ ảo diệu trong chữ "Kiếm" này. Nhưng mà rất nhanh, hắn phát hiện ngoại trừ một ít tia đạo niệm bên ngoài, cảm ứng được nhiều đạo niệm hơn là rất khó.

Điều đó không có khả năng!

Chẳng lẽ ta so với Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song chênh lệch nhiều như vậy?

Hắn liên tục không ngừng thử đi thử lại, nhưng vẫn không thể nào thành công.

Long Thiên Minh vô cùng căm tức, hắn cũng nghĩ đến trong việc này Nhiếp Ly có thể sẽ động tay động chân, thế nhưng là hình chữ hoàn toàn đồng nhất. Không có cảm giác Nhiếp Ly táy máy vào. Hơn nữa hắn mới vừa rồi rõ ràng còn cảm ứng được một tia đạo niệm, nhưng mà đạo kia niệm chỉ sượt qua rồi biến mất, rốt cuộc không thể nắm bắt được.

Thời gian cứ thế trôi qua. Một giờ, hai giờ.

Mặc cho Long Thiên Minh cẩn thận cảm ứng như thế nào, vẫn như cũ hoàn toàn không thể chạm vào huyền ảo trong đó.

Đáng chết!

Long Thiên Minh siết chặt nắm đấm, đập mạnh lên trên bàn, cái loại cảm giác thất bại không bằng Viêm Dương lẫn Minh Nguyệt Vô Song dâng lên. Thân là Long Ấn thế gia đệ nhất thiên tài, nội tâm của Long Thiên Minh cực kỳ kiêu ngạo. Hắn vẫn luôn coi Viêm Dương như là một trong những đối thủ cạnh tranh của mình.

Nhưng mà, hoàn toàn không cách nào từ trên bức chữ này lĩnh ngộ ra đạo niệm. Làm hắn bị đả kích.

"Tiểu tử này đến cùng có hay không động tay động chân vào?" Long Thiên Minh nhíu mày, hắn cũng không cách nào xác định.

Nhiếp Ly đã viết ba chữ. Tất cả đều mạnh mẽ hữu lực có bộ dạng hết sức chăm chú, thoạt nhìn không giống lừa gạt, ngược lại cảm giác như là ở đây đang cố ý nịnh nọt Long Thiên Minh vậy, làm một tân binh như Nhiếp Ly, theo lý thuyết cũng không dám đắc tội với hắn, cho nên ba chữ kia hẳn là không có vấn đề gì.

Vậy chỉ có một loại nguyên nhân, căn bản đó chính là hắn cảm ứng không ra đạo niệm nào trong này.

Về phần đi tìm người chứng thực, dùng tính cách cao ngạo của Long Thiên Minh, hắn tuyệt đối không muốn nói cho người khác biết, chính mình không bằng Viêm Dương cùng Minh Nguyệt Vô Song.

"Khốn khiếp, trong bức chữ này căn bản không có chất chứa bất kì đạo niệm nào!" Long Thiên Minh tâm tình bực bội mà đem bức chữ kia ném ở một bên.

Long Thiên Minh căm tức thật lâu,ngồi một hồi, lửa giận trong lòng lúc này mới chậm rãi dịu xuống một chút.

Một lát sau, Long Thiên Minh rất không cam lòng lại đem bức chữ kia cầm lên, ngưng tâm tĩnh khí, đi cảm ứng đạo niệm trong chữ.

Thiên Vân Thần Điện.

Thiên Vân thần tôn sau khi lấy được bức chữ kia, cảm ngộ thoáng một chút đạo niệm trong đó, sau một lát, trong đôi mắt thâm thúy quang mang chợt lóe.

"Không nghĩ tới mấy chữ này thoạt nhìn thì đơn giản, lại sát nhập thành lý giải đối với thiên địa đại đạo. Tuy nói những chữ này có khả năng không là do hắn sáng tạo, nhưng mà tuổi còn trẻ lại có thể đem những chữ này viết xuống hoàn chỉnh, cũng đã vô cùng khó tin rồi. Nếu muốn viết ra chữ chất chứa đạo niệm, phải lĩnh hội đạo niệm trong đó mới được!" Thiên Vân thần tôn cảm khái nói ra, người này thiên phú phi phàm, cực kì giỏi, tương lai nói không chừng có thể trưởng thành một kẻ khổng lồ. (vĩ đại,bá đạo...)

Ngay cả Thiên Vân thần tôn, cũng không dám nói có thể đem những chữ này mô phỏng lại!

"Tiểu Linh Lung thế giới, tân tấn (nảy chồi) thiên tài, có ý tứ." Thiên Vân thần tôn lầm bầm nói, khóe miệng toát ra vẻ mỉm cười, "Tiểu Linh Lung thế giới, thật đúng là một vùng đất của thiên tài, không biết tiểu tử này, có thể hay không lớn lên trở thành giống như người kia?"

Tại biệt viện của Tiêu Ngữ, trong phòng của Nhiếp Ly, Vũ Diễm nữ thần cũng đã tỉnh lại từ giấc ngủ sau khi tu luyện.

Sau một hồi lâu đều không có người đến cầu chữ, Nhiếp Ly lúc này mới đem Vạn Lý Hà Sơn Đồ đặt ở trên bàn.

"Nhiếp Ly, đây là cái gì?" Vũ Diễm nữ thần cùng với Ngưng Nhi đang chào hỏi nhau một chút, thấy Nhiếp Ly lấy ra Vạn Lý Hà Sơn Đồ, lập tức bay tới.

Nhìn vào hình ảnh những dòng sông lẫn ngọn núi hàng vạn dặm, có một loại cảm giác thời không bao la vô tận, cũng đủ khiến cho Vũ Diễm nữ thần kinh hãi không thôi.

"Vật này gọi là Vạn Lý Hà Sơn Đồ, bên trong ẩn chứa rất nhiều điều bí mật. Ngưng Nhi, Vũ Diễm tỷ tỷ, các ngươi hãy hộ pháp cho ta, nếu có người đến, thì nói ta hiện tại không có ở đây, ta muốn phá giải Minh văn phông ấn bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ này!" Nhiếp Ly nói.

Ngưng Nhi kinh ngạc nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, không nghĩ tới Cố Bối đấu giá được Vạn Lý Hà Sơn Đồ đã rơi vào trong tay của Nhiếp Ly, ngay cả vị cao tầng kia của Thần Tông, cũng không cách nào phá giải ra công dụng của nó, Nhiếp Ly thật có thể phá giải ra diệu dụng trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ sao? Bất quá nàng vẫn là lựa chọn tín nhiệm Nhiếp Ly.

"Ừm, ta hiểu rồi, ta sẽ ở bên ngoài trông chừng, Vũ Diễm tỷ tỷ lưu lại trong phòng đi!" Ngưng Nhi nhẹ gật đầu, thời điểm hiện tại Nhiếp Ly không có người tới thăm, lại tìm cách phá giải Vạn Lý Hà Sơn Đồ, đoán chừng là lo lắng bị người khác cắt ngang giữa chừng.

Ngưng Nhi cùng Vũ Diễm nữ thần, một người thủ hộ ở cửa phòng, một người khác thì tiếng vào trong viện tử ( sân), tùy thời có thể tới giúp đỡ Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly bắt đầu ở bốn phía gian phòng, dùng yêu huyết ( máu) của Long huyết yêu thú bắt đầu bố trí từng đạo Minh văn pháp trận, những Minh văn pháp trận này vô cùng nghiêm mật, sau khi khởi động lập tức ngăn cách hắn cùng với ngoại giới.

Đi đến trước Vạn Lý Hà Sơn Đồ, Nhiếp Ly ánh mắt dừng trên Vạn Lý Hà Sơn Đồ, hắn cảm thụ mỗi một sợi khí tức trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ kia, rồi quan sát đến phong ấn Minh văn trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, ở mặt ngoài cùng là một cái Vạn Linh Tỏa (vạn hồn khóa).Bức Vạn Lý Hà Sơn Đồ này, giống như là tòa thành với những bức tường kiên cố bị đóng cửa khóa chặt lại,người ở phía ngoài không cách nào cảm ứng được hết tất cả bên trong.

Cần từng chút từng chút phá vỡ tường thành kiên có này, mới có thể biết diệu dụng chân chính của Vạn Lý Hà Sơn Đồ.

Ngay tại thời điểm Nhiếp Ly đang cẩn thận dụng ý niệm dò xét Vạn Lý Hà Sơn Đồ, có một cỗ đạo niệm ẩn núp, hấp dẫn chú ý của Nhiếp Ly, cỗ đạo niệm này là của một vị cường giả lưu lại, căn cứ theo phân tích của hắn về cường độ của đạo niệm này, vị cường giả này hẳn phải là một tồn tại có cảnh giới Vũ Tông.

Nhiếp Ly thu hồi ý niệm lại, cười khổ một cái nói: "Ta đã nói, nếu như là một vị cao tầng trong Thần Tông, tuyệt đối sẽ không vì mấy chục vạn Linh Thạch, mà bán đi một kiện bảo vật kinh người như thế, cho dù là không biết món bảo vật này tác dụng chân chính là gì, khẳng định cũng sẽ tự mình giữ lại."

Bởi vì Vũ Tông cảnh cường giả, tu vi muốn tấn cấp thật quá khó, vất vả lắm mới lấy được một kiện thần vật thượng cổ, rất có thể giúp hắn tấn cấp, há lại dễ dàng buông mà buông bỏ như vậy ư?

"Gia hỏa này đem đạo niệm để lại ở trên này, tùy thời đều có thể tìm tới nơi Vạn Lý Hà Sơn Đồ lưu lạc tới, hắn muốn mượn tay người khác tìm ra công dụng của Vạn Lý Hà Sơn Đồ, rồi lại chạy tới đoạt về sao?" Nhiếp Ly ánh mắt trở nên thâm thúy, nếu đổi lại những người khác, nhất định sẽ bị ám toán, chỉ tiếc, lần này người kia lại đụng phải Nhiếp Ly!

Sự am hiểu của Nhiếp Ly là vô cùng lớn, rất nhanh đã nhận ra chỗ sơ hở của cỗ đạo niệm này.

Vị cao tầng kia sở dĩ đem Vạn Lý Hà Sơn Đồ đưa lên đấu giá hội, đoán chừng là vì đấu giá hội người đông, nói tóm lại là có một hai người biết hàng, một khi có ai đó tốn thật nhiều để mua xuống, nói không chừng là người đó hiểu được diệu dụng của Vạn Lý Hà Sơn Đồ.

Đối phương là một tồn tại Vũ Tông cảnh cường giả a, tạm thời cũng không thể xóa đi đạo niệm trên Vạn Lý Hà Sơn Đồ, bởi vì một khi xoá đạo niệm đó xong, vị cường giả kia nhất định sẽ phát giác, ngay lập tức truy ra tung tích Vạn Lý Hà Sơn Đồ, dùng thực lực của Nhiếp Ly cùng Cố Bối, là hoàn toàn không có cách nào đối kháng được cường giả Vũ Tông cảnh.

Phải làm gì?

Nhiếp Ly tay phải nâng cằm lên, cẩn thận suy tư.

Bỗng nhiên, Nhiếp Ly trong đầu Linh quang chợt lóe, có rồi!

"Nếu như đã viết chữ, vậy thì làm tiếp một bức họa đi!" Nhiếp Ly lấy một cuộn giấy, cắt vá giống hệt như bản gốc Vạn Lý Hà Sơn Đồ, sau đó gia công lại một lần, rất nhanh vẻ ngoài thoạt nhìn so với bản gốc Vạn Lý Hà Sơn Đồ giống nhau như đúc, sau đó Nhiếp Ly tại phía trên cuộn giấy, dựa theo dáng vẻ của Vạn Lý Hà Sơn Đồ, nhanh chóng vẽ lại, rất nhanh, một bức Vạn Lý Hà Sơn Đồ thứ hai xuất hiện.

Nhiếp Ly dùng yêu huyết viết ra từng cái Minh văn phong ấn trận, chỉ thấy yêu huyết hóa thành từng đạo Minh văn, nhao nhao ẩn vào bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.