Cô chạy đi pha cafe, pha xong anh còn duyệt văn kiện. Anh lắc đầu, hơi mệt, bả vai và cổ mỏi nhừ, động một chút là đau.
Lăng Vi buông ly cafe xuống đến sau lưng anh, bàn tay nhỏ đặt lên vai anh nhẹ nhàng xoa bóp.
Anh thoải mái hừ một tiếng, nắm tay cô: “Em.. có thể dùng sức thêm chút nữa được không?”
Lăng Vi tăng lực tay, xoa xoa vài cái.
Diệp Đình nhắm mắt khen thưởng: “Kỹ thuật không tồi…… Đừng có ngừng.”
Lăng Vi thật muốn đánh anh một trận, sao lời nào phát ra từ miệng anh cũng đều biến đổi ý nghĩ vậy…
Lăng Vi cảm thấy thật vô tội.
chỉ một lúc sau, Diệp Đình phê duyệt xong văn kiện quay đầu hỏi cô: “Sao đột nhiên lại tới tìm anh?”
Lăng Vi rất ít khi tới thư phòng của anh, vừa nãy anh còn tưởng là đám Lôi Tuấn, Tần Sênh và Quân Dương về nước, anh chưa có thời gian gặp họ.
lúc này Lăng Vi mới nhớ tới, là chuyện hot search.
“Anh nhìn, chuyện này là sao vậy? Sao đột nhiên lại như vậy?”
Diệp Đình nhìn lượng fan của cô nói: “Sao mới có hơn 10 vạn vậy?”
“…” Lăng Vi lập tức bị anh làm cho nghẹn họng: “Cái gì mà kêu… mới hơn 10 vạn hả trời, đã rất nhiều anh hiểu không?”
Diệp Đình nhướn mày nhìn cô: “Thì ra fan của em ít như vậy?”
Lăng Vi hết nói.
Diệp Đình cười cười mở xem bình luận phía dưới weibo của cô, đều đang hỏi cô làm sao quen Diệp boss, còn hỏi lúc nào bọn họ kết hôn, còn hỏi sau khi kết hôn tính phúc như thế nào…
Còn kỳ quái hơn là… có người còn nhờ cô chỉ bảo làm sao quyến rũ được tổng giám đốc.
Càng kỳ quái hơn nữa là… có nhiều người yêu cầu cô nhường anh để anh làm ông xã của bọn họ.
Diệp Đình nhíu mày, trong lòng không vui. Ai là ông xã bọn họ? Anh duỗi tay ôm eo cô, để cô ngồi lên đùi mình, cằm gác lên hõm vai cô, nhẹ nhàng vuốt tóc cô. Hai tay anh ôm eo cô, ngực anh dán vào lưng cô, cực kì ấm áp và mềm mại…. Anh rất thích được ôm cô như vậy, cực kì… cực kì ấm áp.
Cô cọ cọ trong ngực anh, tìm một vị trí thoải mái, đột nhiên hưng phấn nói: “Đúng rồi, fan của anh cũng lên rất nhanh.” Nói xong gạt tay anh ra khỏi con chuột.
Cô cầm chuột mở weibo của anh nói: “Anh nhìn xem, của anh nhiều hơn của em nhiều lắm đó.”