Yêu Một Người Nợ Một Đời

Chương 678



Chương 678:

 

Hạ Mộc Ngôn loạng choạng lui về phía sau vài bước.

 

Cô không tiếp tục kiên trì, chỉ dựa vào cạnh bàn tiếp tục nhìn anh.

 

Lúc này cô không nói, không làm gì nữa, chỉ nhìn anh. Sau đó dường như có vật gì đó rơi xuống chiếc bàn sau lưng cô, rồi cô đi thẳng về phía cửa phòng sách.

 

Cửa mở ra, rồi đóng lại, Hạ Mộc Ngôn rời đi không quay đầu lại.

 

Lục Cẩn Phàm liếc mắt nhìn sang thì thấy chiếc bút máy đắt tiền và sang trọng của mình bị cô ném lại lên bàn, thân bút cứng rắn như vậy mà đã bị bẻ cong.

 

*** Cuối tuần, cuối cùng Phòng giao dịch Lục Ngôn cũng chuyển văn phòng vào tòa cao ốc mới. Toàn bộ hai mươi mấy tầng của tòa cao ốc đều thuộc quyền sử dụng của phòng giao dịch, số lượng nhân viên đã tăng lên gấp bội. Chỉ có điều, do Hạ Mộc Ngôn vẫn không làm thủ tục xin đổi tên, cho nên nó vẫn chưa được xem là công ty, mà vẫn gọi là phòng giao dịch.

 

Liên tiếp ba ngày khai trương, các bên đối tác đều gửi quà tặng. Một vài lãnh đạo của đối tác còn đến tận nơi chúc mừng, những công ty từng có quan hệ đầu tư với phòng giao dịch của họ cũng gửi lời chúc. Chỉ có Tập đoàn Lục thị – tập đoàn đầu tư hai trăm triệu đô la Mỹ vào phòng giao dịch của Hạ Mộc Ngôn là không có bất kỳ động tĩnh nào.

 

Sau ba ngày khai trương, Tập đoàn Lục thị nhận được một khoản tiền từ Phòng giao dịch Bất động sản Lục Ngôn.

 

Chỉ sau một đêm, hai trăm triệu đô la Mỹ cùng khoản lợi nhuận phân chia theo hợp đồng đầu tư được chuyển vào tài khoản của Tập đoàn Lục thị.

 

Phòng Tài vụ của Lục thị xôn xao, không ngờ phòng giao dịch bất động sản này của Hạ Mộc Ngôn lại có thể kiếm được nhiều tiền như vậy. Hơn nữa, dường như sắp tới ngành bất động sản sẽ tiếp tục phát triển, giá nhà đất mà Hạ Mộc Ngôn thu mua với số lượng lớn đều đang tăng vọt. Có thể kiếm được nhiều tiền như vậy chỉ trong một thời gian ngắn, đây hoàn toàn là một khởi đầu mới cho ngành bất động sản trong nước.

 

Nhưng trong lúc Hạ Mộc Ngôn có thể nhân cơ hội này tiếp tục đầu tư một khoản lớn để mua thêm nhiều bất động sản, thì đột nhiên phòng giao dịch của cô lại hoàn trả khoản đầu tư trước kia của Tập đoàn Lục thị.

 

Mà Hạ Mộc Ngôn không hề liên lạc với Lục Cẩn Phàm về việc này.

 

Sau khi phòng Tài vụ nhận được khoản tiền này thì Thẩm Mục cũng được thông báo. Cậu ta vô cùng kinh ngạc cầm biên bản nhận tiền tới chỗ Lục Cẩn Phàm: “Lục tổng, bà Lục hoàn trả khoản tiền đầu tư, thậm chí thanh toán luôn cả lợi nhuận như thỏa thuận trong hợp đồng đầu tư, không thiếu một đồng! Việc này…”

 

Lục Cẩn Phàm nhìn chằm chằm một lúc lâu vào biên bản nhận tiền.

 

Một khi biết được phòng giao dịch của Hạ Mộc Ngôn bị thâm hụt một khoản tiền lớn như vậy, và đã dần dần nhìn ra cơ hội kinh doanh của ngành bất động sản, rất nhiều các nhà đầu tư mong đợi lập tức được chen chân vào chỗ trống kia. Anh thật sự không hề lo lắng bây giờ cô sẽ thiếu vốn đầu tư. Các nhà đầu tư chỉ cần nghe tin này sẽ lập tức hành động, tung ra mọi thủ đoạn và chiêu thức chỉ để được ký hợp đồng với phòng giao dịch của cô.

 

Tuy Hạ Mộc Ngôn trọng tình cảm, nhưng một khi đã đưa ra quyết định thì cô cũng hành động rất quyết đoán. Sự quyết đoán đó khiến người ta hoài nghi, phải chăng cô đã định làm như vậy từ lâu, chỉ có điều vẫn còn chút chần chừ níu kéo. Tuy nhiên, rốt cuộc thì sự lưỡng lự đó cũng bị chặt đứt rồi.

 

Quần áo trong phòng làm việc của anh đều đã được chuyển hết đi, hễ là đồ Hạ Mộc Ngôn từng chạm vào đều được mang đi hết. Ngay sáng nay, anh nhận được chìa khóa và thẻ phòng căn hộ ở Quốc tế Oran do Hạ Mộc Ngôn sai người đưa tới.

 

Cô không chỉ trả chìa khóa, mà còn hoàn trả cả tiền đầu tư của Lục thị.

 

Sau khi lễ khai trương kết thúc, nhân viên phòng giao dịch tổ chức liên hoan ở gần tòa nhà văn phòng mới.

 

Sau khi phòng giao dịch hoàn trả hai trăm triệu đô la Mỹ cho Lục thị, mấy người Tiểu Bát vẫn không dám hỏi câu nào. Tuy trên danh nghĩa, phòng giao dịch cũng có không ít vốn lưu động, nhưng họ vẫn có quan hệ hợp tác với các nhà đầu tư khác, vậy mà Hạ Mộc Ngôn lại hoàn tiền đầu tư cho Lục thị trước. Mặc dù mọi người không rõ có chuyện gì xảy ra, nhưng đại khái cũng nhận ra được, hẳn là giữa Hạ Mộc Ngôn và Tổng Giám đốc Lục đã có vấn đề gì phát sinh.

 

Hơn nữa còn là vấn đề rất lớn.

 

Tiểu Bát và các đồng nghiệp khác đưa mắt nhìn Hạ Mộc Ngôn, cô càng tỏ ra bình tĩnh lại càng khiến họ lo lắng.

 

“Chị Đại, tâm trạng của chị gần đây không tốt, dù sao bây giờ phòng giao dịch cũng đã chuyển sang chỗ mới rồi, nhân viên nhiều như vậy, lại có chị Hạ trông nom, chị có thể nghỉ ngơi một thời gian mà.” Tiểu Bát nói.

 

“Phòng giao dịch của mình đã độc lập phát triển được đến như ngày hôm nay, chị vui vẻ còn không hết, có gì mà tâm trạng không tốt chứ?” Hạ Mộc Ngôn cầm chai bia nhưng không uống, chỉ nhẹ nhàng lắc vài cái rồi đặt lên bàn.

 

Tiểu Bát còn muốn hỏi thêm mấy câu nhưng thấy Hạ Điềm đứng bên cạnh nháy mắt ra hiệu thì không dám mở miệng, chỉ lấy chai bia trong tay Hạ Mộc Ngôn đi rồi rót một ly nước trái cây đưa cho cô: “Hiện nay phòng giao dịch chúng ta càng ngày càng ra dáng rồi. Chị Hạ là Phó Tổng Giám đốc, các phòng ban cũng có rất nhiều người phụ trách, tinh thần của chị Đại đang cần thả lỏng, hay là mấy hôm tới bọn em mua vé máy bay cho chị đến thành phố H du ngoạn. Chị đi nghỉ phép một thời gian nhé?”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.