Yêu Lại Từ Đầu 2

Chương 622





Cố Tư chỉ im lặng thở dài, cô cảm thấy chuyện này không thể nói rõ ràng cho Chương Tự Chi hiểu được.

Khả năng phân tích những chuyện như vậy của Chương Tự Chi không giống với những người bình thường.

Cũng chỉ có thể để anh ta tự mình đi cảm nhận chúng một cách chậm rãi.

Cô hỏi Chương Tự Chi và Từ Giai Ninh có bất kỳ tiến triển đáng kể nào giữa những người yêu nhau không.

Chương Tự Chi hiểu Cố Tư đang hỏi cái gì, anh ta cau mày rồi nói một câu, “Chúng tôi mới ở bên nhau thì có thể có tiến triển gì chứ?”
Cố Tư gật đầu, “Anh nói cũng đúng.”
Vốn dĩ Chương Tự Chi cũng không phải là một người háo sắc, đã nhiều năm như vậy nhưng lại không có một người phụ nữ nào ở bên cạnh anh ta thì cũng đủ để chứng minh anh ta cũng không hứng thú lắm mấy chuyện giữa nam và nữ này.

Cho nên anh ta cũng sẽ không lấy cớ là người yêu của Từ Giai Ninh mà gây ra chuyện bất chính gì với cô ta.

Cố Tư gật đầu, “Hy vọng anh giữ được nguyên tắc này lâu hơn một chút.”
Nói xong câu này, cô lại sợ Chương Tự Chi không hiểu lắm nên bổ sung một câu, “Nếu sau này anh với cô Từ không thể tiếp tục với nhau được nữa thì ít ra cũng cho cô ấy một con đường lùi, không đến nỗi làm cô ấy bị bạn trai mới trong tương lai ghét bỏ.”
Chương Tự Chi loáng thoáng nói mấy tiếng, rõ ràng anh ta cũng không xem trọng mấy lời của Cố Tư lắm.

Cố Tư chờ một chút lại nghe thấy tiếng Chương Tự Chi liên tục uống mấy ngụm rượu.

Cô nở nụ cười, “Sao anh có vẻ không vui chút nào khi có bạn gái vậy?”
“Tôi không phải không vui, chỉ là cảm giác khá đột ngột, tôi không quen với điều này ngay được.” Chương Tự Chi nói xong thì chính anh ta cũng cười, anh ta còn nói thêm, “Có lẽ tôi đã độc thân quá lâu rồi nên mới vậy.”
Cố Tư ừ một tiếng, “Có lẽ là vậy cũng nên, có lẽ sau một thời gian thì anh sẽ quen thôi.”
Chương Tự Chi lại uống thêm mấy ngụm sau đó anh ta bắt đầu nói lảm nhảm kể về chuyện của Từ Giai Ninh.

Chẳng qua anh ta cũng chỉ có thể nói mấy chuyện không quan trọng.


Ví dụ như những học sinh kia của Từ Giai Ninh đã tiến bộ nhanh chóng, nói Từ Giai Ninh đã hoàn thành tốt công việc của mình.

Cố Tư cảm thấy đây không phải là những điều mà bây giờ Chương Tự Chi nên chú ý tới.

Đôi bạn trẻ đang yêu nhau nồng nhiệt thì nên khen người kia về tính cách, ngoại hình và gia đình mới đúng chứ.

Cô cảm thấy mấy cái Chương Tự Chi nói đều không phải là điểm quan trọng, anh ta thậm chí còn nói trong lớp Từ Giai Ninh có hai học sinh xuất thân khá tốt và có ngoại hình xinh đẹp.

Mấy điều này thì có liên quan gì đến anh ta chứ?
Cố Tư cảm thấy chắc là Chương Tự Chi đột nhiên có bạn gái nên không biết nên ứng xử như thế nào mới đúng.

Chỉnh thể cả người có chút ông nói gà bà nói vịt không ăn khớp với nhau.

Cô cứ kiên nhẫn nghe anh ta nói như vậy một lúc sau đó Chương Tự Chi đột nhiên kêu ấy một tiếng.

Anh ta có vẻ rất vội.

Anh ta nói với Cố Tư, “Tôi cúp máy trước đây, tôi có chút chuyện.”
Anh ta nói rất nhanh mà cúp máy càng nhanh hơn nữa.

Mới dứt lời âm cuối cùng thì cũng đã cúp máy.

Cố Tư cầm điện thoại rồi không nhịn được lập tức bật cười ra tiếng.

Cô khẽ lắc đầu và đặt điện thoại xuống.

Mà ở một bên khác, sau khi kết thúc cuộc gọi với Cố Tư, Chương Tự Chi lập tức nhận một cuộc gọi mới.


Giọng nói của anh ta hoàn toàn khác với lúc nãy.

Giọng nói anh ta mang theo ý cười, “Có chuyện gì vậy? Cô gọi tôi có việc gì sao?”
Lương Ninh Như ở đầu dây bên kia thở dài một hơi, “Đúng là có chút chuyện cần nhờ anh giúp.”
Cô ta nói dường như cảm thấy hơi bất đắc dĩ.

Chương Tự Chi cười ha ha, “Cô nói đi, có chuyện gì?”
Cuối cùng cũng đến ngày bà chằn này có việc phải nhờ anh ta rồi.

Lương Ninh Như do dự một chút rồi mới nói, “Trong nhà bị tràn nước, bây giờ phòng bếp bị ngập cả rồi.

Tôi muốn hỏi thử anh có thể tới giúp tôi sửa một chút được không?”
Chương Tự Chi thậm chí còn chưa hỏi cho cẩn thận rõ ràng rốt cuộc trong nhà cô ta bị sao mà đã nói ngay một câu, “Được chứ sao không.

Cô chờ chút, lát nữa tôi qua đây giờ.”
Lương Ninh Như cúp điện thoại, sau đó cô ta đứng ở cửa phòng bếp nhìn nước trên mặt sàn.

Cô ta cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, cống thì bị tắc, vòi lại bị vỡ.

Thật là mấy chuyện xui xẻo xảy ra cùng một lúc luôn mà.

Sàn bếp ngập nước thải trông thật sự rất bẩn.

Cô ta đã sửa một lúc lâu rồi, đến bây giờ thì đã có hơi nóng ruột, cô ta cũng chỉ có thể chống nạnh đứng ở cửa phòng bếp.


Chương Tự Chi đến đây khá là nhanh.

Chẳng qua anh ta không tới một mình, anh ta đã uống rượu nên đương nhiên không thể lái xe qua đây được, anh ta gọi cấp dưới đi cùng.

Lương Ninh Như mở cửa ra thì cứ như nhìn thấy cứu tinh vậy, “Nhanh lên, nhanh lên.

Hai người càng tốt, các anh mau đi xem thử rốt cuộc bếp nhà tôi bị cái gì thế.”
Không cần Chương Tự Chi làm gì, cấp dưới của anh ta đã biết tự đi qua kiểm tra.

Lương Ninh Như đi qua đứng ở cửa phòng bếp.

Cô ta nói mấy ngày nay cô ta không xuống bếp nấu ăn, hôm nay muốn dọn dẹp phòng bếp một chút thì ai ngờ lại phát hiện ra cống thoát nước bị tắc, nước tràn ra hết từ miệng cống.

Sau đó, ống nước lại bất ngờ bị vỡ khi cô ta vặn ống nước làm cho nước văng tung tóe ra khắp nơi.

Chương Tự Chi nghiêng người qua xem xét, phòng bếp quả thực như vừa trải qua một trận thảm họa vậy.

Anh ta chậc chậc mấy lần, quay đầu nhìn Lương Ninh Như cả người lộn xộn, “Bây giờ cô lại phát hiện ra bản thân không phải là một người phụ nữ mạnh mẽ đúng không?”
Lương Ninh Như vò tóc nhưng cảm xúc lo lắng vẫn chưa tiêu tan, cô ta liếc nhìn Chương Tự Chi một cái, “Anh uống rượu à?”
Chương Tự Chi a một tiếng rồi vội vàng cúi đầu ngửi mùi trên cơ thể, “Rõ ràng như vậy sao?”
Mùi rượu khắp người, hơn nữa gương mặt Chương Tự Chi lại đang ửng đỏ.

Cho dù không ngửi thấy mùi trên người anh ta thì cũng có thể nhìn ra qua khuôn mặt của anh ta.

Lương Ninh Như do dự một chút mới nói, “Có phải anh đang ở cùng với bạn gái anh không đấy? Tôi không làm phiền các anh đấy chứ?”
Chương Tự Chi còn chưa nói gì cô ta đã nói tiếp, “Tôi không có bất kỳ một người bạn đặc biệt nào có thể đến vào buổi tối như thế này.

Tôi thực sự không có cách nào khác mới gọi cho anh.”
Chương Tự Chi vội vàng xua tay, “Không phải.

Tôi đang uống rượu với mấy người anh em, vừa mới uống xong thì cô gọi đến.”

Mấy lời này của anh ta hoàn toàn là mấy lời nói lung tung.

Rõ ràng là anh ta đang một mình ngồi trong Club uống rượu giải sầu mà.

Chàng trai trẻ do Chương Tự Chi đưa đến cũng coi như là một người toàn năng.

Anh ta nói với Chương Tự Chi là anh ta sẽ mở cống thoát nước để thông cống trước rồi sửa vòi nước một chút là được, cũng không phải là vấn đề gì to tát.

Anh ta nói như vậy trong lòng Lương Ninh Như cũng yên tâm hơn nhiều.

Chương Tự Chi bảo Lương Ninh Như đi qua ngồi trên ghế sô pha, anh ta nói, “Không có chuyện gì đâu.

Không cần lo bên đó nữa, một lát là xong ấy mà.”
Anh ta nói cứ như thể anh ta mới là người sửa ống nước vậy.

Lương Ninh Như vẫn nhìn một lúc rồi mới xoay người lấy một chai nước trong tủ lạnh ra đưa cho Chương Tự Chi.

Chương Tự Chi nhận chai nước rồi lắc qua lắc lại trong tay, “Bạn trai kia của cô đâu rồi? Tại sao lại không gọi điện thoại cho anh ta vậy?”
Lương Ninh Như dựa vào lưng ghế sô pha, giọng điệu cuối cùng cũng thoải mái trở lại, “Tôi với anh ấy vẫn chưa xác định quan hệ mà.

Chẳng qua là lúc đi xem mắt thì cảm thấy hai người có chút hợp nhau thôi.

Nhưng lại chưa tốt đến mức tiến thêm hiểu biết nhau hơn nên cũng không tiện nhờ người ta qua giúp đỡ.”
Thật ra cô ta có gọi điện thoại cho mấy người đồng nghiệp cũ nhưng bọn họ bận cả, người thì đang ở lại tăng ca, người thì trong nhà có chuyện riêng nên không qua được, số còn lại thì nhà ở xa quá không tiện qua.

Thật ra Lương Ninh Như cũng không muốn làm phiền Chương Tự Chi nhưng cô ta càng nghĩ càng nhận ra bạn của cô ta thật sự rất ít, cô ta cũng không nghĩ ra được ai khác nữa.

Chương Tự Chi nhìn xung quanh nhà của Lương Ninh Như một chút, thật sự là căn nhà của một cô gái đang độc thân.

Anh ta vặn nước uống hết nửa chai sau đó đứng dậy, “Không ngờ trong nhà cô trang trí cũng không tệ lắm nhỉ.”.


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.