Yêu Giả Vi Vương

Chương 1136: Trục xuất khỏi Long gia



- Chó chết, chó chết!

Trong không gian hỗn độn cách Phi Vân bàn của đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương, Hiên Viên Thiên Tôn mấy vạn dặm, trong một chiếc Phi Vân bàn vang tiếng gầm giận dữ.

Trong một căn phòng xa hoa, một thanh niên tuấn tú nằm trên chiếc giường bạch ngọc. Vết thương trên người thanh niên đã lành gần hết, nhưng mặt và người có nhiều vết sẹo rõ ràng không kịp xóa. Khuôn mặt điển trai đầy tức giận, hai thị nữ trong phòng luống cuống đứng, người run rẩy vì sợ hãi.

Long Kỵ công tử túm lấy ấm trà trên bàn đặt cạnh giường đập vào tường, lầm bầm:

- Tiêu Lãng, Tiêu Lãng, đều tại ngươi, tại ngươi!

- Tiêu Lãng, nếu không tại ngươi thì ta đã có được hồn châu của Bệ Ngạn thú, nếu không tại ngươi thì Linh Manh Điểu đã là của ta, nếu không tại ngươi thì sẽ không chết nhiều tộc nhân như vậy. Tại ngươi, tại ngươi hết! Ngươi chết cũng chẳng đáng tiếc.

Dường như Long Kỵ công tử đã nhập ma. Chuyện lần này kích thích Long Kỵ công tử quá lớn. Phút cuối nếu không phải Tiêu Lãng hét tên Long Kỵ công tử thì tàn hồn Bệ Ngạn thú sẽ không bùng nổ, hồn châu là của gã rồi. Nay không còn gì nữa, cộng thêm hại người Long gia gần như toàn quân bị diệt.

Quan trọng nhất là lần này Long Kỵ công tử đã cho ra nhiều hứa hẹn, sau khi trở về gã cần yêu cầu gia tộc đưa trăm ức Tử Thánh Thạch. Lần này không chỉ giỏ trẻ múc nước công dã tràng mà còn lỗ to.

Cho nên mấy ngày nay tinh thần Long Kỵ công tử thất thường, có xu hướng nhập ma. Long Kỵ công tử trút hết mọi tội lỗi lên đầu Tiêu Lãng, tưởng tượng nếu chuyện hôm nay đồn ra bị hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc nghe thấy thì càng khinh thường gã hơn. Lòng Long Kỵ công tử nóng như lửa đốt.

Nhưng... Tiêu Lãng đã chết.

Long Kỵ công tử tức giận mà không có chỗ trút. Nếu Tiêu Lãng không chết thì Long Kỵ công tử sẽ trăm phương nghìn kế tự tay xé xác Tiêu Lãng ra, như vậy thì có lẽ lòng gã sẽ dễ chịu hơn.

- Không được, phải trút cơn tức này ra, phải làm vậy! Nếu không thì trong lòng ta sẽ có ma chướng, đời này bị hủy.

Mắt Long Kỵ công tử chớp lóe, nghiến răng nói. Long Kỵ công tử buộc mình tỉnh táo lại. Long Kỵ công tử là người thông minh, biết cứ tiếp tục như vậy thì sẽ thác loạn tinh thần, đời này không có tiến bộ.

- Phải rồi, giết tộc nhân của Tiêu Lãng, san bằng Thiên Châu thành, giết hết tộc nhân của Tiêu Lãng!

Người Long Kỵ công tử phát ra sát khí ngùn ngụt, mắt bắn ra tia hung ác hù sợ hai thị nữ. Hai thị nữ co giò bỏ chạy, bẩm báo vụ việc cho Thiên Tôn của Long gia.

Hành động của Long Kỵ công tử làm Thiên Tôn của Long gia để ý, sải bước đi tới thấy gã còn đang nghiến răng gầm gừ.

- Giết, giết, giết! Ta muốn giết hết tộc nhân của Tiêu Lãng!

Thiên Tôn của Long gia thở hắt ra:

- Ài!

Thiên Tôn của Long gia biết lần này Long Kỵ công tử bị đả kích lớn. Từ nhỏ thuận buồm xuôi gió chưa từng bị trắc trở, tâm cao khí ngạo giờ liên tục bị Tiêu Lãng đả kích, không nhập ma đã là may rồi.

Thiên Tôn của Long gia chợt quát to:

- Long Kỵ!

Long Kỵ công tử giật mình tỉnh lại.

Thiên Tôn của Long gia nhìn Long Kỵ công tử vẻ mặt mờ mịt, lạnh lùng nói:

- Nam nhân thất bại một, hai lần không là gì. Nếu thất bại mà không chịu nổi thì đó mới là phế vật thật sự. Họa không tới người nhà, ngươi không hiểu đạo lý đó sao? Ngươi muốn làm Long gia mất hết mặt mũi?

Long Kỵ công tử ngây ra, không dám phản bác, rũ mi mắt xuống.

Long Kỵ công tử im lặng một lúc lâu rồi nhìn nam nhân trung niên, nói:

- Lục gia gia, ta hiểu đạo lý ngươi nói nhưng không vượt qua được chướng ngại này.

Thiên Tôn của Long gia lắc đầu, xoay người đi ra ngoài.

Thiên Tôn của Long gia đi đến ngưỡng cửa thì ngoái đầu lại nói:

- Nếu ngươi đã chấp mê bất ngộ thì ta mặc kệ ngươi. Nhưng... Ngươi đừng mơ gia tộc sẽ giúp ngươi trong chuyện này, ngươi muốn giết người nhà của Tiêu Lãng thì dựa vào lực lượng của mình mà làm. Ta cảnh cáo ngươi, Hiên Viên Huyết Kỵ rất xem trọng Tiêu Lãng, ngươi làm bất cứ chuyện gì cho dù có bị Hiên Viên Huyết Kỵ thì chúng ta cũng mặc kệ. Ta chỉ cho ngươi ba năm, sau ba năm còn chưa làm xong thì cút về Long bảo đi.

Long Kỵ công tử ngây ra, gật mạnh đầu, cười nanh tranh:

- Đạ tạ Lục gia gia, người cứ yên tâm, trong vòng ba năm ta sẽ làm tốt chuyện này mà không để lại dấu vết.

Thiên Tôn của Long gia đi ra ngoài, bên ngoài có hai Thiên Tôn khác nghiêm túc nhìn gã.

Một người nhỏ giọng nói:

- Lục ca, sao ngươi cho Long Kỵ làm càn như vậy? Nếu đồn ra ngoài thì thiên hạ sẽ nhìn Long gia chúng ta như thế nào?

Người kia gật gù. Giết một người không là gì nhưng để Long Kỵ công tử đi làm còn ở trước mắt Hiên Viên Huyết Kỵ, sơ sẩy một cái là uy danh của Long gia sẽ bị hủy.

- Nếu không thì làm sao giờ?

Long Lục thở hắt ra:

- Hài tử này từ nhỏ đã bị lão tổ tông làm hư, tâm cao khí ngạo, nếu không cho hắn trút cơn tức ra thì e rằng thật sự bị hủy. Yên tâm, ta có sắp xếp riêng, dù người ta biết cũng sẽ không ảnh hưởng uy danh của Long gia. Các ngươi nhớ là không được giúp đỡ, để Long Kỵ tự mình chơi, không chừng sau khi hắn giết tộc nhân của Tiêu Lãng xong sẽ thả tâm kết đột phá Thiên Tôn.

* * *

Sau khi các cường giả trở về Thần Vực thì tin tức truyền khắp Thần Vực. Trong khoảnh khắc không khí Thần Vực đầy bi thương, gần như mỗi thành trì treo vải đen lụa trắng. Lần này bảy Chí Cao Thần ra lệnh, nhiều gia tộc phái Thần Tổ cảnh đi Quỷ Tà vực diện, người đi đều toàn quân bị diệt.

Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương, Hiên Viên Thiên Tôn còn ở Tình Ca thanh mà tin tức đã truyền về Thiên Châu thành. Võ giả Thiên Châu cảm giác như trời sập. Tuy bọn họ từng nghĩ có lẽ lần này Tiêu Lãng đi sẽ gặp nguy hiểm nhưng khi nhận được tin hắn chết thì bọn họ vẫn khó thể chấp nhận.

Vô số gia tộc Thiên Châu thành vốn thật lòng thần phục quy thuận, nhưng khi nhận được tin tức này thì sóng ngầm dâng lên. Tiêu Lãng không còn, muốn một đám gia tộc quy thuận đám người Tiêu Ma Thần, Trà Mộc là không thể nào.

Đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Mộc Tiểu Yêu vẫn không dám tin, khiến nhóm Tiêu Ma Thần đi khắp nơi tìm hiểu tin tức thật. Hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc đến Thiên Châu thành, thông báo tin Hoàn Nhan gia thu được cho mọi người. Tập thể ngất xỉu.

Mười ngày sau, Hiên Viên Thiên Tôn mang mấy người trở về, đem đến hy vọng xa vời cho mọi người, và đưa Huyễn ma thú Tiểu Bạch về. Mọi người lại dấy lên chút hy vọng.

Hiên Viên Thiên Tôn tuyên bố sau này tộc nhân của Tiêu Lãng chính là tộc nhân của gã, Thiên Châu thành vĩnh viễn thuộc về dân chúng Thiên Châu, trong thành bình tĩnh trở lại. Tâm tình Hiên Viên Thiên Tôn không tốt, bây giờ ai dám nhảy ra gây chuyện chính là muốn chết.

Việc này ồn ào trong Thần Vực một thời gian, xem như Thần Vực nguyên khí đại thương. Long gia là thảm nhất. Long Kỵ công tử vì xây dựng liên minh nên hứa nhiều thứ, quăng ra ngoài trăm ức Tử Thánh Thạch giờ phút này toàn bộ do Long gia thanh toán.

Nghe nói cao tầng Long gia rất tức giận. Long Ngạo Chí Cao Thần tự mình ra lệnh trục xuất Long Kỵ công tử khỏi Long gia, nếu đời này không đột phá Thiên Tôn thì cả đời không được bước vào Long bảo.

Tin tức truyền ra làm vô số người động lòng trắc ẩn với Long Kỵ công tử. Hoàn Nhan gia lúng túng. Nếu suốt đời Long Kỵ công tử không thể về Long bảo thì hôn sự của hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc sẽ ra sao đây?

Không lẽ khiến hai tỷ muội Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc đi theo Long Kỵ công tử bốn biển là nhà, phiêu bạt chân trời?

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.