Yêu Giả Vi Vương

Chương 1111: Phong Sam Dực



Một tháng sau, một vạn chiếc Phi Vân bàn rít gào bay ra Thiên Châu mang đi ba ngàn dân chúng. Còn lại mấy ngàn vạn con dân ở dưới đất rơi lệ từ biệt, người ở lại gần như là bình dân không thể tu luyện, hoặc là võ giả lớn tuổi, đời này không có cơ hội đột phá.

Loan Nguyệt Thiên Đế trở thành tân Đại Đế của Thiên Châu, nhưng làm Đại Đế mà không có ý nghĩa gì, gã đã già, không còn sống quá lâu, không muốn đi Thần Vực phiêu bạt, định ở Thiên Châu đến cuối đời.

Đẳng cấp Phi Vân bàn không cao, tốc độ không quá nhanh. Phi Vân bàn chở ba người, giá rất rẻ. Ba ngàn người ngồi trên một vạn Phi Vân bàn rất chật chội nhưng đành chấp nhận.

Tiêu Lãng khiến người luyện hóa Phi Vân bàn, khống chế bay theo. Hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương thủ hộ trước sau, Tiêu Lãng và Hiên Viên Thiên Vũ ở chính giữa khống chế đại cục.

Hải tặc hỗn độn ở vùng này gần như bị tiêu diệt hết, mọi người bay đi một đường bình tĩnh, ngẫu nhiên gặp vài thương đội, đội tuần tra của gia tộc, thấy đằng trước có tiêu chí Hiên Viên gia liền tránh đường. Bọn họ đều lấy làm lạ, không biết võ giả Hiên Viên gia mang theo một đống võ giả, bình dân phế vật đi Thần Vực làm gì?

Trên đường đi Tiêu Lãng rất căng thẳng. Tiêu Lãng vốn định đợi người Hiên Viên gia đến rồi mới khởi hành nhưng Hiên Viên Thiên Vũ nói không cần lo, thế là lên đường. Hiên Viên Thiên Vũ biết rõ uy danh của Hiên Viên Thiên Tôn trong Thần Vực hiện nay, gã không đi gây chuyện với người khác là đã cảm tạ trời đất, ai còn dám chủ động đưa lên cửa tìm đánh?

Bình tĩnh bay nửa tháng sau, Hiên Viên Thiên Tâm mang người đến. Tiêu Lãng mang tộc nhân di chuyển là chuyện nhỏ, Hiên Viên Thiên Tâm đến một chuyến chứng minh Hiên Viên Thiên Tôn chú trọng.

Hơn một trăm Thần Tổ cảnh Hiên Viên gia đến, có sáu đỉnh Thần Tổ cảnh. Có nhiều cường giả hộ vệ, không cần lo về an toàn nữa, trừ phi đối phương xuất động Thiên Tôn.

Hiên Viên Thiên Tâm mang đến nhiều Phi Vân bàn, từ một vạn Phi Vân bàn biến thành ba vạn chiếc, rậm rạp rít gào trong không gain hỗn độn, hù sợ các võ giả trong vô số vực diện.

Khi biết Tiêu Lãng mang theo tn di chuyển đi Thần Vực thì vô số võ giả cấp thấp lộ ánh mắt hâm mộ. Dù là gia tộc Thiên Tôn di chuyển đi Thần Vực cũng không có thanh thế lớn như vậy. Đương nhiên không ai dám rục rịch, đừng nói đến có nhiều Thần Tổ cảnh, chỉ cái tên Tiêu Lãng thì gia tộc bình thường sẽ không dám trêu vào. Ngươi siêu hơn tộc Thiên Ma sao? Ngươi có thể sống sót khi đối đầu với Tu La gia không?

Năm tháng sau, đoàn người đến Thần Vực. Dân chúng Thiên Châu ngơ ngác nhìn đại lục bềnh bồng giữa hư không phía xa, to lớn mà cổ xưa. Thân thể mọi người run rẩy. Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ kích động nhất, bọn họ cho rằng sẽ chết già tại Thiên Châu, không ngờ có cơ hội đặt chân lên vực diện chung cực nơi đỉnh võ giả nhân loại ở.

Hiên Viên Thiên Tâm hét to một tiếng:

- Thiên Minh!

Hiên Viên Thiên Minh ở phía trước lập tức bay ra ngoài báo cáo với Tu La quân. Dù sao nhiều người muốn vào Thần Vực thật rắc rối. Thần Vực có quy tắc ngầm là không đạt đến Bán Thần cảnh thì gần như không được vào. Một, hai người thì không sao nhưng nếu là một đám người đi vào, những người này không thể vào thành trì thì gần như là đi chịu chết.

Lạ lùng là Hiên Viên Thiên Minh nhanh chóng truyền tin lại.

Một vị tiểu thống lĩnh của Tu La quân biểu thị không thành vấn đề. Hiên Viên Thiên Tâm vừa lòng khiến mọi người đáp xuống. Tiểu thống lĩnh của thành trì thật nể mặt Hiên Viên gia.

Tiêu Lãng và đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ, hai người Hiên Viên Thiên Minh, Hiên Viên Thiên Cương đáp xuống. Các Phi Vân bàn đáp xuống đất, mọi người đi hướng tiểu thống lĩnh của thành trì, định biểu thị một ít lòng biết ơn.

Ai ngờ tiểu thống lĩnh của thành trì đỉnh Thần Tổ cảnh đi tới trước, chắp tay với Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Tâm.

Yiểu thống lĩnh của thành trì cười nói:

- Tiêu tiên sinh, Thiên Tâm đại nhân, tại hạ là Phong Sam Tuyết, rất vinh hạnh được biết hai vị.

Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Tâm thầm giật mình. Tiểu thống lĩnh của thành trì hành lễ với Tiêu Lãng trước? Thì ra không phải nể mặt Hiên Viên Thiên Tâm mà là Tiêu Lãng?

Tiêu Lãng vội khách sáo nói:

- Phong đại nhân, lần này là tộc nhân của tại hạ di chuyển, ngươi có thể cho phép đi qua, Tiêu Lãng vô cùng cảm kích.

Phong Sam Tuyết, tiểu thống lĩnh của thành trì mỉm cười, chỉ vào một nam nhân trung niên tóc quăn ngồi khoanh chân trên một hình trụ.

Phong Sam Tuyết nói:

- Ha ha ha ha ha ha! Tiêu tiên sinh khách sáo rồi, đại ca Phong Sam Dực của ta rất xem trọng ngươi, chúng ta kính đã lâu tiếng tăm của Tiêu tiên sinh.

Tim Hiên Viên Thiên Tâm rớt cái bịch. Hiên Viên Thiên Tâm cực kỳ ngưỡng mộ Phong Sam Dực, vị này là Thiên Tôn xếp mười hàng đầu trong sức chiến đấu hủy diệt chi địa, thế mà Phong Sam Dực rất xem trọng Tiêu Lãng?

Hiên Viên Thiên Tâm và Tiêu Lãng liền đi hướng Phong Sam Dực, toàn bộ mọi người khom lưng hành lễ, cung kính nói:

- Tham kiến Phong đại nhân!

Nam nhân trung niên tóc quăn rất đẹp trai, mặt như đao tước, giờ mi mắt nhắm, chờ mọi người hành lễ xong mới mở ra. Phong Sam Dực liếc Hiên Viên Thiên Tâm, cuối cùng rơi vào người Tiêu Lãng, nhẹ gất đầu, lại nhắm mắt, không để ý đến mọi người.

Mọi người lại lần nữa hành lễ lùi xuống. Phong Sam Dực Thiên Tôn mở mắt nhìn một cái đã là rất đáng quý, bọn họ không dám hy vọng xa vời nói chuyện cùng gã.

Đám người Tiêu Lãng, Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ, Hiên Viên Thiên Minh trở về.

Phong Sam Tuyết cười nói:

- Lần này các ngươi cưỡi Phi Vân bàn đi thẳng đến Hiên Viên sơn đi. Đại ca đã dặn trước. Nếu các ngươi đi bộ thì sẽ tốn nhiều năm, truyền tống tốn nhiều chi phí. Đại ca nói chỉ có một lần, không thể lặp lại.

Mọi người nghe vậy mừng rỡ. Thần Vực có quy tắc, không được sử dụng Phi Vân bàn bay với quy mô lớn. Trừ phi là cường giả Thần Tổ cảnh, Thiên Tôn mới dám không e ngại gì cưỡi Phi Vân bàn bay đi, võ giả khác thì ngoan ngoãn đi đường, bay thấp hoặc dùng truyền tống trận.

Không phải ai lập quy tắc này, chỉ bởi vì Tu La Chí Cao Thần từng nói một câu, nhiều Phi Vân bàn bay tới bay lui nhìn rối mắt. Mặt trên nói một câu, cấp dưới tự hiểu.

Nhiều lần biểu thị lòng biết ơn xong mọi người vào Phi Vân bàn, rầm rộ bay hướng Hiên Viên gia. Ba vạn chiếc Phi Vân bàn che trời rợp đất, tựa như một đám hoang thú bay qua, dẫn đến chấn động lớn trong Thần Vực. Nhiều sơn lĩnh, thành trì như gặp đại địch, cho rằng đại gia tộc nào đó muốn công thành lược đất.

Khi biết Tiêu Lãng dẫn tộc di chuyển thì Thần Vực lại xôn xao. Phong Sam Dực Thiên Tôn nổi tiếng nghiêm khắc vậy mà cho phép Tiêu Lãng dẫn người bay đi? Không lẽ đây là ý của Tu La Chí Cao Thần? Cộng với lần trước Lưu Hỏa Thiên Tôn mang Tiêu Lãng đi Tu La cung, thế là tin đồn càng ngày càng nghiêm trọng.

Phong Sam Dực Thiên Tôn, Lưu Hỏa Thiên Tôn và Hiên Viên Thiên Tôn, năm đó ba người là ba chiến tướng dưới tay Tu La Chí Cao Thần. Cuối cùng Hiên Viên Thiên Tôn chọn tự lập môn hộ, chính mình chiếm lĩnh sơn lĩnh. Phong Sam Dực Thiên Tôn, Lưu Hỏa Thiên Tôn vẫn đi theo Tu La Chí Cao Thần. Nhiều lúc Phong Sam Dực Thiên Tôn, Lưu Hỏa Thiên Tôn có thể đại biểu ý chí của Tu La Chí Cao Thần.

Có Phi Vân bàn thì tốc độ rất nhanh, mọi người bay thẳng, dĩ nhiên có đánh vòng qua nhiều cấm địa. Có đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ, phụ thân hộ vệ, trên đường gặp hoang thú liền giết chết, võ giả gặp lại lập tức tránh né từ xa.

Sau ba tháng, mọi người bình an đến Hiên Viên sơn lĩnh. Hiên Viên Thiên Tâm đã sắp xếp thành trì từ lâu, một thành lớn gần Hiên Viên thành, Hiên Viên Thiên Tôn cho luôn một trăm tòa thành nhỏ.

Đến ngoài thành lớn là đoàn người nghênh đón làm cả đám choáng váng. Hiên Viên Thiên Tôn, Mộc Ly Nhi, Hoàn Nhan Tuyệt Sát, Hoàn Nhan Nhược Thủy, Hoàn Nhan Như Ngọc, ba người đích thân đến. Mai phu nhân dẫn một đám cường giả đến.

Tiêu Lãng bay ra Phi Vân bàn, hơi cảm thán, xem ra lần này đến Thần Vực là chính xác. Nhiều cường giả gia tộc ra mặt, cộng với thái độ của Hiên Viên Thiên Tôn, ai muốn đụng vào thành lớn được đặt tên mới là Thiên Châu thành thì phải suy nghĩ cho kỹ.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.