Sắp xếp chỗ ở cho mọi người xong thì Nam Thừa Húc cũng có nhắc đến chuyện tối nay muốn đưa Kiều Tuyết Vãn đến gặp bạn bè của anh, thật ra ngoài Lâm Nặc và Kim Thính Tuân ra thì Nam Thừa Húc vẫn còn một nhóm bạn thân ở Long thành này.
Vì để tránh cô bối rối thì Nam Thừa Húc cũng đã kể sơ lược về nhóm bạn bè của anh, trong đó có hai cô gái và ba chàng trai, không cần nói cũng biết ít thì một cô, nhiều thì cả hai đều để ý Nam Thừa Húc rồi.
Nhưng Kiều Tuyết Vãn chỉ nhìn anh, sau đó lại nói:
- Em không nghĩ tay anh vươn dài tới Long thành đấy, em còn nghĩ Nam gia chỉ có sản nghiệp ở Thành Đô thôi chứ?
- Không chỉ Long thành, còn nhiều sản nghiệp khác nữa…
Dừng một chút, Nam Thừa Húc lại hôn lên tay của cô, cười vô cùng gian xảo, nói:
- Chỉ cần em đồng ý gả cho anh, tất cả đều thuộc về em.
Kiều Tuyết Vãn cũng chỉ cười rồi rút tay lại, cô đi thẳng về phòng của mình mà không nói gì thêm, bỏ lại Nam Thừa Húc thở dài, xem ra con đường cưới được vợ của anh vẫn còn xa xôi lắm… Nhưng không sao, anh vẫn cảm thấy rất hài lòng, vì trước sau gì cũng sẽ cưới được vợ.
[…]
Ở trước quán bar, Kiều Tuyết Vãn có chút kinh ngạc với sự xa hoa ở nơi này, có thể nói quán bar này là nơi xa hoa bậc nhất Long thành, nơi này hội tụ dường như là tất cả giới thượng lưu ở Long thành này, ai có tiền thì vào, không có tiền thì miễn. Những phú nhị đại hay bạch phú mỹ đều lựa chọn nơi này để phục vụ nhu cầu giải trí.
Đi vào bên trong phòng dành riêng cho khách VIP, Nam Thừa Húc và Kiều Tuyết Vãn đã nhìn thấy một nhóm gồm có năm người, ba nam và hai nữ, trong đó có một người Kiều Tuyết Vãn đã từng biết qua nhờ báo chí.
Chính là ông trùm kinh doanh mỏ khoáng sản Hồ Thích, người này thật sự rất có tài, mặc dù cuộc sống có hơi hỗn loạn một chút, nghe đâu là nam nữ, già trẻ gì cũng có thể ăn được, nhưng phải nói rằng cậu ta cực kỳ có tài, điều đó đã được chứng minh khi chỉ trong vòng hai năm trở lại đây, Hồ thị đã xưng bá một phương, cũng chính là Long thành này.
Nếu như kết giao được với người như thế, Kiều Tuyết Vãn cũng không sợ gì nữa rồi.
- Ai dô, chị dâu tới rồi, chị dâu tới rồi.
Giọng điệu đùa cợt này thì chắc hẳn là Vưu Lẫm - một thiếu gia ăn chơi trác táng, nhiều lần bị Vưu gia đuổi ra ngoài, tuy nhiên ít ai biết rằng sản nghiệp khách sạn Hoan Thỉ là của cậu ấy. Người tài giỏi nhưng lại thích xây dựng hình tượng khó xem, quả nhiên là rất giống với Nam Thừa Húc.
Ngoài hai đại nhân vật kia thì còn có một đại luật sư Hoàng Cân, nghe nói rằng cậu ấy được mệnh danh là ông hoàng tranh luận, từ trước đến nay chưa từng thua vụ kiện nào. Văn phòng luật sư Đông Cân cũng chính là sản nghiệp của cậu ta.
Từ khi bước vào thì đã có hai cặp mắt nhìn cô chầm chầm, một trong hai người là diễn viên nổi tiếng Lại Thúy Hoan, còn người kia thì Nam Thừa Húc nói rằng tên Nguyễn Tri Vân, là con của một gia đình có truyền thống quân nhân, tuy rằng cô ấy không theo nghiệp cha mẹ, nhưng cũng là một thiên kim danh giá của Nguyễn gia.
Xem ra vòng bạn bè của Nam Thừa Húc quả thật đều là những cái tên chất lượng, đi chuyến này cũng không uổng công chút nào.
Nam Thừa Húc để cô ngồi xuống bên cạnh mình, còn dặn dò cô không được uống quá nhiều, đừng để bản thân bị say, nhìn dáng vẻ gà mẹ bảo vệ con của Nam Thừa Húc cũng chỉ làm cho đám bạn của anh thấy buồn cười.
Khi này Lại Thúy Hoan lại nói:
- Chị dâu quả nhiên là xinh đẹp kiều diễm, nếu như không phải Thừa Húc giấu người quá kĩ thì em chắc chắn sẽ đưa chị lăn lộn giới giải trí.
Kiều Tuyết Vãn cũng chỉ cười, nghĩ rằng cô ngu đến mức không nghe hiểu hàm ý của cô ta sao? Ý của Lại Thúy Hoan chính là cô xinh đẹp sẽ thu hút nhiều đàn ông, nếu như vào giới giải trí sẽ có kim chủ, hơn nữa còn được cô ta “dẫn dắt”, hay nói cách khác chính là muốn cô mang ơn cô ta.
Non nớt, vị trà xanh này hơi nhạt, cô không so đo làm gì.
Đến đây Hồ Thích lại nhìn cô sau đó nói:
- Chị dâu không định giới thiệu một chút sao?
Cô cũng chỉ cười nhạt, sau đó trực tiếp đặt ly rượu trên tay xuống bàn, lại nhìn Hồ Thích, nói:
- Chẳng phải Hồ đại thiếu gia đã cho người điều tra về tôi rồi sao? Còn cần giới thiệu à?
Nam Thừa Húc nhìn cô, sau đó lại nhìn Hồ Thích, nhưng cậu ta chỉ cười rất sảng khoái, lại nói:
- Quả nhiên Nam Thừa Húc nói không sai, chị dâu đúng là thú vị thật đó. Kiều tổng, hi vọng trong tương lai gần chúng ta sẽ có thể hợp tác.
- Nếu Hồ tổng có nhã ý như vậy, thì tôi cung kính không bằng tuân lệnh, hi vọng Hồ tổng đừng kiến cho tôi thất vọng.