Y Võ Song Toàn

Chương 847: Dì Phùng



Một câu ‘đợi một chút’ của Tần Lâm đã khiến cho mọi người náo động.

“Đến rồi, dì Phùng quen thuộc kia lại đến rồi!”

“Đúng vậy, lần trước dì Phùng cũng nói đợi một chút, mọi người có còn nhớ không?”

“Đương nhiên là nhớ rồi, lần livestream trước đúng là kinh điển!”

“Lần nào? Mọi người đang nói gì vậy? Dì Phùng này chỉ nói đợi một chút mà mọi người kϊƈɦ động đến vậy à?”

“Đúng vậy, tuy dì Phùng nói đợi một chút, nhưng có nghĩa là định làm gì đó!”

“Hể? Ghê gớm vậy à? Các người mau kể cho tôi nghe đi!”

“Lần trước Đông Tuyết PK với người khác, kết quả đối phương lại mời đến người có lưu lượng cao, sau đó dì Phùng cũng bảo đợi một chút”.

“Không đến một giờ sau, tổ chuyên mục ‘Ẩm thực’ đã đến nhà của Đông Tuyết, còn do đích thân Đài truyền hình Trung ương ghi hình nữa!”

“Ôi trời, thật không, dì Phùng ngầu đến thế á?”

“Đương nhiên rồi, cậu ở trong giới livestream mà lại không biết dì Phùng sao? Cậu bị out rồi đó!”

Vương Đông Tuyết nhìn thấy dì Phùng nên cũng không khóc nữa, sau đó lau nước mắt rồi nói.

“Dì Phùng, không sao đâu, mất thì cứ để mất đi, không cần phải làm gì cả, chuyện hôm nay của tôi cũng coi như cho mọi người một bài học, coi như là một lời cảnh cáo, mọi người phải cẩn thận một chút, nhất định đừng để bị lừa nữa”.

Vương Đông Tuyết nói xong, dì Phùng cũng không hề có động tĩnh gì, ai nấy đều cảm thấy lo lắng.

Chắc dì Phùng này thật sự không làm ra chuyện gì lớn đấy chứ?

Có khi nào mua luôn công ty phát hành game không nhỉ, sau đó làm lại cho Đông Tuyết một bộ trang phục mới?

Chắc không đâu, dì Phùng làm gì đại gia đến mức đấy? Hơn nữa, công ty game của người ta cũng không thể nào mua bán dễ như vậy được.

Vậy nên cho dù dì Phùng xuất hiện thì mọi người đều cảm thấy không có tác dụng gì.

Cùng lắm thì dì Phùng sẽ lại donate cho Vương Đông Tuyết, khiến cô vui là được.

Căn bản còn không hề biết danh tính của hacker, Tiểu Hồ Nương Gió Xoáy này vẫn luôn ở trong phòng livestream, chưa hề rời đi.

Còn mang theo vẻ ‘Tôi không sợ các người’, cứ trắng trợn bình luận.

Thật là kiêu ngạo quá mức, khiến cho các fan của Đông Tuyết bắt đầu điên cuồng chửi rủa.

Vương Đông Tuyết không còn cách nào khác, chỉ có thể mở trò chơi ra rồi tạo một acc phụ mới.

Acc chính đã bị lừa, coi như đã thành đồ bỏ đi rồi, công sức một tháng qua của Vương Đông Tuyết coi như đổ sông đổ bể rồi, chỉ có thể làm lại từ đầu mà thôi.

“Không sao đâu, tôi sẽ bắt đầu lại, mọi người đừng mắng nữa”.

Cho dù Vương Đông Tuyết nói như thế nào thì mọi người trong phòng livestream vẫn không ngừng chửi rủa, bởi vì Tiểu Hồ Nương Gió Xoáy vẫn chưa đi, đương nhiên mọi người không thể chịu nổi.

Đột nhiên có người lên tiếng.

“Chẳng trách lại kiêu ngạo như vậy, hóa ra là Tiểu Hô Nương Gió Xoáy, đại thần trong ngành đây mà!”

Vừa nhìn thấy có người biết hắn ta, mọi người liền vội hỏi.

“Tên này là ai thế?”

Bên dưới liền có người giới thiệu: “Tôi là sinh viên khoa Công nghệ thông tin của Đại học Bắc Đại, Tiểu Hồ Nương Gió Xoáy này chính là đàn anh của tôi, rất có tiếng trong giới”.

“Khi còn đi học anh ta rất giỏi về nhiều lĩnh vực, sau khi tốt nghiệp, mọi người đều đi kiếm một công việc tử tế, chỉ có anh ta đi làm hacker, thường xuyên đi tấn công hệ thống của các công ty khác, khiến cho rất nhiều người không thể làm gì được”.

Dứt lời, mọi người liền trở nên im bặt.

Không ngờ tên này lại có lai lịch như thế, hóa ra là nhân tài của Bắc Đại, vậy thì không thể dây vào được rồi.

Cho dù có là hacker bình thường, e rằng cũng không thể đấu lại hắn.

“Còn không phải ức hϊế͙p͙ người khác sao, có ngon thì kiếm mấy người lợi hại đi, một hacker hàng đầu lại đi bắt nạt Đông Tuyết nhà chúng tôi thì có gì oai chứ?”

Bên dưới có người trả lời: “Anh ta cũng chưa phải là hacker hàng đầu đâu, cùng lắm chỉ là hạng hai mà thôi, hacker hàng đầu thực sự chính là Tiểu Ô Tặc”.

“Tiểu Ô Tặc?”

Ngay cả những người không biết gì về hacker cũng cảm thấy quen thuộc khi nghe đến cái tên này.

Tiểu Ô Tặc là một hacker nổi tiếng, một khi lộ diện thì nhất định sẽ là một nhân vật lợi hại.

Tiểu Hồ Nương Gió Xoáy liền phá lên cười: “Ha ha, lại còn Tiểu Ô Tặc, sao các người không lấy người giàu nhất như Liễu Thanh Thanh ra dọa tôi luôn đi? Tiểu Ô Tặc là người mà các người có thể tiếp xúc được sao?”

“Khốn kiếp, đừng có mà lên mặt, sớm muộn gì tao cũng sẽ xử mày!”

“Đúng vậy, lên mặt làm cái quái gì, nghĩ mình ngon lắm à?”

“Chỉ giỏi bắt nạt phụ nữ, có ngon thì đưa địa chỉ đây, xem thử tao có dám giết mày không!”

“Tôi xem thường nhất là những kẻ bắt nạt phụ nữ, đồ rác rưởi, đúng là làm mất mặt đàn ông!”

“...”

Phần bình luận đầy những lời chửi rủa, nhưng rõ ràng mấy câu chửi mắng này hoàn toàn vô tác dụng với hắn.

Hắn chứng kiến cảnh này quá nhiều rồi, nếu như mấy câu chửi bới đó có tác dụng thì hắn đã bị mắng chết lâu rồi.

...

Sau khi Tần Lâm rời khỏi phòng livestream liền gọi điện thoại cho Thân Nhung, mặc dù có số Thân Nhung nhưng anh chưa từng gọi điện hay gặp mặt vị tiểu sư muội bí ẩn này.

Điện thoại được kết nối, bỗng vang lên tiếng lười biếng của một cô gái.

“A lô, tiểu sư huynh hả?”

“Đúng vậy, có việc anh muốn nhờ em giúp”.

“Được thôi, mười phút nữa em đến”.

“Được, địa chỉ hiện tại của anh là ở một quán net...”

“Em biết rồi, em đã định vị được anh rồi, lát nữa gặp!”

Nói xong, Thân Nhung lập tức cúp điện thoại.

Tần Lâm sững ra một lúc, sau đó trêи mặt lộ ra vẻ bông đùa, đúng là vua của giới hacker có khác, thủ đoạn của tiểu sư muội này được đấy.

Thẻ điện thoại di động của Tần Lâm là do Vương Kim Hải làm cho, sau khi được xử lý chống theo dõi của quân đội thì đừng nói đến người bình thường, ngay cả đội định vị chuyên nghiệp cũng không thể định vị được điện thoại của Tần Lâm.

Nhưng tiểu sư muội Thân Nhung này trong khoảng thời gian ngắn như thế lại có thể tra ra được định vị của anh, cũng ghê quá rồi đó?

Hơn nữa, tính cách phóng khoáng của tiểu sư muội này cũng khiến cho Tần Lâm nhìn bằng ánh mắt khác, đúng là hacker hàng đầu, quả nhiên khác biệt.

Trần Khả Nhi nhìn thấy Tần Lâm gọi điện thoại, bèn có chút khó hiểu.

“Anh rể, anh gọi cho ai thế? Anh có thể giúp Đông Tuyết sao?”

Tần Lâm gật đầu: “Ừ, anh có một người bạn là hacker, vừa hay có thể giúp chúng ta”.

Trần Khả Nhi liền nói: “Thật không, bạn anh à? Anh còn có bạn như vậy sao? Chắc cũng sẽ không giống như mấy người trong bình luận kia chứ... quản lý mạng gì đó?”

Tần Lâm bật cười: “Đương nhiên không phải, cô ấy là hacker nổi tiếng”.

Trần Khả Nhi bĩu môi, cũng không để tâm lắm, sau đó tiếp tục mắng chửi Tiểu Hồ Nương Gió Xoáy trong phòng livestream.

Đúng mười phút sau.

Một cô gái cột tóc đuôi ngựa cao bước vào, trông vô cùng cao ráo, mảnh khảnh, ngọt ngào, hệt như một học sinh trung học phổ thông vậy, vô cùng xinh xắn.

Người đó chính là Thân Nhung, một hacker hàng đầu không ai biết danh tính.

Với ngoại hình và cách ăn mặc của Thân Nhung thì không ai có thể nhận ra đây là một hacker, còn tưởng rằng là học sinh trường nào đó, trông vô cùng xinh xắn và đáng yêu, hoàn toàn không liên quan gì đến hình tượng hacker.

Ngay khi Thân Nhung vừa bước vào liền nhìn thấy Tần Lâm, sau đó vội vàng cười tươi bước đến.

“Tiểu sư huynh!”

Nói xong, Thân Nhung liền kϊƈɦ động nắm lấy tay Tần Lâm.

Dù gì cũng là tiểu sư huynh, Thân Nhung chỉ tỏ ra bình tĩnh mà thôi, thực ra bên trong vô cùng kϊƈɦ động.

Tiểu sư huynh là đệ tử chân truyền của sư phụ, bản lĩnh của anh thực sự đã vượt ngoài sức tưởng tượng của mọi người.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.