Theo Qiu nhớ nội dung của Shinkenger dường như bắt đầu diễn ra vào năm 2009. Cẩn thận tiếp tục gia tốc lần thứ 51 lại tăng lên 6 năm làm tim cậu lỡ một nhịp. May mắn chỉ là chút ít mấy năm cậu một lần cuối cùng gia tốc liền dừng lại.
Nhìn sắc trời đã khuya, Qiu tinh thần cũng có chút uể oải. Tuy cả ngày nay cũng không có hoạt động gì nhiều, cơ thể cũng không chút mỏi mệt nhưng cứ cách 20 phút liền kiểm tra một lần làm cậu cũng không được nghỉ ngơi toàn vẹn.
Một lần gia tốc như vậy cũng cho Qiu rút ra kinh nghiệm. Lần sau muốn gia tốc cũng phải phân ra thành nhiều giai đoạn trong nhiều ngày. Nếu cậu có thể tiện thể gia tốc trong lúc rảnh tay vài ngày trước hôm nay cũng sẽ không lãng phí thời gian và uể oải như thế này.
Đồng thời cũng phải lên dự án cho các trường hợp bất ngờ xảy ra mới được. Tựa như lần này việc đồng hồ hết năng lượng hay có lẽ là gia tốc quá đà bỏ lỡ kế hoạch đều cần phải có phương án giải quyết khẩn cấp.
Nếu không đến lúc đó đi suy nghĩ thì đã chậm.
May mắn lần này kẹp đúng thời gian dừng lại nhưng lần sau đâu? Sẽ không phải thứ cậu mong muốn đã bị vùi lấp trong dòng sông lịch sử muốn tìm cũng tìm không ra, đến lúc đó chỉ biết tìm khối đậu hũ đập đầu tự vận.
Nghiêm túc tự kiểm điểm một lúc cậu mới thực hiện tổng kết cho K1 ghi chú lại.
Nhìn lại một chút thời gian thình lình trời đã gần sáng tỏ. Qiu quyết định dời lại thời gian thăm dò.
Còn bây giờ cậu chỉ muốn lại nghỉ ngơi một hồi, ngủ một giấc thật đã, tỉnh dậy lại ăn thật ngon, tắm rửa tẩy đi mỏi mệt đợi trạng thái điều chỉnh đến tốt nhất cậu lại qua đó xem xem.
Mơ mơ màng màng từ trong giấc mộng tỉnh lại, Qiu ngáp dài một cái vương người xuống giường, nhìn lại thời gian đã hơn hai giờ chiều.
Chỉ hơn một tuần thực hiện lối sống lành mạnh cậu đã nhớ loại cảm giác này.
Cười cười nghĩ lại liền thôi, hơn một tuần thể nghiệm cậu cũng thấy hiệu quả làm việc của cậu tăng lên rõ rệt, học tập ma pháp cũng có tiến bộ. Thói quen ngủ nướng lâu lâu thể nghiệm lại một lần là được rồi.
Xuống bếp làm một phần đơn giản đồ ăn chậm rãi nhấm nháp.
“Có lẽ mình nên tạo một con rối tự động nấu ăn mới được. À đúng rồi, qua bên kia cũng phải tranh thủ đi ăn mới được.”
Nhìn lại lít nha lít nhít ghi chú, Qiu lặng lẽ ghi chú thêm một điều sau đó chuẩn bị sẵn sàng khởi động xuyên qua.
Shinkenger, đến.
...
Dạo bước trên đường phố nhộn nhịp, hai bên đường đều là cửa hàng, kiến trúc hiện đại tiếng người cười cười nói nói mang đến cho Qiu cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Quen thuộc là do cậu cũng là người hiện đại, đã thói quen mọi sự tiện lợi của thời đại này.
Nói thật lúc đầu xuyên qua cậu cũng rất hưng phấn, lối kiến trúc, văn hóa, ẩm thực, con người nơi đó mang cho cậu cảm giác rất mới lạ, nhất là ở đó còn là thế giới của kỵ sĩ và ma pháp cậu còn mơ ước có một cuộc phiêu lưu mạo hiểm khắp thế giới đâu.
Nhưng vẻn vẹn một tuần hưng phấn qua đi sau liền bị vấn đề ăn ngủ vây quanh lại nhớ đến ổ nhỏ nhà mình.
Tuy thế giới này đang ở thời hiện đại nhưng cách thời của cậu vẫn còn kém một chút, người đi đường vẫn còn dùng điện thoại nắp gập đây.
Tuy bằng một cách kỳ diệu nào đó Qiu có thể hiểu được tiếng Nhật nhưng cậu cũng tạm thời không có ý định đào sâu việc này.
Điều quan trọng nhất bây giờ cậu cần đó chính là tiền và chứng minh thân phận của thế giới này.
Nhìn nhìn lại một ngõ hẻm nhỏ,
“Dường như trong tiểu thuyết người xuyên việt thường đi vào những nơi như thế này để 'hoá duyên’ một chút tài chính khởi động thì phải.”
Qiu như có điều suy nghĩ, cảm nhận một chút trong người ma lực, có chút trì trệ nhưng việc này ảnh hưởng đến mức nào thì phải thử nghiệm mới biết được.
Quyết định xong cậu liền lập tức thi hành, chọn một con hẻm nhỏ đi vào tuy không phải là ma pháp sư chuyên nghiệp nhưng cậu cũng không tin cậu người mang tuyệt kỹ lại không đánh qua một đám d·u c·ôn.
Qiu nhếch mép cười, không đánh lại cậu còn một đám nước thuốc hỗ trợ đây!
Vỗ vỗ trên người ba lô, Qiu tự tin bước vào hẻm nhỏ.
“Hộc hộc.”
“Tôi, … tôi biết lỗi của mình rồi, xin tha thứ hãy bỏ qua cho tôi.”
Trong một con hẻm cụt, Qiu tay vuốt trên trán mồ hôi, chân đạp bại tướng dưới tay đang thở hổn hển điều tiết ma lực.
Đây là lần thứ ba cậu chui vào hẻm nhỏ, hai lần trước vồ hụt chờ một hồi vẫn không thấy có tên lưu manh nào nhảy ra ngoài c·ướp b·óc làm cậu phiền muộn vô cùng.
Không phải nói người xuyên việt thường mang thể chất hấp dẫn phiền phức sao? Trong tiểu thuyết chỉ là vì thuận tiện vào ngõ hẻm đi đường tắt cũng sẽ gặp phải sự kiện, không là anh hùng cứu mỹ nhân cũng là c·ướp b·óc t·rấn l·ột.
Đến phiên cậu lại phải chính mình chọn ba lấy bốn đi tìm. Chưa quen thuộc hoàn cảnh nơi đây cậu đành phải từng cái từng cái xác nhận.
May mắn lần này thành công câu đến cá đồng thời hoàn thành luôn hai mục tiêu đã đề ra, kiếm tiền và kiểm tra ma pháp.
Tiền thì không nói nhiều, đã đầy đủ cậu sống hai ngày nhưng ma pháp lại có chút không ổn.
Đúng như cậu dự đoán, ma pháp ở đây bị hạn chế, nói đúng ra là khi vận động mạnh hay mất tập trung sẽ khó để điều khiển hơn.
Chỉ là pháp thuật đơn giản như thuật chiếu sáng cậu cũng phải chuẩn bị một lúc, phải biết ở bên kia cậu có thể tùy ý phát ra thậm chí còn có thể như là quả cầu disco nhiều màu sắc qua lại thay đổi xoay tròn chiếu khắp nơi.
Hơn nửa tháng này luyện tập điều khiển ma pháp không phải là để làm cho có, chỉ là có chút hao phí tinh thần mà thôi.
“Xem ra ở đây cũng không thích hợp trực tiếp dùng ma pháp để chiến đấu mà phải mượn nhờ đạo cụ.”
Qiu đưa ra kết luận này cũng không phải vô căn cứ, lúc phát hiện ma pháp không thích hợp cậu đã nhanh chóng quăng ra nước thuốc gây cản trở kẻ địch sau đó tiến lên kết thúc công việc.
“Lần sau cũng không cần tại trong ngõ hẻm chặn đường, nếu lần sau gặp lại vẫn còn làm loại việc này sẽ không nhẹ tay như hôm nay đâu.”
Đếm lại số tiền chiến lợi phẩm, Qiu đạp đạp tên côn đồ vài cái để lại một câu cảnh cáo sau đó xoay người rời đi.
Đến đây đã nửa ngày, có tài chính trong tay Qiu đi theo địa đồ ghi chép trong K1, cậu đã bắt đầu thực hiện vẽ lại bản đồ từ khi đến thế giới này, rất nhanh chóng đã quay về mục tiêu cần đến.
“Thật ngon, không ngờ nguyên liệu nấu ăn ở đây lại tươi như vậy.”
Ngồi trong nhà hàng sushi, Qiu thoả mãn nhấm nháp thức ăn trên bàn.
Một chén canh cá cùng một đĩa sushi đủ loại. Một bàn thức ăn tuy đơn giản nhưng cũng đủ để cậu hài lòng.
Ở thế giới cũ Qiu cũng chỉ là một người bình thường không có cơ hội du lịch nước ngoài, thưởng thức ẩm thực tứ phương.
Sau khi xuyên qua cứ tưởng đã không còn cơ hội để thực hiện nhưng không ngờ bây giờ lại dễ dàng đạt đến.
Vừa ăn, Qiu vừa suy nghĩ đến kế hoạch kế tiếp.
“Đầu tiên là tìm nơi ở lại, sau đó mình có thể an toàn qua lại giữa hai bên sẽ không như lúc ban đầu phải tìm một nơi hẻo lánh mới đi qua.
Cũng không thể ở lại những khu trọ quá nhiệt tình nếu không sẽ có nguy cơ bại lộ, tốt nhất là ở khách sạn.
Nhưng mình lại không có chứng minh thân phận ở chỗ này đây cũng là một vấn đề cần cân nhắc.
Hầy! Nếu có thể giống như Decade xuyên qua chỗ nào liền không chỉ có chỗ đặt chân còn có được nghề nghiệp, chứng minh thân phận ở nơi đó.