Không biết bây giờ chiết thần đã được chế tạo ra chưa, nếu chưa mình có thể tìm cách đến tham quan khảo sát một chút. Đến lúc đó học trộm khụ khụ… tham khảo thành công mình cũng sẽ tạo một cái cho bản thân chơi chơi, thỏa mãn giấc mộng tuổi thơ.
Đi một đường hữu kinh vô hiểm, không có đợi tại thôn bao lâu, người samurai trung niên này liền lên tiếng tạm biệt, một đường giục ngựa phi nhanh, chẳng mấy chốc đã gần thoát khỏi tầm mắt.
May mắn Qiu đã định liệu trước, từ một góc gần đó khởi động cơ quan, chỉ thấy dưới bụng TS1 nhô ra một bánh xe lớn, dần dần chuyển động đuổi theo.
Nếu có người tinh mắt nhìn kỹ sẽ thấy trước mặt TS1 có một sợi dây mảnh trong suốt đang kéo nó di chuyển.
Thân là một con rối trinh sát mô phỏng nhền nhện, làm sao sẽ không nhả tơ đâu?
Qiu thiết kế chức năng này mục đích sử dụng như một loại móc kéo để TS1 có thể vượt qua các loại địa hình, nhưng cũng có thể lợi dụng để bám theo tựa như hiện tại.
Cậu chỉ cần len lén dính tơ vào chân ngựa, cẩn thận kéo dài một khoảng cách liền có thể tự động bám theo.
Một đường bị ngựa kéo theo, Qiu phát hiện việc bám theo cũng không đơn giản như cậu nghĩ.
Phát hiện tảng đá, né.
Khúc cây trước mặt, nhảy qua.
Chưa kể đến cần phải cẩn thận để sợi tơ bị vướng vào chướng ngại vật trên đường, nếu không sẽ bị phát hiện mất.
Cứ thế một lúc nhảy rồi né né rồi nhảy, lâu lâu lại phải chỉnh chỉnh sợi tơ phòng ngừa bị vướng làm Qiu có cảm giác đang chơi parkour vậy.
Nửa ngày mạo hiểm trượt bánh qua đi cảm nhận được tốc độ dần chậm lại, Qiu quả quyết cắt đứt liên kết, thu sợi tơ lại.
Mượn nhờ góc khuất lặng lẽ tiến lên, rất nhanh, một toà thành trấn hiện lên trước mắt.
Nghe dòng người ra ra vào vào, cậu cũng biết được đây là nơi nào, tòa thành của lãnh chúa Shiba.
“Đây chắc chắn là nơi tập hợp của chiến đội rồi, xem nơi này người ra vào nhiều lắm, điều khiển TS1 xâm nhập có lẽ sẽ bị phát hiện, nên đợi buổi tối rồi hành động sau.”
Núp trong bụi cỏ quan sát một hồi, nhìn thấy tạm thời không có cơ hội để lén vào thành, cậu liền lui lại chờ thời cơ khác.
Chuyển sự chú ý quay lại công việc đang làm gian dỡ.
“Có nên làm tiếp không đây? Nếu mình có thể học tập được văn lực trực tiếp tạo chiết thần càng tốt hơn, vừa có thể bay vừa có thể trợ giúp chiến đấu.”
Nhìn lại đã làm được một phần tư thành phẩm, Qiu nghĩ nghĩ quyết định làm tiếp.
Một là cậu không chắc chắn thời gian được đến văn lực, hai là có thể rút lấy kinh nghiệm thiết kế tạo hình cùng chức năng, ba là vẫn có thể bán trao tay, không lỗ, không lỗ.
Ở trong đầu sắp xếp suy nghĩ một lát, cậu đem bản vẽ ra sửa chữa một chút thiết kế, nếu cần đem ra bán, không chỉ cân nhắc đến nhu cầu của cậu được mà cần quan tâm đến một vài phương diện khác, ví dụ như ngoại hình.
Không thể như thiết kế giản đơn ban đầu mà phải là đẹp đẽ, phong cách, bá khí, … ít nhất để cho người mua cảm thấy thích thú mới có thể cam lòng moi tiền trong túi ra.
Trong khoảng thời gian chế tạo phương tiện giao thông mới, Qiu cũng thành công điều khiển TS1 thừa dịp buổi tối không trăng lẻn vào toà thành.
Tòa thành ban đêm không như hiện đại phồn hoa nhưng điểm điểm ánh đèn lại tạo nên một vẻ đẹp khác.
Dạo qua một vòng, trừ lính tuần cậu còn bất ngờ thấy được người đánh canh, trong thanh lâu đoàn người tụ chúng đ·ánh b·ạc mua vui.
Vì sợ bị phát hiện cậu cũng không vào xem mấy gian phòng mà cậu nghe được tiếng rên rỉ lạ.
Từ thanh lâu chạy ra cậu cũng thấy được bảng bố cáo, xem xét một hồi cũng không có gì lạ đáng chú ý lại rút đi tìm một con hẻm nhỏ trốn tránh tạm thời.
Một buổi tối Qiu đã tra xét hơn một nửa toà thành, nếu không phải ở thanh lâu dây dưa thời gian hơi dài có lẽ đã kiểm tra hết tất cả rồi cũng nên?!
Nói tóm lại, trừ một phần nhỏ ở phía tây toà thành, các khu vực còn lại cậu đã nắm giữ sáu, bảy mươi phần trăm trong đó cũng phát hiện năm chỗ có nhiều người tuần tra đóng giữ, Qiu cũng không thâm nhập điều tra chi tiết.
Dành thời gian đi khu phía tây hoàn thành điều tra sơ bộ sau, thì ra có đến tận sáu nơi như thế.
Trốn ở một chỗ lên kế hoạch điều tra kế tiếp, “Có lẽ mình sẽ thừa dịp những người này thay ca len lén theo đuôi.”
Kế hoạch là tốt đẹp thế nhưng thực tế luôn không như ý muốn.
Đợi đến buổi sáng thay ca, theo đến đường lớn do dòng người quá nhiều không tiện theo sau liền mất dấu đành phải từ bỏ.
Thay đổi mục tiêu ca chiều, đợi đến buổi tối thay ca thành công lợi dụng bóng tối theo sau, tuy không thực sự được thông tin gì hữu ích nhưng Qiu tin tưởng chỉ cần theo dõi một quãng thời gian sẽ có thành quả thời khắc.
Rất nhanh, sau khi thay đổi sáu mục tiêu Qiu đã xác định trọng điểm theo dõi một người.
Trong khoảng thời gian Qiu bận bịu tra xét thế giới khác, sản phẩm mà cậu tạo ra cũng dần ảnh hưởng đến cuộc sống nơi đây.
Ở thôn làng nào đó.
“A oa, a oa, chị Lumia, Lyly muốn ăn đá bào!”
“Đúng vậy đúng vậy, Tumi cũng muốn.”
“Themo nữa!”
“...”
Lumia nhìn chúng em náo nhiệt vây quanh, mỉm cười gật đầu đồng ý.
“Được rồi, được rồi, tất cả đều muốn ăn thì mau mau đi rửa tay hết đi, khi chị làm xong mà còn ai chưa rửa tay sẽ không được ăn.”
“Vâng ạ!”
Nhìn đám trẻ đồng thanh trả lời rồi nhao nhao chạy ra sau nhà rửa tay.
“Từ từ thôi cẩn thận té.”
Hô lên một tiếng nhắc nhở, chưa thấy đáp lại Lumia cũng lắc đầu vào nhà chuẩn đá bào cho bọn trẻ.
Cốc cốc.
“Không biết chị Lumia có thể làm cho em một phần không?”
“Được nha, bé Connei chỉ cần lùn đi một chút ngang bằng với Themo thì chị Lumia đây sẽ làm cho.” Lumia nghe tiếng gõ cửa quay đầu nhìn lại, thấy được Connei đang khoanh tay đứng dựa vào cửa, đùa nói.
“Ây, bằng với Themo là muốn tớ phải ngồi xổm xuống mà đi sao?”
“Không cần thiết phải cực khổ như thế, dùng hai đầu gối đi là được rồi.” Lumia một mặt mỉm cười biểu thị mình rất khoan dung.
“A ha ha, thôi được rồi, tớ không ăn cũng được.”
“Được rồi, nhanh chóng vào đây giúp đỡ, có dư thì sẽ làm cho cậu một phần.” Lumia ghét bỏ ngoắc tay ra hiệu Connei vào trong, một bên bắt đầu lấy ra máy xay.
Connei nhún nhún vai cũng cùng vào trong xe nhẹ đường quen đi tới tủ bếp phụ giúp lấy chén dĩa.
“Chị Lumia, nhìn nè, Lyly đã rửa tay xong.”
Sau một hồi, tiếng bước chân bịch bịch dồn dập vang lên, chẳng mấy chốc Lyly đã chạy đến trước mặt, vui vẻ giơ hai tay lên khoe khoang.
“Tumi cũng đã rửa sạch sẽ.”
Tumi theo sau chạy ra, Themo cũng không nói gì im lặng đưa lên hai tay.
Lumia cũng không qua loa nghiêm túc kiểm tra từng người một sau đó mới hài lòng gật đầu.
Nhìn mấy đứa em trên mặt hiện lên ba chữ muốn được khen bộ dáng, Lumia cũng không keo kiệt giơ ngón tay cái lên nói:
“Giỏi, làm rất tốt. Giờ đến bàn ngồi đi, chờ một chốc sẽ có ngay.”
“Vâng ạ.”
Nhìn bọn nhóc ngoan ngoãn làm theo, Lumia cũng bắt đầu kết thúc công việc trong tay, đem từng miếng trái cây vừa cắt ra dĩa đặt lên chén đá bào mà Connei đã làm tốt, rưới thêm nước ép hoa quả.
“Xong! Đá bào đến liền đây!”
Lumia xếp từng chén đá bào vào mâm liền vui vẻ bưng qua đưa cho bọn nhỏ.