“Có chuyện gì sao, Ernessa?” nữ bá tước Lavis nhìn về phía cô con gái, hỏi thăm.
“Anh ta tạo ra xe bay, thế nhưng không chịu bán cho con, cứ khăng khăng bảo phải có sự đồng ý từ người lớn.” Ernessa nói, tay chỉ hướng Qiu.
“Xe bay?” Lavis có chút ngạc nhiên, nhìn nhìn lại Qiu, đối với sản phẩm mà Ernessa đề cập dâng lên chút hứng thú, hỏi:
“Sản phẩm đó như thế nào, có thể để mẹ nhìn một chút sao?”
“Chiếc xe đó không có ở đây, nhưng bọn con về đây bằng một thứ tương tự.” Ernessa lắc đầu, lại vui vẻ lên nói: “Mẹ đi theo con, nó còn đậu ở ngoài sân.”
Mà cái sau quay đầu nhìn về con gái lớn, Ertish hiểu ý đi theo, vừa đi vừa mô tả cho Lavis chiếc xe RV của Qiu là như thế nào.
Thế nào lại đi hết rồi?
Qiu tay cầm tách trà, ngó ngó trên bàn bánh quy, ngó ngó đã đi ra ngoài ba người, trong phòng chỉ có mình cùng bác hầu gái.
Do dự trong chốc lát, Qiu uống hớp trà cuối rồi nhanh chóng đứng lên đuổi theo đi ra ngoài.
Được rồi, hình như lát nữa có đồ ăn nhẹ, cũng không biết những quý tộc này là ăn những gì, có lẽ là thịt ma thú?
Đối với mỹ thực của thế giới này phỏng đoán linh tinh, Qiu đã theo đường cũ chạy về sân vườn, ở đó, nữ bá tước Lavis đã theo hướng dẫn của Ertish đi một vòng nhìn xem chiếc xe RV.
“Ý tưởng không tệ, rất thú vị.” Lavis nói, quay sang Qiu hỏi thăm: “Tôi có thể lái thử nó sao?”
“Tất nhiên!”
Qiu nhún nhún vai, móc túi cầm lấy chìa khóa, bấm nút mở khóa cửa rồi mới đưa cho Lavis.
“Ertish biết cách sử dụng, tôi cũng không nhiều lời.”
Ba ngày này, trừ ngày đầu tiên là Qiu toàn trình lái xe, đến tiếp sau Ertish cũng đến quan sát học tập lái thử một vài đoạn đường, lên tay vẫn rất nhanh, hai ba lần thử đã có thể cao tốc uốn lượn, rất là điêu luyện.
Đối với để hai người này tự hành thể nghiệm, Qiu rất là yên tâm, dù cho có bị v·a c·hạm hủy hoại, với thực lực của hai người thoát nguy chỉ là chuyện nhỏ, mà tin tưởng, bá tước sẽ không đối với việc này không làm bất cứ bồi thường nào.
Qiu chọn một chỗ thoáng mát thảnh thơi ngồi xuống, chờ đợi mọi người thể nghiệm.
Một bên khác, Lavis cùng Ertish cũng mở ra cửa xe, đi vòng bên trong.
“Ồ, trang trí vẫn rất khá, đơn giản, ấm cúng, thế nhưng hơi bừa bộn.”
Lavis đánh giá một câu, làm ở bên cạnh Ertish có chút đỏ mặt, khụ khụ ho khan một cái, nói: “Đây chỉ là chỗ để hành khách ngồi, còn bên đây chính là khoan điều khiển.”
Đến bên bàn điều khiển, tưởng chừng rất phức tạp, thế nhưng nhìn lại, hệ thống điều khiển phải nói là rất nhỏ gọn.
Dù sao cô nghe Ertish nói rằng thứ này có thể bay tựa như chiến thuyền của đế quốc, cô khi tham gia c·hiến t·ranh cũng đã từng làm việc dưới trướng một công tước, rất may mắn được tham quan buồng lái của chiến thuyền, phải nói rất phức tạp, cần tới sáu đến tám người mới có thể bình thường cất cánh, chưa nói đến những thành viên khác duy trì vận hành.
Lavis nhìn thấy trên bàn điều khiển, bên trên chỉ có một rải rác một vài nút bấm, còn rất thân thiết đánh dấu tên gọi và hình vẽ ký hiệu trên dưới, ở giữa dường như là chuôi kiếm dựng thẳng nhìn đến có chút đột ngột, kế bên cạnh là một cái lỗ khóa nho nhỏ.
Lavis thấy khác biệt là đúng, vì Qiu chế tạo chiếc xe này bộ phận phản trọng lực và điều khiển đều là dùng văn lực, các Shinkenger điều khiển ShinkenOh người máy to lớn nhiều chức năng phức tạp như vậy cũng chỉ cần một thanh kiếm, bàn điều khiển này nhỏ gọn cũng là điều hiển nhiên.
Ertish ngồi xuống bên cạnh ghế lái, ra hiệu mẹ mình ngồi xuống, mà người sau ngồi xuống rất tự nhiên cắm chìa khóa vào, quay đầu nhìn lại phía Ertish.
Ở bên ngoài, nhìn lấy xe RV dần dần bay lên không, Qiu quay sang đối với Ernessa hỏi: “Em không đi lên cùng bá tước tước Lavis và Ertish sao?”
“Không cần thiết, ba ngày này cũng đã đủ rồi.” Ernessa nhấp một hớp trà thấm giọng, nói.
Lúc này, trong sân vườn đã bày ra một bàn trà nhỏ, Ernessa đã ngồi một bên uống trà qua sát, một bên đưa tay cho các người hầu dũa móng tay.
Qiu cũng đến một bên kéo ghế ra ngồi, nhìn nhìn một chút Ernessa, lại nhìn nhìn móng tay của bản thân, cũng giả vờ đưa tay vào túi, mở ra cổng không gian cầm ra một cái bấm móng tay.
Trải ra một miếng vải, Qiu bật nắp xoay vòng một cái, cứ thế tự mình cạch cạch bấm móng tay.
“Ồ, đó là thứ gì?” Ernessa chú ý đến hành vi của Qiu tò mò hỏi: “Vật nhỏ này dùng để cắt móng tay?”
“Đúng thế.” Qiu gật gầu trả lời, trong đầu linh quang chợt lóe, hỏi ngược lại: “Em không dùng thứ này để cắt móng tay bao giờ à?”
“Chưa bao giờ, đây là lần đầu tiên tôi thấy nó, từ nhỏ đến lớn chỉ có để người hầu dùng dũa mài đi từ từ mà thôi.” Ernessa lắc lắc đầu nói tiếp:
“Đúng rồi! Chị Ertish có nói lúc làm lính đánh thuê, đa số đều sẽ dùng dao găm xén đi trước, sau đó lại mài nhẵn, có cá biệt lại cố ý để dài, sau đó cắt sắt bén dùng để chiến đấu.”
“Vậy sao? Thế còn cạo râu đâu?” Qiu vuốt vuốt cằm, tiếp tục hỏi.
“Không biết.” Ernessa lắc lắc đầu, quay sang nhìn đứng hầu ở một bên Hitt.
“Chúng tôi cũng dùng dao, có những người không thuần thục, còn phải nhờ tới người quen giúp đỡ.” Hitt nhìn đến liền hiểu ý, ở một bên đáp.
Qiu ở một bên nghe, trong lòng đã có ý định làm một phần sản phẩm làm nails.
Đúng lúc Qiu đang cần một món tiền lớn để thực hiện kế hoạch của bản thân, mà kiếm tiền từ phụ nữ và trẻ em chính là dễ dàng nhất.
Một cái có nhu cầu về chăm sóc sắc đẹp, một cái là dễ bị hấp dẫn bởi những thứ mới mẻ và thiếu tính tự chủ.
Nhưng xét đến bối cảnh xã hội ở đây, l·ừa t·iền trẻ em cũng không đáng được bao nhiêu, so sánh một chút, bán sản phẩm làm đẹp tất nhiên là tốt hơn rất nhiều, không những có thể kiếm tiền từ phụ nữ, còn có thể là từ khách hàng nam ‘thân sĩ’ theo sau.
Ban đầu Qiu cũng muốn như những người xuyên việt về cổ đại trong truyện khác, chưng cất chế tạo nước hoa để bán cho giới thượng lưu, thế nhưng tìm hiểu mới biết, vì là sản phẩm được giới thượng lưu ưa chuộng, việc bán nước hoa chắc chắn sẽ kiếm tiền là điều ai cũng biết.
Hơn 20 năm trước đã có rất nhiều người có tiền đầu tư luyện kim thuật sư để nghiên cứu chế tạo, đến bây giờ đã là rất hoàn thiện, thậm chí còn có loại nước thuốc luyện kim kết hợp với nước hoa.
Thứ này đơn giản là để người uống vào có thể tỏa ra hương thơm, lại có chút ảo ảnh kèm theo như bướm bay vờn quanh, cánh hoa rơi theo bước chân di chuyển, … nói chung là đặc biệt hoa lệ.
Nngười khác nhìn vào tựa như đẹp mắt hơn, kéo dài ba, bốn tiếng đồng hồ, Qiu theo miệng thương nhân từ vương đô mới biết được, nho nhỏ một bình, thế mà cao đến hai ba trăm medal.
Thế giới này còn có loại thực vật ma thú, dùng nó để chế thành nước hoa còn như thế nào nữa?
Nói tóm lại, nước hoa ở đây còn phong phú đa dạng hơn trái đất cũ của Qiu rất nhiều, hay ít ra đối với kiến thức mà cậu có là như thế, chế tạo nước hoa bình thường ở đây không có lời, ít nhất cũng phải có vài hiệu quả pháp thuật đặc sắc.
Mà thầy Ando cũng không có sẵn sách dạy những thứ này, Qiu muốn làm còn phải bỏ medal ra nghiên cứu.
Đây cũng là lý do vì sao Qiu chế tạo đồng hồ thành một loại trang sức đặc biệt, để cho Lamdo bán đi vương đô thử thử.