Kochou Shinobu nhìn năm người Shinkenger đều đã rời đi, thế nhưng Qiu vẫn còn ở tại chỗ thắc mắc hỏi: “Anh không đi giúp đỡ bọn họ sao?”
“Không cần thiết, bọn họ có thể xử lý được.” Qiu lắc đầu, mắt nhìn bản đồ một chút, quay sang đối với Kusakabe Hikoma hỏi:
“Chú có cây bút ở đây không, tôi phát hiện một manh mối.”
Kusakabe Hikoma nghe Qiu nói mình có manh mối, từ trong tay áo lấy ra một cây viết đưa qua.
Nhận lấy viết, Qiu đến bên cạnh bản đồ đánh một dấu x tại chỗ vừa báo động có Gedoushu xuất hiện, lại hỏi một chút Kusakabe Hikoma các vị trí được ghi nhận là của Akumaro bày mưu xâm lấn.
Trên bản đồ trong phút chốc đã tràn đầy điểm đỏ, thế nhưng người ngoài như Kochou Shinobu ở một bên tò mò quan sát cũng đã nhận ra được điều bất thường.
“Dường như có một đường thẳng ở đây thì phải.” Kochou Shinobu cũng đi đến bên cạnh, đưa tay quẹt một đường thẳng, đối với mọi người nói.
“Tôi cũng nghĩ như thế, xem ra Akumaro đang có một âm mưu nào đó.” Kusakabe Hikoma một mặt nghiêm túc gật đầu, sau đó đối với Qiu nói:
“Cậu biết chuyện gì cứ nói ra đi, không cần phải lòng vòng như vậy.”
Kusakabe Hikoma biết Qiu không phải là người của thế giới này, mà lại biết rất nhiều bí ẩn.
Ông ngày thường cũng không tò mò về điểm này, thế nhưng lần này Qiu một mắt liền nói ra lần xâm lấn này là do Akumaro gây ra, hiển nhiên là biết được điều gì.
Ở một bên Kochou Shinobu cũng rất thông minh, trong đôi câu vài lời của Kusakabe Hikoma kết hợp với mấy tháng gần đây hàng loạt động tác của chúa công, liền đoán được khả năng là Qiu có thể biết trước được tương lai.
Quả nhiên ông chú này đã đoán được thứ gì.
Qiu trong lòng thầm than, nhưng trên mặt cũng không lộ vẻ quẫn bách gì, nguyên bản trong lòng đã có suy đoán, bây giờ thử một chút để xác nhận mà thôi.
Vả lại nhân phẩm của Kusakabe Hikoma, Qiu có thể tin được.
Thế là Qiu dừng lại nghĩ nghĩ tổ chức ngôn ngữ bắt đầu kể ra những việc cậu nhớ về âm mưu của Akumaro.
“Không thể tin được, đại tiểu thư giá lâm nơi thế mà không có một ai đi ra tiếp đón.”
Câu chuyện đang nói giữa chừng, một tiếng quát lớn từ ngoài vang lên, một người trung niên mặt dài từ bên ngoài xông tới, rất là thái độ đối với mọi người xung quanh chỉ chỉ trỏ trỏ.
“Tanba!”
“Có thần!”
“Không được lớn lối như thế, lịch sự chút đi.”
“Vâng.” Tanba Toshizo bị răn dạy, ỉu xìu lùi về phía sau, lộ ra bị che khuất Shiba Kaoru.
“Đại tiểu thư!” Kusakabe Hikoma thấy được người đến là Shiba Kaoru, vội vàng quỳ xuống làm lễ, mà một bên khác Qiu cùng Kochou Shinobu thấy được người đến cũng chỉ là gật gật đầu xem như chào hỏi.
“Hai tên vô lễ, vì sao thấy được đại tiểu thư lại không hành lễ?!”
Shiba Kaoru chưa kịp nói gì, đứng hầu ở sau lưng Tanba Toshizo lại bắt đầu sừng sộ lên.
“Tanba!”
“Có thần!”
“Im miệng!”
“Vâng.”
Nhức nhức đầu răn dạy xong thuộc hạ của mình, Shiba Kaoru mới đối Qiu và Shinobu xin lỗi nói: “Xin tha thứ cho sự thiếu hiểu biết của Tanba, thay mặt thuộc hạ ta xin tạ lỗi cùng hai người.”
“Không sao, chỉ cần ông ta cẩn trọng lời nói đối với mọi người xung quanh hơn là được rồi.” Qiu khoát khoát ta nói.
Mà Shiba Kaoru thấy như vậy cũng gật đầu, ra hiệu Kusakabe đứng lên mới đi đến chủ vị ngồi xuống.
“Ta thấy trên bàn bày ra bản đồ, phía trên còn có lít nhít đấu dấu, mọi người là đang thảo luận chuyện gì sao?” Shiba Kaoru thấy được không khí trầm lặng, mở miệng hỏi.
Ban đầu cô chính dự định đến để cùng các Shinkenger thảo luận về việc phong ấn Gedoushu, thế nhưng bây giờ bọn họ đã xuất phát chiến đấu, còn cần đợi một khoản thời gian nữa.
“Đại tiểu thư, chúng ta còn ở lại nơi này làm gì? Trực tiếp đến chiến trường cho bọn người Shinkenger thấy được khả năng chiến đấu của ngài.” Tanba Toshizo lên tiếng đề nghị.
“Không, nhiệm vụ của ta là phong ấn Dokoku, cũng không phải là để phơi bày phong thái chiến đấu của ta cho những việc không đâu.” Shiba Kaoru lắc đầu nói.
Cô không từng chiến đấu chung với các kiếm sĩ lần nào, chắc chắn sẽ không thể nào ăn ý phối hợp như Takeru được, như vậy còn không bằng ở tại đây chờ đợi bọn họ trở về.
Theo báo cáo của Hikoma, bọn họ có khả năng đã mạnh hơn cô rất nhiều, tất cả là do có anh ta trợ giúp.
Shiba Kaoru nhìn nhìn Qiu một mắt lại quay về chủ đề ban nãy, hỏi: “Kusakabe, chú giảng giải cho tôi tình huống bây giờ đi.”
“Vâng, thưa tiểu thư.”
Kusakabe Hikoma gật đầu, mở miệng giảng giải, hiển nhiên, Kusakabe Hikoma cũng nói ra suy đoán của Qiu về âm mưu của tên Akumaro.
Đúng, là suy đoán, Qiu vẫn rất hài lòng việc Kusakabe Hikoma giữ bí mật cho mình.
“Là như vậy sao?” Shiba Kaoru gật gật đầu trầm ngâm một lúc, nói:
“Nếu tên kia thật sự dự định mở ra địa ngục, cả trần gian và sông Sanzu cũng có thể bị ảnh hưởng, không thể để tên kia thành công được.”
“Đúng vậy, tôi đang dự định để các Kuroko trải dài trên các khu vực này để tìm kiếm mục tiêu kế tiếp, triệt để chặt đứt kế hoạch này.” Kusakabe Hikoma cũng nghiêm túc gật đầu nói.
Mà ở một bên Qiu cùng Shinobu nghe hai người thảo luận cũng có chút nhàm chán, lần lượt chào hỏi rời đi xử lý công việc của mình từng người.
Qiu đối với việc này còn nhớ man mán, việc lần này vì Fuwa Juuzo không muốn giải phóng linh hồn trong Uramasa, mong muốn vẫn mang theo nó mà chém g·iết đến vĩnh viễn mới thôi, thế là quay giáo trực tiếp trảm sát Sujigarano Akumaro.
Sujigarano Akumaro có lẽ là người, không đúng là Gedoushu mang Fuwa Juuzo vào con đường người không ra người, Gedoushu cũng không ra Gedoushu, thế nhưng cái hắn không hiểu chính là khát vọng của Fuwa Juuzo là như thế nào.
Theo Qiu, Sujigarano Akumaro chỉ là dựa vào đa số những gì mà hắn quan sát được từ con người mà thôi, nếu mà hắn dành thêm chút thời gian bám đuôi Fuwa Juuzo mấy chục năm có lẽ đã không thất bại rồi.
Nếu Qiu mà là Sujigarano Akumaro có lẽ sẽ vung một cái láo ở dưới địa ngục có những kiếm sĩ tài ba từ trước tới nay để dẫn dụ ông ta đồng ý hợp tác mà không phải như Sujigarano Akumaro vậy, nói rằng sẽ giải phóng được linh hồn đau khổ ở trong Uramasa.
Thế nhưng không có nếu như, Qiu nhớ đến tuy lần này mở ra cánh cổng địa ngục không thành công, thế nhưng cũng ở trên mặt đất đục mấy cái lỗ lớn gây thiệt hại nhân mạng.
Không nhớ đến thì thôi, nếu đã nhớ đến, lại trùng hợp gặp được, Qiu cũng không dự định chỉ đứng ngoài quan sát.
Ngay tại lúc này, đã có mười cỗ TS4 dọc theo dải đất mà lục soát địa điểm mà Sujigarano Akumaro dự định mở ra địa ngục.
Qiu không biết tà thuật của Sujigarano Akumaro là hoạt như thế nào nhưng ngẫm nghĩ lại nơi này là thế giới của Super Sentai, chỉ cần ngăn chặn lại nguồn cơn của mọi chuyện là được.
Trong nội dung cốt truyện, Sujigarano Akumaro phải đến thêm một lần nữa mới có thể liên kết hết tất cả thành một đường thẳng, từ đó đục lỗ mở cổng địa ngục.
Thế nhưng nếu ở đây có một tiết điểm bị phá hư đâu?
Qiu lúc này đã đóng lại cánh cổng kết nối với thế giới bên kia, cậu đoán chừng xử lý việc này còn cần một khoảng thời gian, nếu không chuyện bên đây mà chậm trễ có lẽ hai người kia liền có thể đoán được điều gì.
Thế giới Shinkenger hay thanh gươm diệt quỷ Qiu đều có phần hiểu biết, thế nhưng kia cậu vẫn chưa biết nơi đó là chỗ nào, cẩn thận một chốc vẫn là hơn.
Kết nối đến mười cỗ TS4, chăm chú quan sát một hồi, liền âm thầm ngắt kết nối, tuy đã đạt ma lực cấp ba, tinh thần và trí nhớ cũng so với người bình thường gấp năm, sáu lần, thế nhưng đồng thời quan sát mười cảnh tượng khác nhau mười mấy phút vẫn là có chút quá sức.
May mắn Qiu vẫn có thể kết nối đến thế giới của Thanh gươm diệt quỷ hưởng thụ một phần tinh thần gia tốc gấp 2 buff, khả năng xử lý thông tin gia tăng mới chỉ là có chút choáng đầu mà thôi.