Có lẽ ngay từ đầu người đàn ông chỉ làm cô có chút tâm động, ở bên cạnh anh cô cảm thấy rất thoải mái.
Dù sao chưa từng có ai giống như anh, đem tiền cho cô tùy tiện tiêu, có một căn nhà lớn tùy tiện ở, muốn mua cái gì thì mua cái đó.
Ngay từ đầu cô thậm chí còn cảm thấy người đàn ông này nhìn ổn trọng, thực ra cũng rất ngốc.
Cũng cho rằng, Chu Thuật Hoài tốt với mình như vậy, là bởi vì cô chăm sốc con của anh rất tốt, cho nên anh rất hài lòng với cô mới tốt với cô như vậy.
Có thể là bởi vì tuổi tác khác biệt, hơn nữa người đàn ông này tâm tư thâm trầm, Tư Vân chưa bao giờ nghiêm túc đi tìm hiểu qua anh nghĩ cái gì.
Cô cảm thấy giữa bọn họ giống như có ngăn cách cái gì đó.
Cho nên, Chu Thuật Hoài chăm sóc cô là bởi vì tuổi tác của anh lớn hơn mình nên chăm sóc nuông chiều cô mà thôi.
Tư Vân vẫn không dám toàn tâm toàn ý đối đãi với anh, bởi vì cô luôn cho rằng thứ tình yêu này không thể tin được.
Rốt cuộc người đàn ông thay lòng đổi dạ thật sự quá nhanh.
Đặc biệt là sau khi kết hôn, cùng trước khi kết hôn, rất có thể chính là hai người.
Nhưng mà Chu Thuật Hoài lại không có.
Sau khi kết hôn, anh đối với cô càng ngày càng tốt.
Tư Vân làm sao không nhìn vào mắt.
Bây giờ người đàn ông giải thích với cô chỉ vài một chuyện nhỏ nhặt như vậy, sợ cô sẽ hiểu lầm.
Cái cảm giác được người ta coi trọng này, không phải là thứ cô vẫn luôn muốn sao?
Tư Vân thừa nhận, giờ khắc này, cô hoàn toàn rơi vào vòng xoáy dịu dàng của người đàn ông.
Sự chân thành thực sự là một kỹ năng giết người.
Cô nhón chân lên hôn lên môi anh một cái: "Coi như anh thành thật, nhưng cũng không thể dễ dàng tha thứ cho anh như vậy."
Tuy rằng không phải lỗi của người đàn ông,nhưng chính vì anh nhắm mắt làm ngơ những lá thơ trước đó nên những người này có thể cho rằng việc gửi thư cho anh là chuyện bình thường.
Những người này nhìn thấy cô tuy rằng giật mình, nhưng rất nhanh thoải mái, bởi vậy có thể thấy được, bọn họ hẳn là cũng biết Chu Thuật Hoài đã kết hôn.
Nhưng cho dù biết anh kết hôn, nhưng vẫn đưa lá thư của người phụ nữ khác cho Chu Thuật Hoài, có thể tưởng tượng được có bao nhiêu không để mình vào mắt.
Rất không biết tôn trọng.
Vì thế Tư Vân nâng cằm nói: "Vậy trừng phạt anh ba ngày không được chạm vào em là được rồi."
Trở về muộn như vậy, còn luôn ôm cô động thủ động chân.
Thật không biết rốt cuộc là tinh lực từ đâu tới.
Mỗi ngày giết heo bận rộn suốt ngày, chẳng lẽ còn chưa đủ mệt mỏi sao?
Tư Vân không phải vì mình, là vì anh.
Sợ anh thực sự sẽ làm tổn thương cơ thể cho nên không cho anh chạm vào.
Xem như tìm được cớ rồi.
Dù sao cho dù là người đàn ông, đến trên giường, nói chỉ là cọ cọ không đi vào, cũng đều là gạt người.
Tư Vân càng nghĩ càng cảm thấy mình anh minh, vì thế làm ra biểu tình nghiêm túc với Chu Thuật Hoài.
Nghĩa là nếu anh không nghe, mình sẽ tức giận.
Chu Thuật Hoài dừng một chút, trên mặt hiện lên vẻ chua xót.
Quả nhiên, cô tức giận.
Vừa rồi anh thiếu chút nữa lại cho rằng cô không có tức giận..
Quả nhiên người phụ nữ tức giận căn bản nhìn không ra.
Chu Thuật Hoài vô cùng may mắn mình vừa rồi không có để cho cô đi về.
Nếu không thì không phải chỉ có ba ngày là không thể chạm vào cô.
Anh giữ hỏa khí ba mươi năm, sao có thể tiêu diệt trong thời gian ngắn như vậy.
Hơn nữa, trước đó Tư Vân luôn cho rằng mình không được.
Chu Thuật Hoài cảm thấy, mình phải chứng minh bản thân một chút.
Cũng may chỉ có ba ngày, anh có thể chịu đựng được.
Mấy ngày nay bận rộn, mấy ngày nữa nghỉ ngơi một chút.
Người đàn ông đã lên kế hoạch thời gian, liền đồng ý phối hợp nói được.
Lúc này Tư Niệm mới không nói gì: "Vậy em đi trước, anh nhớ ăn cơm."
Chu Thuật Hoài hơi hơi gật đầu.
Sau đó lại nói: "Đợi lát nữa bọn họ có thể sẽ đến nhà chúng ta thăm mấy đứa nhỏ, em không cần quản bọn họ."
Tư Vân sửng sốt một chút, lập tức gật đầu.
Chu Thuật Hoài đưa cô ra ngoài.
Mấy người đàn ông ngoài cửa dường như cũng cảm thấy xấu hổ vì chuyện Tư Vân nhìn thấy lá thư này.
Bọn họ chỉ biết chuyện Chu Thuật Hoài kết hôn, nhưng Chu Thuật Hoài đã kết hôn hai lần, nghe nói còn đều là xem mắt, vì thế mấy người cũng không để vào mắt.
Nghĩ đến Chu Thuật Hoài khẳng định là bởi vì không có biện pháp chăm sóc ba đứa nhỏ, mới không thể không kết hôn.
Còn một lần cho rằng, đối phương hẳn cũng chỉ là một phụ nhân nông thôn bình thường.
Nhưng trong nháy mắt nhìn thấy Tư Vân, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
Như hoa như ngọc, xinh đẹp kinh người.
Đây là ấn tượng đầu tiên của bọn họ đối với Tư Vân.
Cho dù là bọn họ ở bên ngoài, cũng hiếm khi có thể nhìn thấy Tư Vân người phụ nữ xinh đẹp như vậy.Nhưng mà điều này còn không phải làm cho bọn họ càng ngạc nhiên.
Càng giật mình chính là Chu lão đại người luôn thờ ơ và không quan tâm đến bất cứ điều gì, lại bất ngờ mất bình tĩnh trước mặt họ một cách hiếm có.
Gần là bởi vì một lá thư của Dương Ngọc Khiết bị đối phương nhìn thấy nên anh mới khẩn trương như vậy, sợ người phụ nữ kia hiểu lầm.
Vì giải thích, anh không ngần ngại để bọn họ ra ngoài trước.
Bọn họ chưa từng thấy Chu lão đại đối với ai như vậy.
Ngay cả trong quân khu, khi anh còn trẻ khí phách, lúc Dương Ngọc Khiết và anh bị bịa đặt khoa trương nhất, cũng không thấy anh nhìn Dương Ngọc Khiết cái nào.
Khi đó, mọi người đều ngưỡng mộ rốt cuộc loại phụ nữ nào có thể lọt vào mắt xanh của anh.
Cảm thấy anh thân ở trong phúc không biết phúc.
Phải biết rằng Dương Ngọc Khiết chính là Bá Vương Hoa trong quân, còn là một đóa xinh đẹp nhất còn có thế lực.
Bản thân Chu Thuật Hoài không có gia thế hậu trường, dù có quyền lực đến đâu cũng không thể cạnh tranh được với những người đó.
Nhưng nếu anh và Dương Ngọc Khiết tiếp tục phát triển, tình thế sẽ khác.
Tuyệt đối có thể ổn định địa vị.
Nếu ở lại từ đầu thì có lẽ bây giờ anh đã ở vị trí cao rồi.
Tuy nhiên, vào thời điểm quan trọng như vậy, anh lại từ bỏ tất cả và lựa chọn ra đi.
Bây giờ anh lại có vẻ mặt như vậy với một người phụ nữ.
Quả thực là làm cho người ta ngạc nhiên.
Mặc dù nói người phụ nữ này đúng là rất đẹp, nhưng nghe nói thời gian hai người kết hôn cũng không dài, sao có thể yêu nhau sâu đậm như vậy?