Mẹ Chung không bình tĩnh lại được, mặt lúc xanh lúc trắng, suýt chút nữa ngã xuống.
Trương Thiên vội vàng vỗ phía sau lưng của mẹ già trấn an, sợ chọc bà ấy sẽ xảy ra chuyện.
“Thả lỏng thả lỏng! Ông nội và anh cả cũng chưa đồng ý, cũng đã tiễn người ta đi rồi, mẹ đừng tức giận thiệt thân!”
Trương Thiên đau đầu:
“Anh cả cũng chưa tức giận như mẹ, đừng để đến lúc đó mẹ tự chọc tức mình đến nỗi bệnh.”
Tay cô không ngừng vỗ sau lưng của mẹ già, trong miệng vẫn luôn khuyên bảo an ủi, cuối cùng làm dịu lại cơn tức của mẹ Chung.
Bà ấy hừ lạnh một tiếng:
“Anh cả của con chính là tính tình quá tốt mới để cho những người đó dám nói bậy bạ ở trước mặt anh cả của con.”
Trong đám người tới thăm, vậy mà còn có người muốn đính hôn từ nhỏ? Tức giận đến nỗi lúc ấy bà ấy hận không thể quăng cây chổi trên tay lên mặt của người nọ.
Trương Thiên cũng không rõ khuôn mặt của anh cả nhà mình chính khí lẫm liệt như vậy, không biết những người đó là nghĩ sao, vậy mà dám đề cập tới chuyện công tính chuyện tư ở trước mặt anh cả.
Cái người muốn đính hôn từ bé kia còn kỳ lạ hơn, con trai nhà cô ta mới sinh ra vậy mà muốn đính hôn từ bé với Tiểu Uyển, lúc ấy mặt của anh cả mặt đen đến mức có thể làm Bao Chửng.
“Có lẽ là người không biết không sợ đi.” Trương Thiên chỉ có thể nghĩ như vậy.
Anh cả làm lính nhiều năm như thế, chức vị lên tới vị trí đoàn trưởng, nhưng đoán chừng sau này sẽ không có biến động nữa.
Trương Thiên suy đoán lần này anh cả trở về hẳn là không chỉ vì thăm ông bà trong nhà.
DTV
Quả nhiên, trên bàn cơm, Trương Hồng Vũ đưa ra mục đích chủ yếu mà lần này mình về quê.
“Ông nội, lần này cháu trở về chủ yếu là muốn đón mọi người đến Ma Đô bên kia chơi một lần, thuận tiện kiểm tra sức khỏe cho ông và bà nội một lần.” Trương Hồng Vũ nghiêm mặt nói.
Người trên bàn cơm không khỏi dừng động tác ăn cơm lại, Trương Đại Ngưu buông chiếc đũa, vẻ mặt nghiêm túc.
“Sao đột nhiên nhớ tới việc này? Ở bộ đội con không bận sao?”
Trương Hồng Vũ nhìn thoáng qua vợ, nói:
“Trước kia cháu vẫn luôn muốn đón mọi người đến Ma Đô hưởng phúc, chỉ là khi đó chức vị của cháu không cao, cũng không có thời gian gì, hiện tại cháu có thời gian cho nên muốn dẫn mọi người đi dạo thành phố lớn một lần, thuận tiện kiểm tra sức khỏe.”
Trương Thiên cũng tán thành, người đồng lứa của ông nội bà nội, khi còn nhỏ sống rất khổ, sau này còn gặp nhiều tai nạn, có thể nói là đã chịu đựng cực khổ cả đời người.
Khi còn trẻ vẫn khỏe, hiện tại tuổi đã cao, các loại bệnh tật cũng đều xuất hiện.
Tuy rằng từ sau khi Trương Thiên kiếm được tiền, vẫn luôn chọn dùng phương thức bổ sung bằng thực phẩm để bổ sung dinh dưỡng cho người trong nhà, nhưng không có cách nào ngăn cản các loại bệnh tật vì cơ thể suy nhược mà xuất hiện.
“Cháu cảm thấy có thể, trong nhà có tiền, ngồi máy bay được, mấy năm nay sức khỏe của bà nội và ông nội luôn không tốt, thừa dịp những bệnh vặt này không nghiêm trọng, đi theo anh cả đến bệnh viện lớn bên Ma Đô khám cũng là một chuyện tốt, còn có thể xem phong cảnh của thành phố lớn.” Trương Thiên khuyên.
“Đặc biệt là bà nội, tuy rằng hiện tại ăn uống tạm được nhưng ăn quá ít, cháu suy đoán chắc chắn là bộ phận nào đó trong cơ thể xuất hiện vấn đề.” Trương Thiên nhìn bà nội đang ngây người, đáy mắt lộ ra vẻ lo lắng.
Trương Đại Ngưu cũng nhìn về phía vợ, chau mày, sau khi tự hỏi thật lâu thì cuối cùng thở dài.
“Được, ông không thể đi, cứ để cho ba cháu và mẹ cháu đi cùng bà nội của cháu đi.” Ông tiếp tục cầm lấy chiếc đũa ăn.
“Ông nội đồng ý rồi rồi?!” Trương Hồng Vũ có hơi giật mình.
Trương Đại Ngưu khó được trừng mắt nhìn cháu trai cả một cái:
“Cháu xuất phát từ lòng hiếu thảo, hơn nữa là vì cho kiểm tra sức khỏe cho bà nội cháu, làm sao mà ông không đồng ý chứ?”