"Ngươi nghĩ rằng chúng ta không suy nghĩ đến vấn đề đó hay sao, ngươi nghĩ thật sự tên đó sẽ nghỉ bọn ta là phe đối lập của hắn chỉ thông qua việc b·ị đ·ánh lén cùng bị theo dõi hay sao?"
Linis khinh thường nhìn về phía Cero.
"Haha, các ngươi thật nông cạn, thế ngươi nghĩ tại sao ta lại nói những lời này với các ngươi, đó là bởi vì trước lúc t·ẩu t·hoát ta đã tiết lộ thông tin của các ngươi cho hắn, đó chính là lí do của việc ta tự tin chờ đợi các ngươi tiến đến."
Cero lúc này cười vô cùng sảng khoái dù cho những lời của hắn là những lời nói phét, hắn không hề tiết lộ bất kì thông tin nào của nhóm Linis cho Long Vũ biết.
Nghe được những gì Cero nói, tâm trạng bốn người lập tức trầm xuống, khuôn mặt của Lucian gần như bị biến dạng, ánh mắt tràn ngập sát khí dán chặt lấy thân ảnh của Cero.
"Lucy, những gì hắn nói có phải thật hay không."
Dù cho Linis lúc này vô cùng tức giận nhưng lí trí lại khiến cho cô nàng tỉnh táo trở lại, Lucy sau khi nghe Linis nói thì lập tức lôi chiếc mắt kính ra rồi đeo lên.
Chứng kiến cảnh này, Cero giật mình trong lòng một chút nhưng rất nhanh trở lại bình thường, hắn chuyển biến mọi cơ quan trong cơ thể thành thể khói, ngoại trừ lớp da bên ngoài, mọi thứ bên trong lúc này đã chuyển thành khói.
Đeo kính lên, Lucy lập tức chuyển sang chế độ X, chế độ phân biệt thật giả thông qua nhịp tim cũng như tất cả mọi thứ mà Cero hiển thị.
Mọi chỉ số xuất hiện trên gọng kính đều là bình thường, không có bất kì điểm bất thường nào xuất hiện, điều này chứng tỏ những gì Cero nói đều là sự thật.
Cởi mắt kính xuống, Lucy quay sang nhìn Linis rồi gật đầu, cú gật đầu này khiến cho Lucian mất bình tĩnh hơn.
"Thằng chó, tại sao mày lại dám kéo tụi tao vào tình huống khốn nạn này."
Lucian nhào lên đấm lên tục vào mặt Cero, nói chính xác hơn là đánh vào lớp da bên ngoài của hắn, bên trong lúc này đều là khói nên các đòn t·ấn c·ông của Lucian không hề gây ra một chút v·ết t·hương nào cho hắn.
"Haha, cảm giác như thế nào khi bị ta lôi theo cùng, ta nói trước, ta chỉ còn nửa tháng thời gian ở thế giới này, cũng là người duy nhất cùng phe với các ngươi, nếu như không trận trọng khoảng thời gian này thì thứ chờ đợi các ngươi chỉ có c·ái c·hết, dù sao đến cuối cùng các ngươi chắc chằn sẽ gặp nhau."
Cero mặt như không nhìn chằm chằm vào Linis nói, mặc kệ những cú đấm từ phía Lucian cứ thế giáng xuống.
Nói xong, bầu không khí lâm vào tĩnh lặng, ngoài trừ tiếng bốp bốp từ cú đấm của Lucian ra.
"Được rồi Lucian, thả hắn ra đi, chúng ta đã bị phát hiện rồi thì bây giờ mục tiêu của chúng ta và hắn là giống nhau.'
Linis thở dài nói.
"Nghe thấy cô ta nói chưa, ngừng tay đi nào."
Khuôn mặt của Cero trở lại như cũ, nụ cười ghê tởm xuất hiện khiến cho Lucian muốn ngừng mà ngừng không được.
Linis bước lên nắm lấy tay của Lucian mới khiến hắn ngừng lại được.
Cơ thể Cero hóa thành khói rồi lượn lên phần mép của bức tường rồi lần nữa hóa thành người ngồi trên đó, cúi đầu nhìn xuống đám Linis.
"Nếu như đã đạt thành nhận thức chung rồi thì chúng ta nên lưu lại phương thức liên lạc chứ nhỉ."
Trên tay xuất hiện một chiếc điện thoại, Cero giơ nó lên lắc nhẹ.
"Lucian, việc này giao cho ngươi."
Linis chỉ liếc nhìn Cero một cái rồi quay đầu cùng hai người còn lại trở lại trong xe, để lại một mình Lucian ở nơi này cùng với Cero.
"Hừ."
Lucian ngẩng đầu lên nhìn về phía Cero, từ trong hòm đồ lấy ra chiếc điện thoại luân hồi rồi mau chóng kết nối với điện thoại của Cero.
'Keng.'
Âm thanh vang lên, cả hai điện thoại kết nối thành công, Lucian gửi thông tin liên lạc của mình sang rồi mau chóng ngắt liên kết.
Không thèm nói một câu nào, Lucian lập tức quay đầu rời khỏi sau khi gửi thông tin liên lạc xong.
"Nào nào, đừng có nhàm chán như thế chứ."
Khóe miệng của Cero kéo dài sau khi chứng kiến tâm trạng của cả nhóm, nâng điện thoại lên rồi mau chóng thêm thông tin liên lạc của Lucian.
"Haizz, thật đúng là nhàm chán, nhóm hắc thần c·hết vẫn như cũ nhạt nhẽo như thế, không có chút nào gọi là hài hước."
Cất điện thoại vào trong hòm đồ, khuôn mặt của Cero lần nữa thay đổi sang biểu cảm khinh thường.
"Khạc, phụt."
Cero phun ngụm máu nghẹt tại trong cổ họng của hắn ra khỏi miệng của mình, nhẹ nhàng bẻ cổ một cái, các cơ quan trong cơ thể biến trở lại bình thường.
"Luân hồi giả sao, kẻ sống sót sao, chỉ cần có thể thoát ra khỏi nơi này, lần sau gặp lại ta sẽ cho ngươi nếm thử thế nào gọi là địa ngục trần gian."
Nhớ đến cảnh bản thân bị t·ra t·ấn bởi nguồn sống của Long Vũ, nấm đấm của Cero chậm rãi nắm chặt lấy rồi dần dần buông lỏng.
"Thôi thôi, mấu chốt của việc này là phải tìm được cách rời khỏi nơi này, nếu như không được chỉ lựa chọn tìm cách g·iết c·hết kẻ sống sót rồi nhờ thần rời khỏi đây thôi."
Cero thở dài một hơi rồi hóa thành khói, một giây sau luồng khói trắng chậm rãi tan biến trong không khí.
...
"Đi tiếp thôi đỉnh cao."
Mở bảng hệ thống lên kiểm tra thì phát hiện nguồn sống đã hồi phục tới chín mươi bảy phần trăm, Long Vũ đứng lên, bỏ khẩu súng ra phía sau lưng, tay nắm lấy trảm hồn đao rồi buộc dây bên hông.
"Vâng chủ nhân."
Đỉnh cao từ trạng thái cảnh giác tỉnh lại, ánh mắt thoát khỏi chiếc quan tài, nâng bệ đá lên thu hồi viên ngọc đen rồi cất vào hòm đồ.
Cả hai người đứng lên, chuẩn bị đi ra ngoài thì một con dế từ đầu nhảy xuống, đỉnh cao giật mình vung dao chém thẳng về phía trước.
"Cái gì!"
Một dao chém xuống, thân xác của con dế bị tách ra làm hai giữa không trung rồi tan biến.
"Hô."
Thở dài một hơi, đỉnh cao làm như không có việc gì tiếp tục bước ra ngoài, Long Vũ ở phía sau lắc đầu một cái rồi đi theo phía sau.
Ánh sáng từ chiếc đèn soi sáng tầm nhìn của cả hai, trước mặt xuất hiện hai con đường khác nhau nữa.
Đứng trước lựa chọn này, Long Vũ sử dụng kỉ năng cảm giác để xem xem phía bên kia có thứ gì đáng giá để lấy hay không.
"Hửm, có tượng phật quỷ."
Trong cảm giác của mình, Long Vũ nhận ra được ở phía trước có một bức tượng phật quỷ.
"Đi đường này, trước hết mở khóa bức tượng này đã rồi tính gì thì tính."
Long Vũ dẫn đầu tiến lên, đi trên mảnh gỗ tiến sang phía đối diện, nhặt lấy chiếc túi phát sáng lên, vật phẩm lần nữa chính là [Pacifying Agent] không chỉ một mà lại tận ba món [Pacifying Agent].
"Ở đây nhiều vật phẩm này phết, đem bán cũng sẽ có kha khá tiền đây, đỉnh cao, ngươi giữ lấy."
Đưa ba món [Pacifying Agent] cho đỉnh cao, bởi Long Vũ không cần món đồ này, bên cạnh nằm lấy một cái xác nửa sống nửa c·hết đang rên rỉ.
Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là một [Test Subjects] Long Vũ ra hiệu cho đỉnh cao im lặng, chậm rãi rút trảm hồn đao ra, ánh sáng màu đỏ từ ngọn lửa bầu trời xuất hiện từ chiếc nhẫn Vongola chậm rãi bao bọc lấy thanh trảm hồn đao.
Long Vũ lập tức tiến lên nâng chân lên đạp thẳng vào lưng của [Test Subjects] rồi đâm trảm hồn đao thẳng vào phần chấm đỏ xuất hiện trên lưng.
"Ahh!"
Lập tức tiếng gào thét xuất hiện, Long Vũ nhíu mày khi nghe tên này gào lên, xung quanh tiếng rên rỉ xuất hiện càng lúc càng nhiều.
Hai giây sau tên quái [Test Subjects] bị ngọn lửa t·hiêu r·ụi mất, Long Vũ lập tức quay lưng chạy thẳng về phía vị trí của bức tượng phật quỷ.
"Đỉnh cao, tắt đèn."
Vừa chạy, Long Vũ quay đầu sang nhìn đỉnh cao nói nhẹ vài câu.
"Vâng."
Đưa tay lên bóp lấy, ánh sáng màu trắng biến mất, bức tượng phật quỷ xuất hiện trước mặt hai người.
"Đỉnh cao, ngươi ngồi xuống trước, ta sẽ canh chừng cho ngươi."
Cả hai ngừng lại trước bức tượng phật quỷ, đỉnh cao nhanh chóng ngồi xuống rồi nhắm mắt lại, Long Vũ thì đứng yên tại chỗ nhìn sang hai phía khác nhau đề phòng quái xuất hiện bất kì lúc nào, đặc biệt là hai con [Test Subjects] đang đứng gần chỗ Long Vũ nhất.
Lúc này cả hai đang trong trạng thái tàng hình nên rất khó bị lũ quái phát hiện, xong tiếng gào thét vừa rồi của quái [Test Subjects] đã khiến kha khá [Test Subjects] đang bất động tỉnh lại, bây giờ đang có số lượng lớn [Test Subject] tiến về phía vị trí của tiếng gào thét phát ra, bao gồm hai con [Test Subjects] ở bên cạnh Long Vũ.
Cậu nín thở chờ đợi hai tên quái này chậm rãi tiến về phía của tiếng gào thét.
"Chủ nhân, xong rồi."
Âm thanh của đỉnh cao vang lên, Long Vũ lập tức thế chỗ của đỉnh cao ngồi xuống rồi nhắm mắt lại, tấm bản đồ xuất hiện, một dấu chấm đen trên bản đồ sáng lên, tên của vị trí đó cũng xuất hiện, [Thủy đạo dưới đất]. (Underground Waterway).