Xuyên Toa

Chương 43: Hoàn thành



Chương 43: Hoàn thành

Sau khi kể chuyến hành trình từ nô lệ đào thoát khỏi đám thiên long tinh cho tên Sukiyaki xong, Long Vũ nhanh chóng tìm nước uống còn tên tướng quân nhìn cậu với ánh mắt kì lạ, kiểu:"Thằng này bị điên sao, dám biến một thiên long tinh thành nô lệ."

"Ta không chắc rằng những gì các hạ nói là thật hay không, xong ta chắc chắn sẽ ghi nhớ những gì các hạ nói, cũng sẽ ghi nhớ những gì mà tiền bối Ryuma truyền lại."

"Ồ, ngươi thế mà biết Ryuma? Thế là hắn đã nói đúng, hắn rất nổi tiếng ở đây a." Long Vũ vô cùng vui vẻ, thông tin từ hệ thống quả nhiên hữu ích.

“Đúng rồi, quên nói cho ngươi biết, ta chính là người đến từ tương lai, những gì mà ta nói cho ngươi là việc chắn chắc sẽ xảy ra, thời gian của ta còn lại không nhiều nữa, khoảng vài tiếng sau ta sẽ rời khỏi nơi này nên ta muốn đi tham quan một thoáng thành phố này, có được hay không?”

Thấy Long Vũ nói như thế, Sukiyaki sửng sờ một chút rồi gật đầu, ra hiệu cho một tên đeo mặt nạ ở phía sau.

Tên đó gật đầu rồi nhanh chóng dẫn Long Vũ bước ra ngoài, mở cửa ra, thả Long Vũ ra ngoài rồi đưa cho cậu một số tiền rồi nhanh chóng đóng cửa lại.

Thấy thế, Long Vũ cười nhẹ một tiếng, cứ thế đi trong làn người khám phá thành phố Wano này.

Sau một khoảng thời gian nhất định thì bảng hệ thống hiện lên, Long Vũ ngay lập tức nhảy xuống nước.

[Nhiệm vụ: Sống sót trong vòng một ngày ( thử thách để có được nghề nghiệp kẻ sống sót.) đã hoàn thành]

[Bắt đầu thiết lập truyền tống,... đang bắt đầu truyền tống.]

Vừa xuống nước, thân hình Long Vũ ngay lập tức biến mất.

[Truyền tống hoàn thành, luân hồi giả đã trở về chuyên môn gian phòng]

Trở về căn phòng quen thuộc, chuyến đi lần này không có thu hoạch gì, chỉ có trốn với chạy, ở trên biển với một con thuyền không đủ kiên cố, trải qua vô số bão táp các kiểu.

Thế giới: One Piece

Độ khó: lv1 ~ ???

Điểm ban thưởng: 0%

Nhiệm vụ hoàn thành:1

Đánh giá: C ( điểm đánh giá là E- ~ S+. Đánh giá sẽ căn cứ số điểm ban thưởng cũng như số nhiệm vụ làm được)



Thu hoạch được ban thưởng: nghề nghiệp: kẻ sống sót

Đánh giá là C luân hồi giả hiện lv7, đẳng cấp 1 ( độ khó thế giới x số lượng nhiệm vụ hoàn thành + tổng hợp đánh giá - thời gian hoàn thành) cấp độ hiện tại của luân hồi giả là 8

[Đang chuẩn bị kế thừa nghề nghiệp]

[Nghề nghiệp sẽ được kế thừa trong 3,2,1,0]

Căn phòng thay đổi thành một hang động, xung quanh có đèn đuốc, phía trước có một bệ đá chứa cái ly bằng vàng, đằng sau có rất nhiều bức tượng khác nhau.

Các bức tượng có nhiều hình dạng, giới tính khác nhau.

Không có bất kì chỉ dẫn, Long Vũ cứ thế bước đến cái bệ đá có cái ly vàng, vừa chạm vào chiếc ly, có một nguồn năng lượng màu vàng tràn ra từ bức tượng đứng đầu, dần dần hiện ra hình dáng y chang bức tượng.

Một ông lão với mái tóc bạc được búi lên khá cao, trang phục tựa như thời trung cổ, ánh mắt tựa như đám lửa khi nhìn thẳng vào chúng.

"Người kế nghiệp tiếp theo đến rồi sao."

Ông lão bay quanh Long Vũ một vòng rồi quay về vị trí cũ.

"Ngươi có vẻ như đến đây nhờ sự may mắn của mình, không sao nghề nghiệp của chúng ta dựa phần lớn vào may mắn, ngươi không phải là kẻ đầu tiên dựa vào may mắn đến nơi này."

"Đây là hang động kế thừa, ly nước đó, uống nó vào, ngươi sẽ là người tiếp theo của nghề này, tất nhiên nghề này chỉ có một người kế thừa duy nhất sau mỗi thế hệ."

"Ly nước đó bắt buộc được uống bởi người kế thừa tiếp theo, thành phần của ly nước là máu của tất cả những người đi trước, khi một kẻ kế thừa đi đến hồi kết, trước lúc ngã xuống, họ đã sử dụng thể xác của mình để thực hiện một nghi thức đặc biệt, mạng đổi mạng với kẻ địch."

"Lấy thân xác cùng máu của mình để khiến cho kẻ địch bay theo gió, không có bất kì hiệu ứng nào có thể ngăn chặn hành động này."

Đúng lúc này, bức tượng thứ hai phát sáng, năng lượng màu xanh lam từ bức tượng bay ra thành một người y chang bức tượng.

Một cô gái với mái tóc dài tới vai, mặc trang phục của một tướng sĩ thời vua chúa, ánh mắt của cô gái cũng giống như ông lão, tựa như đám lửa.

"Ông già, nói nhiều quá, tên kia mau uống ly nước rồi bắt đầu thực hiện nghi lễ kế thừa, ta còn phải đi ngủ."

Cùng lúc, có thêm tám người nữa xuất hiện với trang phục khác nhau, màu sắc năng lượng khác nhau, đặc điểm chung là mắt họ tựa như đám lửa, có điều khác với những người đầu, ánh lửa của mỗi người khác nhau.



Người thì nhu hòa, người thì táo bạo, còn có người thì tựa như ảo ảnh.

Áp lực đến, lần đầu chứng kiến n·gười c·hết nói chuyện, Long Vũ nhanh chóng lấy ly nước rồi uống cho nó mau kết thúc cái nghi thức kế thừa này.

Cầm ly lên, nhìn vào ly, màu đỏ của máu cùng mùi tanh xộc lên mũi Long Vũ, bất đắc dĩ bịt mũi, nhắm mắt uống hết.

Một luồng sức mạnh kì lạ dần tràn vào cơ thể Long Vũ, ly nước dần nâng lên, nước thì dần cạn.

"Ê ông già, ông chưa nói với hắn rằng chỉ uống một ngụm là đủ hay sao, mặc dù vẫn còn rất nhiều nhưng uống hết hắn sẽ c·hết đấy."

Một tên nhìn như giang hồ nhìn về phía ông lão hỏi, ông lão nhấc vai, tỏ vẻ bất đắc dĩ.

"Ta còn chưa kịp nói hết thì ai đó đã chen vào, bảo hắn nhanh lên uống đi, ta nhớ lần đầu ngươi kế thưa đâu có như này đâu thưa quý cô."

"Thưa quý cô, quý cô???"

Ông lão liếc nhìn về bức tượng thứ hai, bức tượng thứ hai đỏ lên, có đám khỏi bóc lên từ trên đầu.

"Nếu hắn đã nốc hết li thì tùy hắn, có khá người đã từng thành công uống hết cả một ly, họ đều trở thành những kẻ điên, không s·ợ c·hết, làm đúng như cái tên của nghề, kẻ sống sót."

Một tên màu cam, nhìn như thư sinh nhìn về phía các bức tượng khác nhau, một bức là một người trung niên, đầu tóc như tổ quạ. khuôn mặt thì tiều tụy, quần áo thì như cái bang nhưng xung quanh bức tượng lại có một luồng uy áp, xung quanh bức tượng không có lấy không khí lẫn bụi bậm.

Một bức thì là một cô nàng ăn mặc hở hang, trên mặc áo lót, dưới mặc váy học sinh, tóc đuôi ngựa, có nhuộm màu hay không thì không biết, trái với thân hình nóng bỏng với thời trang hở hang thì khuôn mặt nhìn cực kì giống một học sinh tiểu học, bên ngoài bức tượng cũng có một luồng uy áp như bức tượng trước.

Bức tượng cuối cùng, lần này là một tên thám tử, trang phục giống như những thám tử tư ở những năm tám mươi của thế kỉ mười chín, trên miệng ngậm tẩu thuốc khá ngắn, xung quanh không xuất hiện uy áp như bức tượng còn lại nhưng nó lại tỏa ra một ánh hào quang khiến cho những người xung quanh cảm thấy tinh cậy hơn.

"Hắn đã uống hết."

Một người có năng lượng màu đen có trang phục như ninja nói.

Tất cả mọi người ngừng lại, đồng loạt nhìn về phía Long Vũ.

Ly nước từ trên tay Long Vũ rớt xuống, vừa chạm mặt đất, nó đã hòa làm một với chúng.

Lúc này, trước mặt Long Vũ không phải những bức tượng bình thường mà là những con thú khát máu đang nhìn về phía cậu.



Luồng uy áp từ những con thú tỏa ra khiến Long Vũ ngạt thở, một con đứng gần nhất đến gần, ngay lập tức luồng uy áp khiến cậu phải quỳ xuống, hai tay phải trụ lại dưới đất, nếu không sẽ phải nằm xuống.

Đột nhiên nó lao vào cơ thể Long Vũ, từng con từng con một lao vào, một cơn đau thấu linh hồn xuất hiện, cảm giác cơ thể đang bị rút cạn máu, thịt từng chút một,

Càng nhiều con thú lao vào cơ thể, cơn đau càng lúc càng lớn, đau đến mức khiến Long Vũ phải ngất đi nhưng có một thứ gì đó khiến cậu không thể ngất.

Cơn đau liên tục giày vò Long Vũ, đúng lúc này, một con người xuất hiện trong đám quái vật, ăn mặc như ăn mày, không có cảm giác đáng sợ nào từ hắn.

Tên đó bước lại gần Long Vũ, đặt tay lên vai trái của cậu, ngay lập tức cả thân thể như đứng hình, một sự khó chịu xuất hiện, nó khiến có các tế bào trong cơ thể di chuyển nhanh hơn, tốc độ như được gia tốc mấy trăm lần, cơ thể dần dần lão hóa, hóa thành cát bụi.

Chớp mắt, mọi thứ như ảo ảnh, ngoài có một con người xuất hiện ra thì những con quái vật vẫn hiện diện trước mặt cậu, hơn một nửa số quái vật đã nhập vào cơ thể cậu, thân hình đang ngày một phồng lên, rồi trở lại bình thương, các lớp da xuất hiện vết nứt.

Cơn đau vẫn còn nhưng Long Vũ có vẻ như đã thích nghi với nó, tựa như cơ thể đã được tiêm thuốc tê, không hề có cảm giác đau đớn.

Vết nứt trên lớp da càng ngày càng nhiều, rồi một lớp da trên cơ thể rớt xuống, lộ ra phần thịt cùng các sợi gân đang liên tục cử động.

Miếng da rớt xuống đất rồi chìm xuống đất, sự khó chịu xuất hiện, tim đập càng lúc càng nhanh, đầu óc trở nên trống rỗng.

Một lần nữa có một con người xuất hiện, lần này là một người con gái ăn mặc hở hang, cô ấy đứng trước mặt Long Vũ, chạm vào vai của cậu như tên con người trước vừa làm.

Lần này không phải lão hóa, lần này là tăng cảm giác đau đớn.

Sự đau đớn được nhân lên gấp chục lần, rớt luôn một lớp da bên ngoài, bây giờ Long Vũ tựa như cục thịt với những con côn trùng màu xanh đang ngọ nguậy trên đó.

Những con thú lúc sau có luồng năng lượng lớn hơn rất nhiều những con lúc đầu.

Dần dần chỉ còn lại ba con, hai con một con.

Khi thấy con cuối cùng nhập vào cơ thể, Long Vũ cảm thấy mình đã sống sót, bởi vì không còn miếng thịt nào trên cơ thể, chỉ còn lại bộ xương trơ trội giữa hang động.

Ngay lúc này, con người thứ ba xuất hiện, đây là một thám tử, hắn dần dần chậm rãi lại gần Long Vũ.

Lần này không giống như hai lần trước, đầu hắn ghé vào hộp sọ của Long Vũ.

"Đây là món quà dành cho người kế thừa của ta."

Một giọng nói khàn khàn truyền vào hộp sọ, lần này không phải đau về thể xác, đau về linh hồn nữa mà là đau về tinh thần.

Vô số ký ức tràn vào đầu Long Vũ, những thứ đã từng cũng như chưa từng thấy qua dần dần tràn vào đầu cậu.

Bộ xương ngã về phía sau, dần dần chìm vào mặt đất.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.