Trở về phòng, lần này không phải phòng giống lần trước, như xuyên về thế kĩ cũ hơn, căn phòng được bố trí theo phong cách hoàng gia vào những năm cũ.
Chiếc tivi vẫn như cũ to nhưng thiết kế của nó khá kì lạ.
Bảng thông tin của Long Vũ hiện lên kèm theo thứ hạng của cậu.
"Thua một ván mà tuột đến như thế sao, kèm theo trạng thái, kém thật."
Long Vũ ngồi trên ghế cố gắng hít thở, từ lúc tham gia vào đấu trường đến bây giờ chưa thua một ván, lần thua đầu tiên khiến cho cậu không khó chịu mấy.
Bởi sự chênh lệch quá lớn.
Chỉ nói về kĩ thuật Long Vũ đã thua quá xa.
"Thôi, được rồi, từ bỏ, mệt quá rồi."
"Trở về."
Dứt lời, cơ thể Long Vũ biến mất, hình ảnh xuất hiện lần nữa là một bức tường với hai con sư tử hai bên.
Cậu vác cái xác mệt mỏi của mình đi đến giường rồi lao thẳng lên trên đó.
Mắt vừa nhắm thì ngay lập tức mọi thứ xung quanh không còn quan trọng, cậu nhan hchong1 chìm vào giấc ngủ.
...
Trong lúc Long Vũ chiến đấu, đã có một vài người quan sát trận đấu này, trong đó bao gồm K cùng Bạch, người từng được gọi với biệt danh là 'Kẻ điên Bạch'. (giới thiệu chương 36)
"Đây chính là kẻ đang giao dịch GN Driver với chúng ta đây sao."
Bạch, người đeo mặt nạ quỷ là người mở miệng, ánh mắt hiện lên chút hứng thú cùng tò mò.
"Đúng, chính là hắn."
"May thật đấy nhỉ, tại sao lần thứ mười ta không vào được thế giới có GN Driver."
"Dù cho ngươi không vào được GN Driver nhưng ngươi cũng có thứ ngươi cần, thứ mà ai cũng khao khát."
K bên trong lớp mặt nạ trợn mắt nhìn về phía Bạch.
"Thế sao."
Bạch đơn giản trả lời câu này, ánh mắt vẫn như cũ nhìn về phía Long Vũ.
Khoảng chừng một lúc lâu sau, Bạch thở dài.
"Xem ra tên này không được, hắn đã cấp mười tám rồi nhỉ, tại sao lại yếu như thế, chăng lẽ tên này theo lối toàn năng sao, toàn năng dễ c·hết đấy."
Nhìn hướng Long Vũ dần dần bị Rick áp đảo, K đứng bên cạnh không nói gì, dù sao cũng chỉ là khách hàng, với K đã từng thấy qua Long Vũ chiến đấu, nên hắn biết rằng nhiêu đây không phải là tất cả của cậu.
Đây chỉ là đấu trường, lấy ra tất cả cũng không tốt, nhưng K vẫn gật đầu công nhận lời nói của Bạch.
Bởi đối diện, Rick vẫn chưa dùng hết khả năng của mình, từ đầu trận đấu đến bây giờ chỉ thể hiện kiếm thuật cùng kĩ năng nào đó mà thôi.
Chỉ cần dùng mắt thường cũng biết, Long Vũ đã có khả năng dùng hết khả năng của mình ngoại trừ lá bài tẩy của cậu, còn Rick thì không, vẫn còn dư lực rất nhiều.
"Xem ra tên này phải thua cuộc, đã không còn gì phải xem."
Bạch lắc đầu biến mất, chỉ còn lại một mình K đứng đó.
"Ngươi vẫn còn rất non Long Vũ, à không, Sorus."
Gỡ mặt nạ ra, một khuôn mặt nam tính trẻ tuổi xuất hiện, nhìn như người châu á, chủ yếu không biết là ở nước nào, không đẹp cũng không xấu.
Thuộc loại gặp một lần là quên, có thể nhìn thấy đầy đường loại kia.
"Dù sao chúng ta cũng là đối tác lâu dài, ta không muốn nguồn cung cấp bị đoạn, nên nếu như thử thách tiến cấp bậc ngươi thành công, ta sẽ cho ngươi một kì ngộ."
Nói xong, đeo lại mặt nạ, K biến mất, trận chiến giữa Long Vũ và Rick cũng đi đến hồi kết, b·ị c·hém xong thua cuộc.
...
Một khoảng thời gian trôi qua, trong lúc Long Vũ đang ngủ, thời gian ở lại luân hồi không gian đã kết thúc, thông báo xuất hiện trong giấc mơ của cậu.
[Luân hồi giả chuẩn bị trở về thế giới thực, có năm phút để chuẩn bị.]
[Sau khi trở về thế giới thực, luân hồi giả sẽ có một tuần hoặc ít hơn thời gian để chuẩn bị trở về luân hồi không gian.]
Trong cơn mơ, khi thấy thông báo thì Long Vũ lập tức biết được, mình chuẩn bị trở về thế giới thực, nhưng trở về thì trở về, dù sao cũng chẳng thể nào cử động được.
Nhiệt độ không khí xung quanh vẫn còn bình thường cho đến năm phút sau, một cơn gió lạnh thổi qua lưng của Long Vũ khiến cậu rùng mình mà tỉnh lại.
Ngẩng đầu nhìn xung quanh, khoảng vài phút sau thì mới nhớ ra được đây là chỗ nào.
"Hóa ra là vùng sinh thái thu nhỏ, làm sợ hết hồn."
Long Vũ thở dài một hơi, ngẩng đầu lên nhìn mặt trời năng chói chang.
"Haizz mệt quá, đỉnh cao, đỉnh cao đâu."
Long Vũ lúc này vừa mệt vừa khó chịu lập tức hét to lên mà quên rằng mình đang ở nơi nào.
Giọng nói của Long Vũ lập tức vọng thẳng xuống dưới khu rừng, nơi xuất hiện vô số động vật cấp bậc cao.
Vừa hét xong, cậu lập tức nhận ra.
"C·hết mẹ, toang rồi."
Dứt lời, Long Vũ lập tức đứng thẳng người, liếc mắt nhìn sang bên cạnh, nơi có một tổ phượng hoàng hơi bị thiếu hụt huyết thống.
Quả nhiên, một con như con gà khổng lồ cao gần một mét bước ra khỏi chuồng nhìn về phía Long Vũ.
Lúc này đỉnh cao cũng xuất hiện ở trên vai của Long Vũ.
"Chủ nhân, xác xuất cuộc chiến xảy ra là năm mươi năm mươi, xác xuất chủ nhân có thể thoát khỏi khu rừng cũng là năm mươi năm mươi."
"Chủ nhân muốn như thế nào."
Mắt của đỉnh cao chớp chớp liên tục, Long Vũ nuốt một ngụm nước bọt, run rẫy nói.
"Thế ngươi tính xác xuất chúng ta bây giờ chạy có bị con phượng hoàng này đuổi theo hay không."
Vừa dứt lời, bỗng nhiên cảm giác sợ hãi biến mất, thay vào đó là kiên định.
Nghi hoặc thì một thông báo xuất hiện.
[Hiệu ứng danh hiệu kích hoạt.]
"Ra là thế."
Cảm xúc ổn định, ánh mắt của Long Vũ đối mặt với con phượng hoàng lai gà, trong khi ánh mắt của đỉnh cao chớp chớp liên tục.
"Đã tính ra, xác xuất bị đuổi theo là tám mươi phần trăm."
Long Vũ cũng chỉ gật đầu nhìn về phía con phượng hoàng, phượng hoàng lúc này cũng nhìn về phía Long Vũ với ánh mắt bất mãn.
Cả hai nhìn nhau khoảng mười giây thì con phượng hoàng khạc lửa lên trời một cái, liếc nhìn Long Vũ một chút rồi chui vào chuồng của nó.
Phía dưới khu rừng, nơi đang xảy ra động tĩnh thì đột nhiên ngừng lại sau khi thấy đóm lửa của phượng hoàng.
"Chủ nhân, chúng ta đã an toàn, chủ nhân cần tìm đỉnh cao làm gì."
"Nhanh tìm khách sạn, ta mệt lắm rồi, bây giờ trời đang sáng, ở nơi này ngủ không được."
Long Vũ nhanh chóng ra lệnh, sau đó theo lối mòn đi ra khỏi vùng sinh thái thu nhỏ này.
"Chủ nhân, đỉnh cao đã đặt thành công phòng ở một khách gần đây."
"Được rồi, trước đưa xe lại đây rồi bật chế độ tự động đi."
"Đã rõ."
Dứt lời, ánh mắt của đỉnh cao chớp chớp, khoảng bốn lần sau thì ngừng lại xong ánh mắt ngừng sáng.
Khoảng năm giây sau tiếng gầm của một chiếc xe xuất hiện, xe của Long Vũ dần dần xuất hiện trước mặt cậu.
"Chủ nhân, xe đã đến."
Giọng nói của đỉnh cao phát ra từ chiếc xe, Long Vũ ôm đỉnh cao lên, ngồi vào xe.
Lúc này mắt của đỉnh cao sáng trở lại, một giọng nói khác xuất hiện khi Long Vũ ngồi vào xe.
"Chào mừng Long Vũ đã trở về, chế độ tự động lái đã bật, địa điểm đã được định vị, bắt đầu."
Bánh xe dần chuyển động, xe chạy thẳng về một hướng, tốc độ dần tăng lên rồi biến mất trong đám khói.
Ngồi trong xe, cơn mệt mỏi xuất hiện ngay lập tức sau khi hiệu ứng danh hiệu kết thúc.
Cơ thể Long Vũ rã rời ngồi trên ghế xe, đỉnh cao lập tức điều chỉnh, ghế của Long Vũ dần dần nghiêng ra đằng sau đến một mức độ nào đó thì ngừng lại.
"Đỉnh cao, bật nhạc nhẹ nhàng nào."
"Đã rõ thưa chủ nhân."
Nhạc nhẹ xuất hiện, gia điệu nhẹ nhàng khiến cho mắt của Long Vũ hơi liêm diêm, như sắp nhắm lại vào.
"Chủ nhân không được ngủ, đỉnh cao khiêng không nổi."
Giọng nói của đỉnh cao lập tức đánh thức Long Vũ.
"Ta chỉ chợp mắt tí thôi, khi nào đến thì ngươi gọi ta dậy là được."
Dứt lời, mặc kệ đỉnh cao, cơ thể Long Vũ lập tức thả lỏng, ánh mắt nhắm nghiền lại rồi ngủ th·iếp đi.
Đỉnh cao kêu không ngừng nhưng Long Vũ không hề tỉnh lại.
Làn gió mát thổi vào khiến cho giấc ngủ của Long Vũ càng lúc càng sâu.
"Hết cách, mở mui."
"Mở mui."
Giọng nói của đỉnh cao vang lên, lập tức giọng nói lạnh như băng xuất hiện, đuôi xe mở ra, thứ gì đó từ phía đuôi xe xuất hiện, từ từ di chuyển lên trên, che lại đầu của Long Vũ.
Sau đó khớp lại.
"Mui đã mở hoàn tất."
Giọng nói của hệ thống xe vang lên, đỉnh cao lúc này không nói gì cả, ánh mắt nhắm lại, ngồi trên vai Long Vũ ngủ th·iếp đi.