Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Chương 214



Huyện thái gia nhìn về phía người đi cùng, người đó tiến lên thử nghiệm ngay chiếc cày cong trên ruộng của Kiều gia, phát hiện rằng nó thực sự hiệu quả hơn cày thẳng rất nhiều.

"Đại nhân, cày cong này giúp cày nhanh hơn nhiều, rất thuận tiện."

Huyện thái gia vui mừng đáp: "Tốt, tốt lắm! Vậy làm sao ngươi nghĩ ra việc biến cày thẳng thành hình uốn lượn như thế?" Ông ấy hỏi Kiều Đại Sơn.

Kiều Đại Sơn trả lời theo lời Chân Nguyệt đã dặn: "Thưa đại nhân, thảo dân chỉ thấy cày thẳng rất mệt, nên muốn thử xem có thể cải tiến được không. Vậy là thử nghiệm và tình cờ làm ra cái này."

Huyện thái gia cười lớn, hài lòng: "Tốt lắm! Nhưng ta cần mang cái cày này về để báo cáo. Ngươi có ý kiến gì không?"

Kiều Đại Sơn thoáng ngẩn người, còn chưa biết trả lời thì Kiều Triều nhanh trí đáp: "Đại nhân muốn lấy thì cứ lấy, chúng thảo dân đâu dám đòi tiền bạc gì."

Kiều Đại Sơn lập tức gật đầu theo: "Đúng đúng, không cần tiền đâu ạ."

Huyện thái gia hài lòng gật đầu, nhưng vẫn thưởng cho nửa lượng bạc, rồi khen ngợi thêm một chút trước khi mang chiếc cày cong đi.

Xa xa, một số thôn dân thấy Huyện thái gia mang đồ của Kiều gia đi, còn nghe nói có tiền thưởng, nhanh chóng truyền tin khắp thôn, thậm chí thôn bên cạnh cũng biết chuyện.

Kiều Đại Sơn nhìn nửa lượng bạc trong tay, vẫn còn chút mơ màng, quay sang Kiều Triều: "Giờ thì... còn một mẫu đất cuối cùng, ta cày thế nào đây?"

Cày cong đã bị lấy đi, bọn họ phải làm sao để cày nốt ruộng?

Kiều Nhị nói: "Cha cứ tự mình làm lại cái khác là được mà."

Kiều Đại Sơn liếc mắt nhìn Kiều Nhị,"Ngươi nghĩ làm dễ vậy sao? Giờ đến mùa cày vụ xuân rồi, làm xong phải mất vài ngày trời."

Kiều Triều góp ý: "Chúng ta cứ dùng cuốc cày trước, khi nào cha rảnh thì làm lại, không cần vội. Hoặc tạm thời dùng lại cái cày thẳng trước đây cũng được."

Kiều Đại Sơn gật đầu: "Cũng chỉ có cách đó thôi."

Buổi chiều, lại có người đến hỏi thăm về chuyện Huyện thái gia lấy đồ của Kiều gia. Kiều Đại Sơn chỉ trả lời đơn giản: "Chỉ là công cụ cày ruộng thôi, ta cũng không rõ tại sao Huyện thái gia lại mang nó đi."

Nghe không có gì mới, mọi người cũng dần thôi không hỏi thăm nữa. Dù sao, bây giờ ai cũng bận rộn cho vụ xuân.

Ở cánh đồng trồng rau, ngoài các loại rau xanh thường thấy, Chân Nguyệt còn trồng nửa mẫu cà chua và nửa mẫu ớt cay. Nếu có nhiều đất hơn, nàng còn muốn trồng thêm trái cây, nhưng vì bận rộn với công việc đồng áng, nàng đành tạm gác lại ý định. Thật ra, nàng còn tính nếu sau này có thể, sẽ mua thêm một mảnh đất lớn để trồng thêm nhiều loại cây mình thích.

Vì vụ xuân quá bận rộn, cả nhà phải tạm dừng các công việc khác để tập trung cho việc cày bừa và trồng trọt. Nhưng với hơn hai mươi mẫu đất hiện tại, chỉ có vài người trong nhà thì không đủ sức.

Chân Nguyệt nói: "Phải thuê thêm người thôi. Đi nhờ trưởng thôn giúp hỏi xem."

Kiều Trần thị nghe đến chuyện thuê người, liền nói: "Trước đây bà Hồ có nhờ, nếu nhà mình cần người làm thì có thể thuê người nhà bà ấy. Ta cũng đã đồng ý rồi."

Chân Nguyệt hỏi: "Nhà bà Hồ có mấy người làm? Nhà họ chắc cũng đang bận rộn cày bừa vụ xuân chứ?"

Kiều Trần thị đáp: "Nhà bà ấy có ba nhi tử."

Chân Nguyệt gật đầu: "Vậy cứ đến hỏi trước xem sao. Nhà bà ấy trước giờ không có hiềm khích gì với nhà mình, thuê họ cũng không sao."

Kiều Trần thị nói: "Được, lát nữa ta sẽ qua hỏi."
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.