Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Nam Chính Hào Môn

Chương 60



"Trần Thần chỉ mới lớp 11 thôi mà? Tới ghi hình cho chương trình còn mang theo sách giáo khoa."

"Lớp 12 đã thi đại học xong rồi, đã có điểm, mấy ngày nay tất cả đều bận rộn điền nguyện vọng, tháng chín Trần Thần lên lớp 12, đến lúc đó sẽ phải bế quan học tập."

"Tôi cũng đang học lớp 11, lập tức sẽ lên lớp 12 ngay, lúc nghỉ hè này tôi đều phải học bù, giống như Trần Thần."

"Mọi người không cảm thấy đoàn đội bọn họ rất thương lẫn nhau sao, mọi người đều nhận việc làm hết, để Trần Thần ở một mình đọc sách."

"Đúng vậy đúng vậy, bọn họ thật sự rất đoàn kết và yêu thương lẫn nhau, thương lượng làm việc, khá tốt."

"Cho nên fans chúng ta còn tranh cãi cái gì không biết, chính chủ không tranh chấp, hoà thuận vui vẻ, chúng ta cũng thân thiện xem chương trình không tốt sao?"

"Đúng vậy đúng vậy, tiếp tục xem chương trình."

Trần Thần đi lên lầu, Hoàng Nghĩa Đào đã bỏ cơm vào nồi cơm điện, bật công tắc bắt đầu nấu cơm, Thẩm Gia Hân cắt xong cà chua, lại tìm đường trắng đến rồi rắc lên trên miếng cà chua, Phạm Tuấn Triết lấy măng tây đã rửa sạch lại giao cho Thẩm An An, sau khi Thẩm An An nhìn còn cổ vũ anh một câu: “Rất có năng lực.”

Mặt Phạm Tuấn Triết còn hơi đỏ.

Phần còn lại phải xem tay nghề của Thẩm An An.

Món ăn đầu tiên, măng tây xào, món này còn khá đơn giản, Thẩm An An cắt miếng măng tây, rửa nồi sạch sẽ rồi mở lửa lên, cho thêm một ít dầu ăn, sau khi dầu nóng bỏ đồ ăn vào.

Nó phát ra tiếng xì xì, trên măng tây có nước, sau khi bỏ vào chảo dầu thì nổ nhẹ, dọa Thẩm Gia Hân bên cạnh sợ luôn.

“An An, em cẩn thận một chút, đừng để bị bỏng.”

Thẩm An An đáp lại một câu: “Không sao cả.” Sau đó bắt đầu lấy đồ múc cơm xào qua lại.

“Nhìn bộ dạng của cô ấy trông vẫn ra gì đấy, ở nhà chắc là từng nấu ăn.” Hoàng Nghĩa Đào ở bên cạnh nhìn cô cười nói.

Phạm Tuấn Triết nói: “Tôi ngửi được mùi thơm, chắc là ăn rất ngon.”

Đều là những người cổ vũ tuyệt vời.

Rất nhanh Thẩm An An đã xào xong măng tây, chỉ còn lại canh thịt nấu cà chua.

Món này cũng không quá khó, Thẩm An An rửa sạch sẽ nồi đã xào măng tây, lấy hơn nửa nồi nước, cho vào vài hạt tiêu, gừng để đi nấu canh, sau khi nấu nước sôi rồi bỏ cà chua đã cắt xong vào, khi nước đã sôi xong, lại nấu thêm 1 phút, tiếp theo bỏ từng miếng từng miếng thịt cắt lát đã được ướp với muối axit và nước tinh bột vào, trước tiên không khuấy, đợi cho sau khi tinh bột đọng lại rồi từ từ lấy đồ múc cơm khuấy đều tay, cho đến khi các lát thịt nổi lên trên, lấy một lượng muối vừa phải và đồ nêm vị gà cho vào nồi.

Thẩm An An rải một ít hành lá ở trên món canh thịt cà chua, toàn bộ món canh lập tức trở nên cực kỳ tinh xảo.

“Wow, nhìn qua trông rất ngon.” Phạm Tuấn Triết quá khích nuốt nước bọt: “Cảm thấy sắp chảy cả nước miếng rồi.”

Thẩm Gia Hân cũng cười nói: “Nhìn món này tôi liền đói bụng, dứt khoát không giảm béo nữa, hôm nay ăn rồi lại giảm.”

Hoàng Nghĩa Đào nói: “Còn không cầm điện thoại ra chụp ảnh lưu niệm.”

Vài người liền sôi nổi lấy điện thoại ra bắt đầu chụp ảnh, sau đó còn đăng lên trên Weibo của bản thân.

Thẩm An An cũng chụp ảnh, chỉnh sửa phù hợp, rồi đăng tải lên Weibo.

“Thẩm An An luôn ngọt ngào V: Cơm trưa hôm nay, măng tây xào và canh thịt cà chua thanh đạm, rất thơm, mau tới thưởng thức! Hình ảnh.jpg”

Một khi Weibo được đăng lên, âm thanh leng keng vang lên ngay, có bình luận.

Thẩm An An nhanh chóng bấm vào xem.

Người thứ nhất trả lời cô là La Nguyệt.

"Nguyệt lai nguyệt mỹ LOVE: Nhìn qua trông rất ngon, chắc chắn có đầy đủ màu sắc và hương vị, em còn chưa có ăn qua đồ ăn do chị làm, lần tới có thể làm cho em ăn không? Chờ mong.jpg"

Khóe miệng Thẩm An An mỉm cười, ngón tay bấm bấm ở trên điện thoại, nhanh chóng trả lời cô ấy: “Được, chờ chị ghi chương trình xong rồi trở về làm cho em ăn ngay.”

La Nguyệt cũng trả lời rất nhanh: “Chờ chị.”

Hai người đối đáp ở trên Weibo, rất nhanh làm cho fans của hai bên chú ý, tất cả đều chạy đến phía dưới Weibo để lại bình luận thích và chia sẻ, vô cùng náo nhiệt.

Thẩm An An trò chuyện với La Nguyệt xong, giương mắt nhìn nhìn vài người khác, mọi người đều không chú ý tới cô, vì vậy cô liền lén mở WeChat, gửi ảnh chụp vừa rồi cho Lục Tu Viễn.

Thẩm An An: “Đây là cơm trưa hôm nay em làm ở chương trình, nhìn qua không tồi đúng không, mong được khen ngợi.”

Lục Tu Viễn nhanh chóng trả lời lại: “Làm rất tốt rồi, rất hấp dẫn, trở về rồi làm cho anh ăn.”

Cách màn hình di động, Thẩm An An cũng cảm giác được hơi thở hấp dẫn nồng đậm của Lục Tu Viễn, mặt cô không tự giác đỏ hồng, cũng may cô mới vừa làm đồ ăn, có chút nóng, vốn dĩ khuôn mặt đã có chút hồng, người khác cũng không nhìn ra được.

Vài người khác đã đăng Weibo xong, Hoàng Nghĩa Đào cũng đã gọi điện thoại cho Trần Thần trên lầu, gọi anh xuống dưới ăn cơm.

Cơm trong nồi cơm điện đã nấu chín, Thẩm An An cầm lấy chén và chiếc muỗng đi múc cơm, Thẩm Gia Hân đi mang món cà chua ngâm đường cô ấy làm và măng tây xào sang, quả nhiên Phạm Tuấn Triết chuyên phụ trách canh thịt cà chua, Hoàng Nghĩa Đào qua giúp đỡ Thẩm An An dọn cơm.

Tất cả mọi người đến đông đủ, vây quanh ngồi trên một chiếc bàn.

Hoàng Nghĩa Đào là người lớn nhất trong đoàn đội, tiếp đón mọi người nói: “Ăn cơm đi.”

Năm người sôi nổi cầm lấy chén đũa ăn ngay.

“Cà chua ngân đường tôi làm thật sự rất ngon.” Thẩm Gia Hân tự khen mình.

Phạm Tuấn Triết ăn một miếng thịt mềm trong canh thịt cà chua, khoa trương mà nheo nheo mắt, kêu to: “Ăn quá ngon, không thua gì đầu bếp của nhà hàng bên ngoài, chắc là người quay phim lại phải quay cận cảnh rồi.”

“Anh quá khoa trương rồi.” Thẩm An An ngượng ngùng cười nói.

Người quay phim bên cạnh vẫn đi tới quay cận cảnh cho món canh thịt cà chua.

Có lẽ năm người đều đang đói bụng, ăn thứ gì cũng cảm thấy ăn ngon, ăn rất vui vẻ, Thẩm Gia Hân đang giảm béo để bảo trì dáng người, lúc này cũng ăn một ít cho thích hợp, nhưng Thẩm An An thật ra không cần giảm béo, vốn dĩ cô có ăn cũng không mập, ăn theo sức ăn bình thường, cuối cùng là ba người đàn ông, trực tiếp quét sạch hết đồ ăn trên bàn.

“No quá đi.” Sau khi Phạm Tuấn Triết ăn xong hai chén cơm lớn mới buông chiếc đũa xuống.

“Tôi cũng rất no.” Trần Thần nói xong liền cười, anh ta giống như Phạm Tuấn Triết, cũng ăn hai chén cơm lớn.

Hoàng Nghĩa Đào ăn ít hơn so với bọn họ một chút, lấy giọng điệu của đại ca nói với hai người bọn họ: “Nếu trong chốc lát phải làm việc, hai người làm nhiều một chút là được.”

Phạm Tuấn Triết: “…”

Trần Thần: “…”

"Nhìn qua đồ ăn trông thật sự rất ngon, tôi xem bọn họ ăn cơm, mà tôi cũng ăn nhiều hơn nửa chén, nhìn rất ngon."

"Không nhìn ra tay nghề nấu ăn của Thẩm An An còn rất tốt, bé con nhà tôi trong mấy ngày nay chắc là sẽ có lộc ăn, mẹ cũng không lo lắng em ấy ăn không ngon, yên tâm yên tâm."

“Cùng yên tâm +1”

"Kỳ thật món ăn mà Thẩm An An làm cũng chỉ như vậy thôi, đều là món rất đơn giản như măng tây xào và canh thịt cà chua, loại món ăn này tiểu học tôi đã biết làm."

"Đúng vậy, không phải làm món ăn khó, không cần phải đi thổi phồng cô ấy lợi hại đến như vậy."

"Nói đơn giản, vậy bạn tự mình đi làm đi, bây giờ Thẩm An An làm, mọi người đều ăn rất vừa lòng, không lẽ không cho phép mọi người khen vài câu sao!"

"Tôi cứ khen Thẩm An An đấy, cô ấy làm tốt lắm, dù sao với tôi làm tốt hơn thì chính là làm tốt lắm."

Dần dần, phát sóng trực tiếp đã có người bắt đầu bênh vực Thẩm An An, ngược lại người châm ngòi mắng cô trở nên ít đi, không khí cũng càng ngày càng tốt.

Sau khi nghỉ ngơi giữa trưa, buổi chiều vào lúc 3 giờ, người chủ trì là anh Lý và chị Linh lại xuất hiện.

Anh Lý làm bộ làm tịch nói: “Hiện tại tôi tuyên bố, nhiệm vụ của mấy người đã đến.”

“Thu bắp đúng không” Phạm Tuấn Triết nói tiếp.

Hai mắt anh Lý nhìn anh, diễn không nổi nữa, trực tiếp tuyên bố: “Đúng vậy, như lời buổi sáng hôm nay An An nói, nhiệm vụ của mấy người chính là thu bắp.”

Phạm Tuấn Triết giơ ngón tay cái lên cho Thẩm An A: “Em là giỏi nhất.”

Thẩm An An cười khẽ một chút: “Quá khen.”

Hoàng Nghĩa Đào nghe xong sắp xếp của anh Lý, hỏi: “Chúng ta thu bắp xong trở về rồi làm sao.”

Chị Linh nói: “Mấy người có thể đem bắp thu được đến một chỗ gần đó, bán ở khu chợ, kiếm được tiền là có thể coi như tiền sinh hoạt.”

Nghe vậy đôi mắt Thẩm An An tức khắc sáng ngời: “Vậy còn chờ gì nữa, chúng ta nhanh chóng đi làm việc kiếm tiền sinh hoạt đi.”

Thẩm Gia Hân nói: “Đi làm việc trên ruộng bắp cần mặc quần dài áo dài rồi thoa kem chống nắng, làm tốt các biện pháp bảo vệ.”

Vì thế năm người đi lên lầu phòng thay quần áo trước, sau đó mười phút tập hợp lại, tinh thần phấn chấn lên đường đi đến ruộng bắp, chuẩn bị để hoàn thành tốt công việc.

Mặt trời lớn ở trên cao, năm người đứng ở dưới, mặc áo dài quần dài, ở trong ruộng bắp bẻ bắp, cũng đủ vất vả, tất cả bình luận trên phát sóng trực tiếp đều là đau lòng.

Trước kia khi còn nhỏ Thẩm Gia Hân từng sống qua ở nông thôn, cũng trải qua việc nhà nông, thu bắp cũng có phương pháp của bản thân, cô thấy vài người khác làm đến mức mồ hôi đầy đầu, vô cùng vất vả, nên dạy phương pháp của bản thân cho mọi người.

Có phương pháp Thẩm Gia Hân dạy, công việc liền được làm nhanh hơn, không bao lâu năm người đã hoàn thành số nhiệm vụ mà tổ tiết mục sắp xếp.

Mọi người đều quá nóng, dù sao cũng phơi ở dưới mặt trời, phơi lâu quá, ai cũng không chịu được, tổ tiết mục để cho năm người đi dọn bắp thu được về Nông Gia Nhạc.

Tổng cộng hai thúng bắp, mọi người đồng lòng góp sức dọn về Nông Gia Nhạc, năm người đều mệt đến kiệt sức.

Anh Lý lại ở trước mặt mọi người tuyên bố: “Ngày mai, mấy người đem bấy nhiêu bắp thu được đi đến khu chợ gần đây mà bán, bán được tiền, trừ bỏ đi chi phí, còn có thể coi như tiền sinh hoạt của mấy người.”

Tuy rằng sau khi bán được phải trừ bỏ chi phí mới có thể kiếm được tiền sinh hoạt, nhưng mọi người vẫn rất hưng phấn, chỉ cần có thể kiếm được tiền thì tốt rồi.

Năm vị khách quý lại bắt đầu bàn bạc ngày mai bán bắp như thế nào cho tốt.

Phạm Tuấn Triết là tiểu sinh lưu lượng khá nổi tiếng, có một khuôn mặt tuấn tú rất là đẹp mắt, cũng đủ hấp dẫn người khác.

“Tôi cảm thấy tôi chỉ cần đứng ở chợ bán thức ăn là có thể hấp dẫn một đám fans tới mua.” Phạm Tuấn Triết rất có tin tưởng đối với giá trị sắc đẹp của mình.

Thẩm An An nói: “Bắp của chúng ta vừa lớn vừa mềm còn ngọt, không cần anh ra bán mặt cũng có thể bán được giá tốt.”

Phạm Tuấn Triết cầm lấy một trái bắp, lột vỏ bên ngoài của bắp ra nhìn nhìn, “Nhìn qua thôi đã rất muốn ăn.” Nói xong anh liền có ý tưởng, cười nói: “Nếu không thì chúng ta nấu vài cái để ăn đi.”

Vài người khác liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy đề nghị này của anh không tồi, quyết định lấy mấy trái bắp để nấu ăn.

Ai biết anh Lý lại nhảy ra phản đối: “Đây là nhiệm vụ hoạt động của tổ tiết mục, sao mấy người có thể ăn được”

Thẩm An An cười nói: “Việc này thì có gì đâu, dù sao cũng phải lấy ra bán đi thì giờ cứ coi như bán mấy trái cho chúng tôi không phải tốt hay sao, việc này cũng không vi phạm quy định.”

Trên tay Thẩm Gia Hân cầm bắp, nói theo: “Đúng vậy nha, năm người chúng tôi, mỗi người mua hai trái.”

Phạm Tuấn Triết cũng nói: “Chúng tôi có hai trăm tệ tiền sinh hoạt, bắp chỉ có một hay hai tệ tính ra cũng được tám lạng, sao chúng tôi lại không thể mua.”

“Đúng vậy, mua mua mua.” Trần Thần cũng nhanh chóng đi đến cầm bốn trái bắp, chia hai trái cho Hoàng Nghĩa Đào, còn mình thì giữ hai trái.

Anh Lý không có cách: “Tùy mấy người thôi.”

Thẩm An An cười ha ha: “Có nhiêu đây bắp, cơm chiều hôm nay của chúng ta có thể tiết kiệm được kha khá.”

"Nói ra thì hình như cũng đúng, bán cho ai chẳng gọi là bán, bắp do chính họ thu hoạch, chính họ mua, hoàn toàn hợp tình hợp lý."

"Tôi nhìn thấy anh Lý tức giận đến choáng váng."

"Xem qua phát sóng trực tiếp, những trái bắp đó đều lớn, lại rất non, cảm thấy là ăn rất ngon, lát nữa tôi cũng nói mẹ tôi đi mua bắp."

"Không biết ngày mai bọn họ sẽ đi bán bắp ở khu chợ nào, tôi muốn đi mua."

"Mua bắp sẽ được tặng kèm chữ ký to, tôi muốn được ký tên."

"Mọi người, chúng ta tổ chức thành một nhóm đi mua bắp đi."

"Tổng cộng thì không có bao nhiêu bắp, chẳng phải ngày mai vì để mua bắp mà muốn đánh nhau vỡ đầu sao."

"Có thể tưởng tượng ra được việc rầm rộ kia kinh khủng thế nào."

"Chờ mong, chờ mong!"
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.