Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Của Nam Chính Hào Môn

Chương 54



"Nữ thần thật là thân thiện, gần gũi, cô ấy đối xử với ai cũng tốt hết."

"Nữ thần nhà chúng tôi chính là rất biết quan tâm, chăm sóc người khác, được làm fans của cô ấy là vinh hạnh của chúng tôi. Nữ thần à, tôi yêu cô!"

"Nữ thần Gia Hân chính là xinh đẹp, tốt bụng như vậy làm người càng xem càng thích mà."

"“Kỳ nghỉ của chúng tôi” là chương trình gồm ba nam hai nữ, ngay cả một nghệ sĩ tuyến mười tám như Thẩm An An cũng có thể quay chung với nữ thần, được cô ấy chiếu cố, thật là may mắn."

"Tôi cũng muốn được nữ thần chiếu cố như vậy."

"Tôi cả gan nói một câu, nữ thần gì đó cũng giả tạo quá mức đi, Thẩm An An cũng là người lớn chứ đâu phải con nít mà cần chị gái tri âm tri kỷ chiếu cố đâu, cô ấy có thể tự chăm sóc cho mình, OK?"

Bình luận này vừa đăng lên, lập tức bị fans Thẩm Gia Hân vây quanh tấn công.

"Fans của Thẩm An An thật sự tưởng rằng mình có mặt mũi lớn lắm sao, cô ta tham gia chương trình này bằng cách đi cửa sau như thế nào còn chưa biết được đâu. Nữ thần Thẩm Gia Hân của chúng tôi cho mặt mũi thì đừng có không biết điều, ảo tưởng dựa vào chương trình này phát sóng trực tiếp mà cọ nhiệt độ, không có cửa đâu!!"

"Nữ thần của chúng tôi tốt bụng chiếu cố Thẩm An An nhà các người thì các người cũng nên biết đủ đi, đừng có mà không biết điều, tôi nghĩ nữ thần vẫn nên mặc kệ cô ta đi, đúng là người tự cao tự đại mà."

"Nữ thần Gia Hân cứ mặc kệ cô ta, để Thẩm An An đứng cách xa mình ra một chút là vừa đẹp."

"Ủng hộ nữ thần làm như vậy, miễn cho Thẩm An An ở bên cạnh mà làm trò tác quái."

Trong lúc các fans tranh cãi ầm ĩ thì khách mời tiếp theo của chương trình cũng tới.

Hai khách mời thứ tự trước sau mà đến.

Khách mời đến trước tên là Trần Thần, năm nay 17 tuổi đang học năm hai cao trung, sang năm thi đại học. Mặc dù nhìn tuổi tác hắn không lớn, vẫn là một thiếu niên trẻ tuổi nhưng thật ra đã xuất đạo mười mấy năm, lúc hai ba tuổi đã bắt đầu đi đóng phim, trải qua mười mấy năm mài giũa, kỹ thuật diễn tốt vô cùng.

Trần Thần hàn huyên cùng người dẫn chương trình là anh Lý và chị Linh hai câu rồi vẫy tay chào khán giả xong, thì thấy một người đàn ông trung niên đứng phía trước, ăn mặc một bộ đồ thường màu xám nhạt với khí chất nổi bật bước lại đây.

"Cha." Trần Thần vừa thấy người đàn ông, vui mừng kêu một tiếng, bước nhanh về phía ông.

"Con trai, con lại cao lên rồi." Người đàn ông nhìn thấy Trần Thần thì vô cùng vui vẻ, duỗi tay xoa xoa đầu, lại mở rộng hai tay ôm ôm cậu.

Đúng vậy, khách mời cuối cùng được mời đến là ảnh đế Hoàng Nghĩa Đào. Ông xuất thân là diễn viên phim truyền hình, sau đó lại theo phương hướng phát triển phim điện ảnh nên đã nhiều năm không quay phim truyền hình.

Khi còn nhỏ, Trần Thần may mắn cùng Hoàng Nghĩa Đào quay một bộ kịch cổ trang cung đình. Trong kịch bản đó, Trần Thần đóng vai con trai Hoàng Nghĩa Đào, còn Hoàng Nghĩa Đào đóng vai cha.

Ở trong vở kịch kia, Trần Thần được Hoàng Nghĩa Đào chỉ dạy cho rất nhiều kinh nghiệm. Ngoại trừ trong phim đóng cảnh cha con thì quan hệ bên ngoài của hai người cũng rất tốt, không khác gì tình cảm cha con thật sự.

Mặc dù sau khi vở kịch kia kết thúc, mỗi người đều vội vàng lo cho sự nghiệp của mình, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tình cảm của họ. Chỉ cần Trần Thần và Hoàng Nghĩa Đào gặp nhau, cậu ta vẫn giống như trước kia gọi ông một tiếng cha, mà Hoàng Nghĩa Đào cũng sẽ kêu cậu là con trai, có thể thấy được cảm tình của hai người thật sự rất tốt.

"Hôm nay cha con gặp mặt, thật sự là một ngày lành đoàn viên." Anh Lý và chị Linh đứng bên cạnh nói.

Chị Linh gật gật đầu: "Anh không biết đâu anh Lý, năm đó vào lúc tôi xem vở kịch bọn họ diễn, không chỉ cảm động cho tình yêu của anh Đào và nữ chính mà còn cảm động vì tình phụ tử của hai người đấy, hai người họ diễn thật sự rất hay, vô cùng xúc động."

"Hôm nay ước mơ của cô trở thành hiện thực rồi." Anh Lý cười rồi chỉ chỉ hai người đứng bên cạnh nói: "Vương gia cùng thế tử đều đứng trước mặt cô rồi, có hài lòng hay không."

"Tôi hài lòng rồi, vô cùng hài lòng." Chị Linh bước nhanh đến bên cạnh hai người, nói với người quay phim: "Anh camera à, chụp giúp chúng tôi một tấm ảnh đi, sau này tôi còn có thể giữ làm kỉ niệm."

Người quay phim đem camera lại chụp một bức ảnh cho ba người, chị Linh quay lại nói với camera đang phát sóng trực tiếp chương trình: "Các bạn khán giả yêu mến, hôm nay tôi thực sự rất vui. Tôi không chỉ gặp được thần tượng nhiều năm của mình mà còn gặp được con trai của anh ấy, tôi thấy mình hạnh phúc giống như nữ chính trong bộ phim truyền hình kia vậy, các bạn đừng hâm mộ tôi quá nha~"

Anh Lý không nhịn được mà cười phụt ra tiếng: "Ha ha, cô có thể ngượng ngùng một chút hay không hả!"

Hoàng Nghĩa Đào và Trần Thần thấy vậy cũng cười.

"Con bé thật đáng yêu."

"Chị Linh thật tài giỏi."

Bình luận phát sóng trực tiếp cũng là một mảnh hài hoà vui vẻ.

"Ha ha, chị Linh đây là lấy việc công làm việc tư sao."

"Hiện tại tôi vô cùng nghi ngờ chị Linh đây chịu dẫn chương trình này là bởi vì thoả mãn mục đích cá nhân của mình. Nếu không vì sao cô ấy không chỉ chào đón nhiệt tình khách mời là Phạm Tuấn Triết mà còn có Hoàng Nghĩa Đào cùng Trần Thần chứ."

"Chị Linh mau tránh ra, vương gia cùng thế tử đều là của chúng tôi, chị không thể độc chiếm như vậy được."

"Nếu tôi làm người dẫn chương trình như chị Linh, được gặp thần tượng và nam chính yêu thích của mình, tôi chắc chắn sẽ sướng phát điên, thậm chí ngất xỉu luôn chứ không thể bình tĩnh như chị ấy luôn đó!"

"Thật hâm mộ chị Linh, tôi cảm thấy hơi chua."

"Hu hu hu, tôi cũng muốn gặp nam thần và nữ thần, được chụp ảnh cùng Vương gia và thế tử.."

Năm khách mời gồm hai nam hai nữa đã đến đông đủ, anh Lý và chị Linh lại giới thiệu mọi người với nhau một chút.

"Tôi tin rằng vừa rồi các bạn đã có cơ hội gặp nhau, từ giờ các bạn sẽ trở thành bạn bè, một tập thể, và tiếp theo chúng ta sẽ tiến đến chủ đề của tiết mục."

"Đúng rồi, chủ đề của chúng ta là cái gì nhỉ?" Anh Lý giả vờ quên mất, nghiêng đầu hỏi chị Linh đứng bên cạnh.

Chị Linh liếc đôi mắt xinh đẹp nhìn anh một cái: "Anh quên mất rồi sao?"

Anh Lý gãi gãi đầu, tự giễu cười nói: "Cô biết tôi lớn tuổi rồi mà, cô nhắc nhở tôi chút đi."

Năm khách quý đứng bên cạnh phối hợp cười rộ lên.

"Chủ đề là “Kỳ nghỉ của chúng tôi”." Thẩm Gia Hân cười nhắc nhở.

Anh Lý vỗ trán, vờ bừng tỉnh nói: "Tôi nhớ ra rồi, tôi nhớ ra rồi, vẫn là nữ thần Gia Hân tốt nhất."

Chị Linh cũng nhắc lại: "Đúng vậy, chủ đề của chương trình chúng ta là “Kỳ nghỉ của chúng tôi”, sẽ cho các bạn trải qua một kỳ nghỉ tốt đẹp nhất, thể nghiệm những sinh hoạt thú vị nhất."

"Tôi cảm thấy tổ tiết mục sẽ không lương thiện như vậy đâu." Phạm Tuấn Triết nhìn hai người dẫn chương trình kẻ tung người hứng, cong khoé môi nói tiếp: "Bọn họ chắc đã đào sẵn hố để chúng tôi nhảy vào, sau đó chỉnh chết chúng tôi đi."

Thẩm An An cũng tán đồng mà gật đầu: "Chúng ta tốt nhất là đừng tin lời nói kỳ nghỉ tốt nhất, sinh hoạt thú vị nhất. Nghe một chút là được rồi, ngốc mới tin bọn họ."

"Bọn họ chắc cũng không nhẫn tâm vậy đâu?" Thẩm Gia Hân không dám tin tưởng kêu một tiếng: "Tôi là khách du lịch đến đây để nghỉ ngơi đó."

Trần Thần trịnh trọng nói với Hoàng Nghĩa Đào: "Cha, nếu có nguy hiểm con chắc chắn sẽ bảo vệ cha."

Hoàng Nghĩa Đào nhìn cậu ta, ánh mặt lộ ra vui mừng cùng tán thưởng, thuận miệng tiếp lời: "Không tồi, đúng là con trai của cha, không uổng phí công sức cha đã dạy dỗ con nhiều năm như vậy."

Thẩm An An giơ ngón tay cái lên với Trần Thần: "Hổ phụ sinh khuyển tử."

*hổ phụ sinh khuyển tử:

nghĩa đen: hổ cha không thể sinh chó con.

nghĩa bóng: cha có tài không sinh con bất tài

Phạm Tuấn Triết đi theo nói: " Thượng trận phụ tử binh."

*thượng trận phụ tử binh: cha con cùng nhau ra trận.

Thẩm Gia Hân nhìn hai bên trái phải, đột nhiên nhanh trí nói: "Lão tử anh hùng nhi hảo hán, huynh đệ tỷ muội tề ra trận, hoàn mỹ!"

*đại loại là: tôi cũng là anh hùng, anh chị em cùng nhau ra trận, hoàn hảo.

Hai người dẫn chương trình: "……"

Ba giây sau.

Anh Lý nói: "Bọn họ tự biên tự diễn luôn rồi."

Chị Linh nói: "Cảm giác hai chúng ta không tồn tại."

Anh Lý: "Tôi cảm thấy nếu không có chúng ta, họ cũng sẽ tự mình chơi đến vui sướng."

Chị Linh ha ha cười rộ lên: "Đang đóng phim sao."

"Ha ha, chương trình này sao lại hài hước vậy, khách mời toàn là diễn viên chuyên nghiệp."

"Mới mở đầu đã vậy, tôi thực sự chờ mong diễn biến tiếp theo."

"Cảm giác bọn họ phối hợp rất tốt, chương trình có kịch bản sao."

"Rõ ràng không có kịch bản, không nhìn thấy trước lúc nữ thần Gia Hân tiếp lời cũng sửng sốt một chút, nhìn trái nhìn phải rồi mới đột nhiên nói ra sao?"

"Còn nữa, bộ dáng choáng váng của chị Linh và anh Lý chân thật như vậy không thể nào diễn được đâu, nhất là vẻ mặt chán nản, sống không còn gì luyến tiếc của bọn họ thật sự quá buồn cười, hahaha."

"Nếu không có kịch bản thì năm người họ cũng phối hợp với nhau tốt quá, lời thoại cũng giống như được soạn trước."

"Nhân viên trong đoàn đây, tiết lộ một chút là chương trình hoàn toàn không có kịch bản, không có kịch bản, không có kịch bản, chuyện quan trọng phải nói ba lần, đây đều là sở trường bọn họ tự phát huy tới."

"Lầu trên, có quỷ mới tin ngươi!"

Anh Lý ho khan một tiếng, khôi phục vẻ mặt nói: "Được rồi, các bạn khách quý, hiện tại chúng tôi sẽ đưa các bạn đến địa điểm đầu tiên của “Kỳ nghỉ của chúng tôi”, trang trại nhà họ Lý.

"Tại sao lại đi tới trang trại?" Phạm Tuấn Triết nhíu mày hỏi: "Tôi còn tưởng rằng mình được đi nghỉ phép ở du thuyền trên bãi biển, được nhìn ngắm hải âu, bãi cát, bikini."

Thẩm An An tốt bụng nhắc nhở: "Đây là chiêu trò của họ nên anh đừng để bị lừa."

Anh Lý thật giảo hoạt cười hắc hắc: "Phạm Phạm, cậu nghĩ bọn tôi quá mức tốt đẹp rồi." Nói xong nghiêng đầu hỏi chị Linh: "Cô muốn nhìn thử thần tượng mình mặc bikini hay không?"

"Muốn nhìn." Chị Linh quyết đoán trả lời.

Phốc, một đám người tức khắc cười ha hả.

"Ha ha ha, tôi cũng muốn nhìn Phạm Phạm mặc Bikini là hình ảnh như thế nào!"

"Ai da, hai người dẫn chương trình này cũng quá hài hước, chắc không phải vì một câu này của Phạm Phạm mà thật sự sắp xếp địa điểm lần sau ở bãi biển rồi cho Phạm Phạm mặc bikini đâu đấy chứ, nghĩ tới hình ảnh đó thật cmn tuyệt!"

"Phạm Tuấn Triết: Tự mình đào hố chính mình, dù có quỳ xuống cũng phải tự mình đi qua."

"Trước kia, tôi cho rằng Phạm Phạm là một quý ông nhưng sự thật chứng minh anh ấy là một chàng trai ngốc nghếch, tự đào hố chính mình."

"Những kẻ tâm thần lầu trên đều không phải fans của Phạm Phạm, anh ấy muốn làm gì là việc riêng của anh ấy, không liên quan đến các người."

"Bảo bối của mẹ chính là đáng yêu như vậy, quý ông thì sao, mà ngốc nghếch một chút thì sao nào? Tài năng có, thực lực cũng có đó, các người có ganh tị thì cũng không đạt được nha."

"Phạm Phạm nhà tôi thật đáng yêu, lại còn đẹp trai nữa, tôi yêu Phạm Phạm, cho dù anh ấy tuỳ tiện mặc gì tôi cũng đều thích."

"Mấy người lầu trên không cần nói nữa, chúng tôi là fans Phạm Phạm còn chưa lên tiếng thì các người ý kiến cái rắm!"

"Gameshow này còn có góp mặt của các khách mời khác chứ không phải mỗi Phạm Phạm nhà mấy người mà ở đó không cho chúng tôi bình luận, lầu trên cũng thật vô lý, ngang ngược."

"Lêu lêu lêu……"

"Tiếp tục xem tiết mục đi, ồn ào làm cái gì!"

Năm khách mời được người dẫn chương trình dẫn lên xe để đi đến trang trại nhà họ Lý, là một chiếc xe bảo mẫu chín chỗ vừa vặn đủ cho năm khách mời, hai người dẫn chương trình và nhiếp ảnh gia.

Lúc lên xe, Thẩm Gia Hân giữ chặt tay Thẩm An An, cười nói: "Em ngồi bên cạnh chị này."
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.