Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà

Chương 59



"Cũng đúng." Hồ Trân Trân mượn lừa xuống dốc: "Cảm ơn Cao tổng nhắc nhở, tôi sẽ để Trần Khai thu thập tư liệu, sau đó đưa ra một bản tuyên bố.”

Cao Thần lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm, sau đó nhớ tới mục đích khác của việc hôm nay đến.

"À, Hồ tổng, chuyện Lâu Đài Chó bao giờ chúng ta có thể ký hợp đồng?"

Ý này là muốn đưa tiền cho cô rồi.

Nụ cười trên khóe miệng của Hồ Trân Trân trở nên chân thành hơn rất nhiều: "Cao tổng và các cổ đông đã thương lượng xong chưa?”

"Để cô phải chờ lâu rồi, thật ra chúng ta cũng đã sớm thương lượng xong rồi.”

Cao Thần cười ngượng ngùng: "Tôi muốn thể hiện thành ý thêm với Hồ tổng, cho nên sau khi hội đồng quản trị thương lượng, chúng tôi đã quyết định trực tiếp bỏ tiền đầu tư vào một lúc, vì cần thời gian lưu chuyển tiền nên mới trì hoãn đến ngày hôm nay.”

Cao Thần lấy ra một tệp tài liệu từ chiếc cặp của mình.

Cái này so với bản kế hoạch mà Hồ Trân Trân đưa cho hắn còn dày hơn mấy cm, giống như sách giáo khoa ngữ văn cấp hai, có khi còn nặng hơn.

"Tôi đã chuẩn bị xong hai bản hợp đồng, nhưng mà không giống với ước định hai chúng đã nói nói bằng miệng, chỉ có thay đổi một chút, cô nhìn thử xem.”

Hồ Trân Trân cũng rất coi trọng khi trực tiếp lưu chuyển 1 tỷ đến, nên mở hợp đồng ngay tại chỗ.

Lướt qua những thông tin không quan trọng, Hồ Trân Trân ngay lập tức nhận thấy sự khác biệt mà Cao Thần nói là thế nào.

"1,5 tỷ, 49% cổ phần? Tổng giám đốc Cao, lúc trước không phải chúng ta đã quyết định là một tỷ sao?”

"Tôi cũng không có cách nào khác." Cao Thần giả vờ vô tội: "Người trong hội đồng quản trị nghe nói là dự án của cô, người nào cũng không muốn rút lui hoặc nhất định phải chiếm lấy một ít cổ phần, vậy nên khi gom góp tiền, liền gom góp được 1,5 tỷ.”

Hồ Trân Trân khép hợp đồng: "Nhưng tôi không muốn chia nhiều cổ phần ra ngoài như vậy. Cao tổng, 30% trên 100% đã là tỷ lệ thích hợp.”

Cô thản nhiên cầm bản hợp đồng đặt lại lên bàn, Cao Thần có chút hoảng hốt với hành động này của cô.

"Chuyện cổ phần chúng ta có thể thương lượng lại." Hắn lập tức tiếp lời, dường như không có suy nghĩ cướp quyền chủ động trong cuộc đối thoại này.

Điều này cực hiếm trong giới kinh doanh.

Hồ Trân Trân cũng không biết.

Nhưng cô sẽ không bỏ qua cơ hội này để hạ giá, nói: "1,5 tỷ cũng được, nhưng trong hợp đồng phải ghi rõ, 1 tầng lầu Trung tâm thương mại ở quảng trường Vạn Phúc là tài sản riêng của tôi, không được tính vào trong đó.”

"Cái này là đương nhiên rồi." Cao Thần trực tiếp đồng ý không chút do dự.

Hắn ta thật sự sảng khoái.

Hồ Trân Trân dừng lại một giây, sau đó mới đưa ra tiếp điều kiện mới.

"49% cổ phần thì không được, nhưng 48%..."Khi nói đây, đầu lưỡi Hồ Trân Trân lăn qua, nhưng nhìn thái độ Cao Thần con số lại nuốt trở lại.

"42% được chứ?”

Cô cho rằng Cao Thần sẽ mặc cả, nhưng không ngờ hắn trực tiếp mang thêm một bản hợp đồng khác ra, đẩy về phía Hồ Trân Trân.

"Hồ tổng thật quyết đoán, vừa vặn giẫm lên điểm mấu chốt của chúng tôi, đất là hợp đồng, cô nhìn lại xem có được không?”

Hắn lại mang theo cả hai bản?

Hồ Trân Trân mở ra xem, cổ phần bên trong vừa vặn là 42%.

Trong túi của hắn sẽ không có bảy hoặc tám hợp đồng như thế này nữa chứ.

Hồ Trân Trân liếc nhìn về chiếc cặp của Cao Thần, cảm thấy sự nghi ngờ của cô rất có lý, về phần điểm mấu chốt trong miệng hắn, Hồ Trân Trân không tin đâu.

Một thương nhân sẽ không vui vẻ khi đạt được điểm mấu chốt như vậy.

"Tôi thấy có sáu vị giám đốc trên hợp đồng, Cao tổng sao không trực tiếp dùng danh hiệu tập đoàn Cửu Long để hợp tác?”

Nói về chuyện này, Cao Thần lộ ra vẻ mặt có chút không hài lòng.

"Hồ tổng, nói thật với cô, các cổ đông của chúng tôi có một cuộc cãi vã, họ không muốn tham gia, sau đó lại có mấy người đổi ý đến tham gia, phiền phức quá nên dứt khoát dùng danh nghĩa cá nhân hợp tác với ngài thì tốt hơn.”

Một số ít người khi rời khỏi cuộc họp đã nghe gia thế của nhà họ Hồ giàu như thế nào, tất cả đều hối hận.

Cao Thần đương nhiên không cho bọn họ vào.

Sau khi đã xác định được lợi ích, ai sẽ sẵn sàng chia sẻ phần bánh ngọt trong tay chia cho từng người đâu?

Hồ Trân Trân đương nhiên nghe hiểu ý của hắn, thuận theo lời hắn nói: "Đã như vậy thì chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay chúng ta hãy ký hợp đồng luôn.”

Cô quay đầu nói với Trần Khai: "Gọi luật sư Trần đến một chuyến.”

Yêu cầu luật sư xác minh lại nội dung hợp đồng sau đó có thể chính thức ký hợp đồng.

Cao Thần cũng không ngờ lại đạt được như ý muốn, nụ cười trên khuôn mặt hắn không thể kìm nén được.

Thật ra trong túi của hắn còn có một bản hợp đồng 40%, đó mới thực sự là điểm mấu chốt của hắn, mặc dù 42% không cao nhưng đối với Cao Thần, việc lên cùng một chiếc thuyền với Hồ Trân Trân mới là quan trọng.

Quá trình ký kết diễn ra suôn sẻ.

Cao Thần đã đứng ở bên cạnh chờ đợi, công nhân đã sớm chuẩn bị từ lâu, hôm nay cũng đã chạy tới quảng trường Vạn Phúc, trực tiếp gia nhập đội ngũ xây dựng ban đầu.

Dựa theo thời gian mà tính toán, khoảng một tháng nữa có thể hoàn thành việc xây dựng khu công viên Lâu Đài Chó.

"Hồ tổng, hợp tác vui vẻ."

"Hợp tác vui vẻ."

Hồ Trân Trân ký tên, giao hợp đồng cho Trần Khai, còn muốn nói thêm hai câu khách khí, điện thoại di động vừa vặn vang lên.

"Alo, cô Khương, có chuyện gì không?"

Hồ Trân Trân nhìn thấy tên người gọi, không hiểu sao cô có cảm giác bất an.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.