Lý Tuyết Y sau khi được trang điểm xong, hít một hơi thật sâu, tùy ý để hai vệ sĩ dẫn cô đến một nơi tối tăm hơn, xung quanh đều bị vải che phủ.
Cô không thể biết rõ được đây là đâu, vệ sĩ ra hiệu cho cô ngồi trên một bục cao, Lý Tuyết Y không phản kháng, mà ngoan ngoãn ngồi xuống.
Phản kháng cũng vô ích, một người khó mà chống lại nhiều người như vậy, không bằng cứ bình tĩnh chờ xem.
Nhà tạo mẫu đã đặt một con búp bê không lớn không nhỏ vào lòng Lý Tuyết Y, rất cẩn thận chỉnh sửa váy của cô, hài lòng đánh giá từ trên xuống dưới.
Lý Tuyết Y nghe thấy tiếng người ồn ào bắt đầu vang lên, Lãnh Khiếu Vũ rốt cuộc định làm gì? Cô nhíu mày, vô cùng khó hiểu.
Trong bữa tiệc biệt thự
Số người đến bữa tiệc sinh nhật không quá đông, Lãnh Khiếu Vũ ôm Trang Tình đến bên cạnh sân khấu tối tăm.
Trần Quý Nam cầm ly rượu đỏ chào Trang Tình, Trang Tình sợ hãi co rúm lại bên Lãnh Khiếu Vũ.
Lãnh Khiếu Vũ lại không chú ý, lúc này cậu ta đang nhìn về phía sân khấu không có chút ánh sáng nào.
Khi mọi người đến đã gần đủ, Lãnh Khiếu Vũ chào hỏi từng người được cậu ta mời đến, rồi bắt đầu dùng micro để tỏ tình với Trang Tình.
“... Hôm nay, anh muốn tặng em một món quà đặc biệt, anh yêu em.” Lãnh Khiếu Vũ thâm tình thổ lộ.
Trang Tình cảm động nhưng cũng có chút giãy giụa, so với Lãnh Khiếu Vũ, cô ta càng thích Tiêu Dĩ Hàn hơn, nhưng tiếc là Tiêu Dĩ Hàn xuất thân quá nghèo, không thể so với Lãnh Khiếu Vũ.
Tiếng hoan hô vang lên khắp nơi, Trần Quý Nam chăm chú nhìn Trang Tình, chậm rãi nhấp một ngụm rượu đỏ.
Lãnh Khiếu Vũ, Lý Tuyết Y đương nhiên có thể nghe thấy giọng nói của cậu ta, những chuyện điên rồ như vậy mà cậu ta có thể làm ra, xem cô là gì? Một món đồ sao? Còn được tặng cho Trang Tình? Đầu óc của cậu ta có phải có bệnh rồi không!
Lý Tuyết Y chưa bao giờ tức giận như vậy, tức đến nỗi tay hơi run, đây chính là trò chơi mà những người quá giàu có, nhàn rỗi thường “chơi” sao??
Thật sự làm cô sốc đến mức không thể tin nổi!! Lý Tuyết Y hít thở sâu vài lần mới có thể kiềm chế cơn giận đang không ngừng dâng cao.
Trong bữa tiệc có người đẩy bánh sinh nhật vào, người đẩy bánh mang một chiếc khẩu trang đen, tóc mái rối bời che khuất đôi mắt.
Lãnh Khiếu Vũ ra hiệu cho các kỹ thuật viên ánh sáng, Trang Tình vẫn đang chìm đắm trong sự cảm động, đầy mong chờ nhìn lên sân khấu.
Chiếc vải đen che phủ sân khấu dần dần được nâng lên, khi vải hoàn toàn được nâng lên vẫn không thể nhìn rõ hình dáng của sân khấu, chỉ có thể mơ hồ thấy bóng người.
Trang Tình hơi ngẩn ra, có phải là một con búp bê lớn bằng người không? Chưa đợi cô ta kịp phản ứng, một luồng ánh sáng chiếu sáng toàn bộ sân khấu...
Lý Tuyết Y trong cơn tức giận nghe thấy một số âm thanh, chiếc vải đen trước mặt với tốc độ không nhanh không chậm nâng lên.
Khi nó hoàn toàn được nâng lên, có thể nhìn rõ người dưới sân khấu, chưa kịp phản ứng, bục cô ngồi đã chuyển động, đưa cô lên cao, ngay sau đó một luồng ánh sáng và tiếng nhạc nhẹ vang lên.
Lý Tuyết Y dưới ánh sáng mạnh, mắt có chút cay, khi cô mở mắt ra, chỉ thấy những người trước đó còn nhàn nhã giờ đều mở to mắt đứng im lìm.
Dưới ánh sáng mạnh, khuôn mặt vốn đã xinh đẹp giờ như một con búp bê không có linh hồn, ngoan ngoãn động lòng người ngồi trên bục cao, đôi chân nhỏ nhắn thon thả, làn da trắng mịn như ánh nước.
Không có chỗ nào không hoàn hảo, toàn bộ bữa tiệc lặng người như tờ, Lãnh Khiếu Vũ cũng say mê trước vẻ đẹp của người trước mắt, cậu ta không ngờ cô lại...
Trần Quý Nam trong khoảnh khắc ánh sáng được bật lên, siết chặt ly rượu trong tay, ánh mắt âm u chăm chú nhìn vào người trên sân khấu.
bọn người Tiêu Cát đều ngạc nhiên không thôi, nói thật, có lẽ hoa khôi Trang Tình chỉ sợ cũng sẽ bị thay thế.
Người đẩy bánh nhìn về phía Lý Tuyết Y trên sân khấu, rõ ràng giật mình sửng sốt một chút, rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần, ánh mắt rũ xuống như ngọc lưu ly.
Trang Tình khiếp sợ trợn to đôi mắt, Lý Tuyết Y?? Đây chính là búp bê mà Lãnh Khiếu Vũ nói sao??