[Xuyên Sách] Nữ Phụ, Em Vừa Mềm Lại Vừa Ngọt

Chương 32



Kích thích! Quá kích thích! Trang Tình đang muốn đá bay nam phụ Lãnh Khiếu Vũ, nhưng cô lại may mắn được chứng kiến cảnh tình cảm của nam nữ chính, Lý Tuyết Y cảm thấy tim mình không ngừng gia tốc.

Trang Tình hoàn toàn bị cậu làm tổn thương, ngồi xổm xuống lập tức bật khóc.

Nếu không nghe toàn bộ quá trình, Lý Tuyết Y suýt nữa đã nghĩ hai người là một cặp tình nhân sau đó ầm ĩ đòi chia tay.

Nghĩ đến đây, cô bắt đầu nhớ lại những mảnh ghép rời rạc, hóa ra nữ chính đã chú ý đến Tiêu Dĩ Hàn từ khi vào lớp 11.

Nữ chính đã âm thầm giúp cậu, cố tình tiếp cận nam chính, nhưng nam chính lúc đó hoàn toàn không để tâm đến nữ chính, nữ chính buồn bã và đã từ bỏ việc theo đuổi nam chính Tiêu Dĩ Hàn.

Không trách được Trang Tình lại buồn đến vậy, cô ta đã thích Tiêu Dĩ Hàn từ lâu.

Lý Tuyết Y vội vàng co người vào góc, vì cô nghe thấy tiếng bước chân đang đi về phía mình, vừa làm xong động tác này, cơ thể cô đã cứng lại, Tiêu Dĩ Hàn đang đứng bên cạnh lạnh lùng nhìn cô.

“Lớp… Lớp trưởng Tiêu, hì hì, thật là trùng hợp.” Lý Tuyết Y ngượng ngùng cười.

Tiêu Dĩ Hàn liếc nhìn cô một cái, cầm hộp cơm nhanh chóng rời đi trước.

Lý Tuyết Y không dám động đậy dù chỉ là một cử động nhỏ, đầu óc cô không hoạt động, đối mặt với tình huống bất ngờ này, gọi tắt là Tu La Tràng, đầu óc vốn không thông minh giờ hoạt động càng thêm rối rắm.

“Còn đứng đó làm gì?” Tiêu Dĩ Hàn đột nhiên dừng bước, ánh mắt lạnh lẽo nhìn cô.

Lý Tuyết Y phản ứng lại, vội vàng theo sau, “À, tôi và lớp trưởng Tiêu chỉ là bạn học, bạn học Trang đừng hiểu lầm, tôi đi trước đây.”

Dục vọng sống của cô rất mạnh, vừa đi vừa quay lại giải thích với Trang Tình, cô thật kinh hãi mà, bây giờ Tiêu Dĩ Hàn không thích Trang Tình, nhưng không có nghĩa là sau này cậu sẽ không thích.

Nếu Tiêu Dĩ Hàn đã không còn ý định g.i.ế.c cô, nhưng vì cô đã làm phật lòng Trang Tình, sau này bị Trang Tình thổi gió bên tai thì cô sẽ không sống nổi, mọi thứ đều uổng công.

Tiêu Dĩ Hàn rõ ràng rất ngao ngán với cô, bước nhanh về lớp học, không muốn đợi Lý Tuyết Y nữa.

“Cậu đợi tôi với… cậu có đôi chân dài như vậy, một bước của cậu bằng mấy bước của tôi.” Lý Tuyết Y thấy vậy liền cố gắng đuổi theo Tiêu Dĩ Hàn.

Trang Tình không cam lòng nhìn theo bọn họ chạy đi xa, Lý Tuyết Y trước đây đã đối xử với cậu như vậy, tại sao cậu vẫn tốt với Lý Tuyết Y, còn giúp cô rửa hộp cơm…

Quay lại lớp học, Lý Tuyết Y nhìn cậu vài lần, khi thấy mọi việc đều bình thường, cô mới tốt bụng khuyên bảo.

“Thực ra tôi thấy bạn học Trang cũng rất tốt, cậu có thể giữ… ừm…” Lý Tuyết Y chưa nói xong, ánh mắt của Tiêu Dĩ Hàn đã trực tiếp b.ắ.n về phía cô.

Cô lập tức bịt miệng lại, không nói gì nữa? cũng đừng nói cô không có ý tốt nhắc nhở cậu về trận truy thê hỏa táng tràng sau này.

“Sách giáo khoa.” Tiêu Dĩ Hàn lại nói bằng âm thanh lành lạnh.

Lý Tuyết Y hạ tay đang bịt miệng xuống, nhanh chóng lấy sách giáo khoa ra, chờ cậu dạy cô.

Nhìn vẻ đẹp như ngọc của Tiêu Dĩ Hàn, Lý Tuyết Y có một khoảnh khắc lơ đãng, khó trách nữ chính Trang Tình lại không quên được cậu, thử hỏi có cô gái nào không bị vẻ đẹp của cậu chinh phục chứ.

“Cậu có đang nghe không?” Tiêu Dĩ Hàn ngẩng mắt đúng lúc bắt gặp cô đang lơ đãng.

Lý Tuyết Y không ngờ cậu lại đột ngột ngẩng lên, vừa vặn nhìn vào mắt cậu, cô ngẩn người, con ngươi đặc biệt giống như thủy tinh, nam chính quả thật là nam chính, mắt cậu cũng rất đặc biệt.

“Tôi đảm bảo sẽ không lơ đãng nữa.” Lý Tuyết Y giơ tay lên.

Tiêu Dĩ Hàn lạnh lùng nhìn cô, Lý Tuyết Y nhanh chóng ngồi thẳng lên, “Tôi sẽ không nói nữa.” Làm động tác kéo khóa miệng.

Đi qua một góc trường, thấy một đám người tụ tập, không biết có chuyện gì, Lý Tuyết Y tò mò nhìn vào, vừa định rụt đầu lại thì nghe thấy thoáng qua ba chữ “Tiêu Dĩ Hàn”.

Lý Tuyết Y lập tức dừng bước, chậm rãi đi vào trong hẻm.

“Đã làm Trang Tình khóc? Cậu có tài ghê, hả?” Giọng nói của Lãnh Khiếu Vũ ở trong hẻm vang lên.

“Anh Vũ, không cần nói nhiều với nó, trực tiếp đánh nó một trận đi!”

“Bắt nạt Trang Tình, mày thật có gan! Học hành đến mụ mị rồi sao?”

Tiêu Dĩ Hàn bị chặn ở một góc, những sợi tóc trước trán hơi che khuất đôi mắt đang nhìn xuống của cậu. 

Lãnh Khiếu Vũ càng nhìn cậu càng thấy không vừa mắt, thật là biết giả vờ.

“Để tao không đánh mày cũng được, quỳ xuống xin lỗi Trang Tình đi.” Lãnh Khiếu Vũ không cảm thấy bản thân mình quá đáng.

Những người khác, ngoài Tiêu Cát hơi nhíu mày, đều đang xem kịch vui.

“X! Mày nói chuyện xem!” Lãnh Khiếu Vũ mặt lạnh.

“Ăn bám thì mày cũng có năng lực lắm.” Lãnh Khiếu Vũ lại khinh thường nói, cậu ta biết Lý Tuyết Y gần đây mỗi ngày đều mang cơm cho cậu, còn tỏ vẻ thanh cao kiêu ngạo.

Tiêu Dĩ Hàn nâng mắt, nhìn thẳng vào Lãnh Khiếu Vũ, ánh mắt của hai người giao nhau trong không khí, “Tránh ra.” Giọng nói lạnh lẽo truyền vào tai Lý Tuyết Y.

“X còn giả vờ với tao!” Đang định đá một cước vào bụng Tiêu Dĩ Hàn.

“Dừng lại cho tôi!” Lý Tuyết Y rất tức giận, cô không ngờ Lãnh Khiếu Vũ lại quá đáng đến vậy! Thậm chí còn làm người khác chán ghét.

Một đám người đều quay lại, Lý Tuyết Y với vẻ mặt nghiêm túc, bước nhanh về phía Tiêu Dĩ Hàn và Lãnh Khiếu Vũ.

Lãnh Khiếu Vũ thu chân lại, tức giận quay lại nhìn người đến, thấy là Lý Tuyết Y, rõ ràng ngạc nhiên.

Lý Tuyết Y đầy tức giận, chắn trước mặt Tiêu Dĩ Hàn, “Lãnh Khiếu Vũ! Làm người làm việc hãy để lại một đường sống, hôm qua Trang Tình khóc không phải do Tiêu Dĩ Hàn bắt nạt cô ta đâu.”

Lãnh Khiếu Vũ nhìn chằm chằm vào Lý Tuyết Y một lúc lâu, “Cậu biết gì rồi?”

“Tôi đương nhiên biết, toàn bộ quá trình tôi nghe rất rõ ràng, nội dung nói ra thì rất hấp dẫn.” Lý Tuyết Y cố tình khiến Lãnh Khiếu Vũ tò mò.

Quả nhiên, Lãnh Khiếu Vũ ngẩn người, “Nói gì vậy?”

Lý Tuyết Y nhún vai, “Đại khái là những suy nghĩ thật sự của Trang Tình, nói một hồi thì không kìm được mà khóc.”

Một vài nam sinh đứng phía sau nhìn nhau, không biết Trang Tình đã nói gì mà lại xúc động như vậy?

“Cậu đừng hòng thừa nước đục thả câu, mau nói đi, nếu nói rồi tôi sẽ tha cho cậu.” Lãnh Khiếu Vũ thành công bị Lý Tuyết Y dọa, có lẽ vì liên quan đến Trang Tình nên cậu ta rất muốn biết.

Lý Tuyết Y không nhanh không chậm mà bắt đầu, “Nếu muốn tôi nói thì có hai điều kiện, nếu đáp ứng tôi thì tôi sẽ nói cho cậu biết.”

“Cậu đang đe dọa tôi đấy hả?” Lãnh Khiếu Vũ định đưa tay về phía Lý Tuyết Y.

Lý Tuyết Y lùi lại, nhưng phía sau không còn chỗ, cô trực tiếp va vào lòng Tiêu Dĩ Hàn, hương thơm nhẹ nhàng xộc vào mũi cô.

Cô chưa bao giờ có hành động thân mật nào với nam giới, huống hồ trong tình huống này, theo phản xạ cô quay lại nhìn, đối diện với ánh mắt lạnh lùng sâu thẳm của Tiêu Dĩ Hàn.

Một vài nam sinh bị buộc phải chứng kiến: “….” Họ đến để gây rối, không phải để ăn “cơm chó”.

Lý Tuyết Y vội vàng đỏ mặt cúi đầu, thì đột nhiên một bàn tay kéo cô ra khỏi vòng tay của Tiêu Dĩ Hàn.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.