Trên đường về kí túc xá, Diệp Ninh Quân lấy hết can đảm hỏi Trần Trì có muốn qua đêm cùng với cô hay không.
Trần Trì hơi sửng sốt một chút nhưng rất nhanh liền đồng ý, đứng trước khách sạn lớn, trong lòng cô vô cùng khẩn trương và có chút chờ mong. Trần Trì nhận lấy thẻ phòng và nắm tay cô đi lên, lễ tân nhìn bọn họ rồi cười tủm tỉm, âm thầm ngưỡng mộ khi cô có một người bạn trai vô cùng chói mắt.
Trước khi lên Diệp Ninh Quân còn nghe lời họ nói về Trần Trì và cô, cô có chút xấu hổ. Trên đường đi lên nhận phòng đều không dám ngẩng mặt nhìn Trần Trì, cứ lẽo đẽo theo phía sau. Bước vào phòng, anh đã ép cô vào cánh cửa, anh cúi đầu xuống bắt cô phải nhìn vào mắt của mình, chầm chậm lên tiếng:" Em có biết hậu quả khi kêu một người đàn ông qua đêm là gì không?"
" Em chỉ muốn tặng quà cho anh."
"Tặng quà? Là áo mưa sao?"
" Anh không thích sao?"
"Thích! Không hối hận?"
Diệp Ninh Quân lắc đầu, cô chủ động nhón chân lên hôn vào môi của anh. Trần Trì nhếch môi lấy thế chủ động quấn quýt môi lưỡi khiến cô không thể theo kịp được. Anh vừa hôn vừa cởi bỏ từng bộ quần áo của hai người và bế cô lên giường.
Là lần đầu của Diệp Ninh Quân nên Trần Trì vô cùng kĩ lưỡng về màn dạo đầu, anh bắt đầu trêu chọc khắp cơ thể cô khiến toàn thân cô đều tê dại. Anh đưa tay xuống phía dưới, từ từ đưa một ngón vào, bởi vì có mật dịch chảy ra nên anh dễ dàng xâm nhập vào, từ một ngón chuyển thành hai ngón bắt đầu ra vào liên tục.
"Ân...Nhẹ chút."
" Nó đang hút chặt ngón tay của anh."
" Đừng nói nữa."
Thấy phía dưới đã đủ ướt, Trần Trì rút tay ra đưa lên cho cô xem mật dịch của mình, nhìn ngón tay tinh tế bóng bẩy, gương mặt cô bỗng chốc đỏ ửng. Anh đã cứng đến phát đau, nhanh chóng đeo áo mưa vào, trước khi vào bên trong anh cúi xuống hôn vào môi đỏ sưng kia để phân tán sự chú ý của cô.
Hạ thân từ từ tiến vào, cả người căng ra. Phía dưới vừa trướng vừa đau, cô đau đến chảy cả nước mắt. Trần Trì liền dừng lại giữ nguyên tư thế một chút, anh hôn lên đôi mắt ướt đẫm của cô.
" Thả lỏng một chút sẽ không đau."
" Thật sao?"
"Ừm, ngoan!"
Trần Trì hôn cô như đang khích lệ, đôi bàn tay chuyển lên ngực cô mà xoa nắn tạo cảm giác thoải mái cho cô. Từ từ thả lỏng người ra, đúng như anh nói, cả người bỗng chốc như muốn nhiều hơn, cô đưa đôi mắt ngập nước của mình nhìn cậu một cách đáng thương.
Trần Trì mỉm cười hiểu ý liền động thân phía dưới, bắt đầu ra vào một cách cuồng nhiệt. Cơ thể cô giống như đang bay lên không trung vậy, khoái cảm liên tục ập đền. Nó còn thoải mái hơn lúc trước khi hai người cọ xát bên ngoài.
Trong lòng bây giờ chỉ có thể suy nghĩ được là muốn cậu nhiều hơn.
"Um... Trần...Trì.."
Chỉ trong phút chốc Diệp Ninh Quân cơ thể run rẩy, khoái cảm ngập tràn ấn chìm cả người cô. Nhưng người đàn ông phía trên còn chưa xuất tinh nên không dễ buông tha cho cô được, anh miệt mài ra vào liên tục.
Diệp Ninh Quân bị làm đến mơ màng không cảm nhận được gì ngoài khoái cảm. Dưới sàn trải khắp những áo mưa đã sử dụng, cô không biết cậu học những tư thế kia từ đâu, từ trên giường đến sô pha, phòng tắm đều không bỏ qua cái nào. Đến khi cô ngất đi, Trần Trì mới thoải mái xuất tinh lần nữa, ôm cô vào phòng tắm rửa cơ thể.
"Lần sau phải chuẩn bị nhiều một chút, một hộp không đủ."
" Hừ, đồ biến thái." Diệp Ninh Quân mắng mỏ xong liền chìm vào giấc ngủ
Sáng hôm sau, Trần Trì với tinh thần thoải mái thức dậy sớm, anh đi ra ngoài mua một chút đồ và đồ ăn sáng cho cô. Lễ tân hôm qua thấy cậu bước xuống, vẻ mặt tràn đầy năng lượng kia cũng đủ hiểu tối qua anh đã thỏa mãn thế nào, lại nhìn đến dấu cắn và dấu hôn trên cổ anh, bọn họ bắt đầu xì xầm.
Một lúc sau, Trần Trì quay trở về phòng, Diệp Ninh Quân đã thức ngồi dựa lưng vào thành giường nhìn anh.
" Anh bế em đi tắm."
"Dạ."
Trải qua một đêm nóng bỏng, khi nhớ lại vẫn khiến Diệp Ninh Quân ngượng ngùng. Cô chẳng còn sức lực nên đành phải nhờ đến anh làm giúp, tắm rửa xong xuôi anh bế cô đặt lên giường, đưa tay lấy bịch thuốc bên cạnh.
" Mở chân ra."
"Hả?"
" Anh bôi thuốc cho em. Phía dưới đều sưng hết rồi."
"A em tự làm được."
" Tối qua đã thấy hết rồi, em còn ngại sao?"
Trần Trì không cho Diệp Ninh Quân phản kháng, anh cầm chân của cô mở ra rồi đưa tay thoa lên một ít thuốc đưa vào trong váy thoa thuốc cho cô. Thuốc mỡ có chút mát lạnh khiến cô không nhịn được mà rên một tiếng, nghe âm thanh kiều mị của cô phía dưới đũng quần lại nhô lên, cô cũng nhìn thấy vội bịt miệng của mình lại. Cô còn sợ anh sẽ nổi hứng mà tiếp tục làm cô, chắc do nghĩ quá nhiều. Sau khi thoa thuốc, anh bế cô đến bàn ăn gần đó, sau bỏ lại bỏ vào phòng tắm để giải quyết. Cô nghe tiếng nước chảy liên tục, không nhịn được mà cười lên, cực khổ cho anh rồi.
Đến gần giữa trưa, hai người mới trả phòng. Trần Trì đưa cô về trường trước rồi bản thân mới quay về trường của mình.