Nói xong, Saitama liền dẫn theo chúng nữ rời đi, không thèm để ý đến đám binh lính hải quân.
Tuy nhiên, Smoker làm sao có thể trơ mắt nhìn Saitama rời đi, khiến nhiệm vụ mà cấp trên giao phó cho hắn thất bại được, ít nhất cũng phải giãy giụa một phen, biết đâu anh trọc lại đổi ý thì sao.
"Chậm đã Saitama! Bây giờ như thế này nhé, chính phủ sẽ mãi mãi không phong ngươi làm Đô Đốc, cho dù ngươi có lập chiến công hiển hách đến đâu, như vậy, ngươi sẽ gia nhập vào hải quân chứ?"
Nghe đến đây, Saitama nhìn Smoker với ánh mắt như thể nhìn một thằng ngu.
"Cmn, nếu quả thật như lời ngươi nói thì nghỉ mọe đi! Lão tử không thèm gia nhập vào hải quân, ok?"
"Ách, ngươi nói vậy là có ý gì? Lập nhiều chiến công, thăng chức tăng lương thì ngươi không muốn, vậy bây giờ, bọn ta không thăng chức tăng lương cho ngươi, ngươi cũng có ý kiến là sao?" Smoker hoang mang hỏi.
Nghe Smoker phát ngôn ra một câu ngu đé* chịu được, Tashigi cũng cảm thấy mất mặt thay cho ông sếp của mình.
Mọe, người ta cống hiến cả thanh xuân cho công việc, vậy mà còn không thăng chức tăng lương cho người ta, nói ra mà không thấy ngại à, không hẳn hoi còn bị chửi cho vào mặt.
"Cmn, nếu làm theo chủ ý ngu ngốc của ngươi, lão tử thừa sống thiếu chết mới giết được một đám hải tặc, đổi lấy chiến công, vậy mà còn không được thăng chức tăng lương. Trong khi đó, đám con ông cháu cha thì lại lên chức ào ào.
Các ngươi thiên vị như vậy mà nghe được à.
Hừ, không ngờ chính phủ của các ngươi đã mục nát đến như vậy. Đã thế thì chuyện này không cần bạc thêm gì nữa.
Từ nay về sau, các ngươi đừng bao giờ nhắc đến cụm từ【Gia nhập vào hải quân】trước mặt của ta nữa, ok?" Saitama hừ lạnh một câu.
Đến lúc này, Smoker cũng cạn lời, đé* còn gì để nói.
Làm thế này không được, làm ngược lại cũng không xong, thế thì còn thuyết phục cái mọe gì nữa, nghỉ cmn đi.
"Vậy thì Saitama-sama, phải như thế nào thì ngài mới đồng ý gia nhập vào hải quân ạ!" Tashigi đột nhiên nói.
Cho dù ông sếp của nàng vừa chữa lợn lành thành lợn què, thế nhưng nàng cũng không cam tâm cứ thế mà từ bỏ.
Saitama gia nhập vào hải quân thì quá tốt, thế nhưng nếu cậu ta không gia nhập, thì Tashigi cũng đếch biết bao giờ hai người mới có thể chịch, à nhầm... mới có thể song kiếm hợp bích thêm một lần nữa a.
"Thôi được rồi, nếu như nàng đã lên tiếng thì ta cũng không ngại cho hải quân thêm một cơ hội."
Smoker chỉ là một con kiến hôi, không đáng nhắc đến, thế nhưng Tashigi thì khác. Nàng ta đã cất công ngỏ lời, thì Saitama cũng sẽ bán cho nàng ấy một bộ mặt, dù sao các cụ đã có câu:【Nhất nhật phu thê, bách nhật ân. Bách nhật phu thê đếch cần thủ dâm!】
(Tạm dịch: Vợ chồng xx nhau một ngày thì trong trăm ngày tình cảm không phai, mà vợ chồng xx nhau liên tục một trăm ngày thì tự hiểu.)
"Bây giờ thế này nhé, chỉ cần có một vị Đô Đốc Hải Quân trở lên cưới vợ sinh con, sau 5 năm, nếu như vợ con người ấy không bị hải tặc giết chết thì ta sẽ gia nhập vào hải quân.
Ngược lại, nếu như bọn họ chết, thì chứng tỏ Hải quân không hề sở hữu năng lực bảo vệ cho gia quyến của ban lãnh đạo.
Tổ chức phế vật như vậy, lão tử không thèm gia nhập vào, ok?"
Nghe Saitama nói, Smoker thở dài ngao ngán.
Cmn, muốn mấy vị Đô Đốc cưới vợ sinh con thì đúng là khó hơn lên trời.
Vị Đô Đốc trẻ tuổi nhất chính là Chim Xanh, năm nay đã 47 tuổi đời, mà Khỉ Vàng cũng đã 56 tuổi đến nơi, 56 tuổi mới cưới vợ thì chắc đến 70 tuổi vẫn phải vác mặt mo đi họp lớp cho con mất.
【Ài, mà cho dù có sinh con thì chắc đé* gì hải quân đã bảo vệ cho vợ con của các ngài ấy được chứ!】 Smoker thở dài ngao ngán.
Người khác có thể không biết, thế nhưng Smoker lại thừa biết, trong hải quân chắc chắn có phản đồ, có nội gián, nếu không thì tại sao tung tích người nhà của sư phụ Zephyr lại bị tiết lộ cho lũ hải tặc.
Nếu mấy vị Đô Đốc khác dám cưới vợ, thì Smoker dám khẳng định nàng ta sẽ bị hải tặc nhằm vào, ai cũng không cứu được.
Làm Đô Đốc cũng đâu dễ dàng gì, không tính đến việc ngày ngày phải tự mình quay tay, mà ngay đến cả lúc chết cũng không có con cái đưa ma, dù là nghỉ hưu, đám hải tặc nó cũng không tha.
Đây chính là một sự hi sinh cao cả, hi sinh hạnh phúc của bản thân, cống hiến sức mình cho nhân dân.
"Lão tử là đứa con duy nhất trong nhà, không thể có lỗi với liệt tổ liệt tông, không có con cái nỗi dõi tông đường được. Điều kiện của ta chỉ đơn giản như vậy, nếu như hải quân không đáp ứng được, thì nghỉ mọe đi, ok?" Saitama lạnh lùng nói.
Nghe đến đây, Smoker biết nhiệm vụ của mình đã kết thúc trong thất bại, hắn thở dài nói:
"Được, chuyện này ta sẽ bẩm báo rõ ràng với cấp trên. Tuy nhiên, ta còn một chuyện quan trọng muốn nói với ngươi!"
"Chuyện gì? Nói mau lên, ta còn phải nhanh chóng giải quyết cái tên kiếm sĩ mạnh nhất thế giới: Dracuto gì gì đó đây!" Saitama không kiên nhẫn nói.
Nhìn thấy thái độ bất cần đời, không thèm để Mihawk vào mắt của Saitama, Smoker lắc đầu ngao ngán.
Mihawk mạnh đến mức nào, Smoker quá rõ ràng. Kiếm sĩ mạnh nhất thế giới đâu phải dạng người hữu danh vô thực.
Mặc dù không muốn, nhưng Smoker vẫn phải thừa nhận, nếu như đánh nhau nghiêm túc, Mihawk chỉ cần một kiếm cũng có thể miểu sát hắn ta.
Mọi người nên nhớ, Kozuki Oden không phải kiếm sĩ mạnh nhất thế giới, nhưng lại chính là người duy nhất để lại vết sẹo trên cơ thể Tứ Hoàng Kaido_ điều mà ngay cả Garp, Sengoku, thậm chí là Ngũ Lão Tinh cũng không làm được.
Kaido bị xử tử 40 lần, nhưng mà đếch có ai gây nên một vết xước trên cơ thể lão, chứ đừng nhắc đến việc giết chết.
Nói như vậy là đủ hiểu, Mihawk, kiếm sĩ mạnh hơn cả Oden, bá đạo đến mức nào rồi đấy.
Một thằng trẻ trâu miệng còn hôi sữa mẹ như Saitama mà muốn solo kiếm thuật vs Dracula Mihawk thì đúng là ảo tưởng sức mạnh.
"Tốt nhất là ngươi nghe ta khuyên một câu: Đừng có tự mình lao đầu vào chỗ chết! Ngươi căn bản không phải là đối thủ của Dracula Mihawk!"
Smoker thản nhiên nói:
"Bây giờ chạy trốn vẫn chưa muộn đâu. Đợi đến khi trận đấu bắt đầu, thì ngươi hối hận cũng đã muộn!"