Làng cối xay gió...
"Waaaa~ Saitama thiệt là lợi hại~ Ngay cả tên hải tặc có số tiền truy nã cao nhất biển đông: Arlong Mũi răng cưa cũng không phải đối thủ của chàng ấy!"
Nhìn thấy phu quân của mình lại một lần nữa xuất hiện trên báo, Makino cảm thấy vô cùng tự hào.
"Cái gì? Không thể nào! Tên Saitama khốn kiếp kia lại tiêu diệt một băng hải tặc nữa rồi à?
Không thể tiếp tục như thế này được. Trong ngày hôm nay, Luffy ta đây nhất định phải giong buồm ra khơi, trở thành Vua hải tặc ặc ặc ~~~"
Luffy bất thình lình lên tiếng.
Nhìn thấy Saitama ngày càng trở nên nổi tiếng, cậu nhóc cảm thấy vô cùng ghen tỵ
Từ bé đến giờ, Luffy lúc nào cũng thua Saitama, từ cách nói năng, tri thức cho đến thực lực, ngoại trừ xuất thân là con ông cha ra thì toàn bộ mọi lĩnh vực khác, Luffy đều không đáng xách dép cho Saitama.
(Tất nhiên là không xét các lĩnh vực như xem ai ngu hơn, xem ai ở bẩn hơn, xem ai học dốt hơn, vv... Bởi vì nếu so sánh như vậy thì Luffy là thiên hạ đệ nhất cmn rồi còn đâu.)
Chính vì lý do này mà ngày ngày, Luffy đều tìm đủ mọi cách để chiến thắng anh trọc dù chỉ một lần.
Cậu nhóc cảm thấy bản thân mình không hề thua kém Saitama một tẹo nào.
"Chỉ cần tìm được một cơ hội ra khơi, không biết chừng thành tựu của ta còn hơn xa Saitama."
Luffy tự tin tuyên bố, hay nói cách khác là cu cậu bắt đầu 'gáy'.
Thấy cảnh này, người dân làng Cối xay gió liền lắc đầu ngao ngán.
Luffy là cái mặt hàng gì, bọn họ còn không rõ hay sao?
Suốt ngày chơi bời lêu lổng, đé* chịu học hành, sau này lớn lên làm trộm cướp thì hợp.
Bảo sao Luffy suốt ngày nói lớn lên muốn trở thành Vua hải tặc, cmn, trình độ học vấn 'cao' như thế không làm lưu manh, trộm cướp thì hơi phí.
Với cái đầu đất của Luffy, nếu đi làm công nhân cho người ta thì đảm bảo thành sự thì ít, bại sự thì nhiều, sớm muộn cũng bị đuổi việc.
Mà cho dù Luffy có mở công ty, trở thành 'sếp' thì chẳng mấy mà công ty đó sẽ phá sản.
Suy cho cùng, nhóc mũ rơm chỉ hợp với mấy chuyện tay chân, hoặc là làm hải quân, hoặc là trở thành hải tặc,...
"Tất cả là tại thằng Shanks tóc đỏ khốn nạn làm hại Luffy!"
Nếu không gặp phải Shanks, thì không biết chừng Luffy đã trở thành một hải quân gương mẫu rồi.
Dù sao thì cậu nhóc vốn là cháu của Anh hùng Hải quân Garp a.
Garp là một anh hùng vĩ đại trong lòng người dân khắp nơi trên thế giới, ấy thế mà thằng cháu đích tôn của ngài ấy lại muốn làm một tên hải tặc cướp của hiếp người không ghê trym.
Đúng là đáng chết, tất cả là tại thằng Shanks hết.
Nghĩ đến đây, người dân làng Cối xay gió liền hận Shanks đến nghiến răng nghiến lợi, bọn họ hi vọng sau này Saitama sẽ lăng trì xử trảm, thiên đao vạn quả, ngũ mã phanh thây băng Tóc đỏ cho hả giận.
"Luffy à. Đệ hãy nghĩ kĩ lại đi. Ra khơi nguy hiểm lắm, không đùa được đâu."
Makino cố gắng thuyết phục Luffy không nên manh động kẻo sau này hối hận cũng đã muộn.
Chẳng biết tại sao mà dạo gần đây, cậu nhóc gặp rất nhiều điều đen đủi.
(Đi đường thì bị chim ị vào đầu, ngồi bồn cầu thì hết giấy vệ sinh.)
Cứ mỗi lần Luffy dự định lái thuyền ra biển thì đều gặp phải hiện tượng thời tiết cực đoan.
Xem ra đây chính là 'thiên ý', ngay cả ông trời cũng không muốn để Luffy ra biển a.
"Hừ hừ, mọi người đừng lo. Tên Saitama khốn kiếp có thể thuận lợi ra khơi thì em cũng vậy!"
Mặc cho mọi người khuyên can hết nước hết cái, nhóc mũ rơm vẫn khăng khăng thực hiện mộng tưởng của mình: ra đi tìm đường cứu nước, khụ khụ ... ra đi tìm đồng bọn theo mình làm cướp.
Người dân làng Cối xay gió biết khuyên can là vô dụng, bèn gọi điện, báo cáo toàn bộ tình huống cho ngài Garp nghe.
Dù sao mọi người cũng đã làm hết khả năng của mình, nếu chẳng may Luffy ra biển gặp nguy hiểm, sau đó chết nhe răng, thì chỉ có thể trách cậu nhóc quá ngoan cố.
"Con lươn kia~ Mau chui ra đây chịu chết! Hôm nay bản đại gia ta phải trả thù cho chú Shanks!" Luffy hét to lên.
Grào ào ào...
Bất thình lình, một con quái vật siêu to khổng lồ hiện ra trên mặt biển.
Nó chính là con hải vương dạng lươn, con quái vật từng đớp mất cánh tay trái của Tứ hoàng Shanks tóc đỏ.
Trước khi ra khơi, Luffy rất muốn tẩn cho con lươn một trận nhớ đời, để trả thù cho chú Shanks.
"Chịu chết đi! Gô mu gô mu nô... Rốc két!"
Rút kinh nghiệm từ trận chiến lần trước, đánh từ xa thì toàn xịt, lần này, Luffy quyết định đánh cận chiến.
Cậu ta ngay lập tức sử dụng tuyệt chiêu【Hỏa tiễn cao su】ý đồ tiếp cận con lươn.
Đầu tiên, Luffy kéo tay mình ra và nắm vào một ngôi nhà gần đó, sau đó lấy đà và phóng mình vào không trung để băng qua mặt biển, đáp thẳng vào đầu đối thủ.
Đáng tiếc, bây giờ Luffy đang trong thời kì gặp vận rủi liên tục, cho nên thay vì đáp vào đầu, cậu nhóc lại đáp vào mồm con hải vương trước sự ngỡ ngàng của người dân.
Nhìn thấy Luffy tự chui đầu vào rọ, à nhầm... tự chui đầu vào miệng mình chịu chết, con hải vương dạng lươn liền cho cậu bé toại nguyện.
Nó há thật to chiếc mõm thối của mình, để lộ hàng răng sắc nhọn ra, sau đó liền đớp luôn Luffy vào mồm, rồi bắt đầu nhai nhóp nhép.
"A~ Luffy chán sống thật rồi, sao cậu nhóc lại chui thẳng vào mồm con quái vật đó cơ chứ?"
"Ôi không~ Thằng bé chết mất thôi. Chúng ta phải ăn nói thế nào với ngài Garp bây giờ!"
"Ahuhu, ngài Garp có mỗi một thằng cháu đích tôn, bây giờ cậu nhóc chết rồi, còn ai nối dõi tông đường. Ngài ấy sẽ đoạn tử tuyệt tôn mất thôi."
Mọi người tận mắt chứng kiến Luffy bị con Hải vương ăn sống nuốt tươi, có người không đành lòng nhìn tiếp, vội vàng nhắm chặt hai mắt lại.
Những tưởng Luffy sẽ bị nhai nát be nát bét, máu me phọt ra đầy mồm thì đúng vào lúc này, kì tích bất ngờ xảy ra.
Con lươn tự dưng nôn mửa, bụng sôi ùng ục, đánh rắm liên tục.
Dù sao Luffy cũng là khí vận chi tử, là nhân vật chính, tuy khí vận bị Saitama cướp đi rất nhiều, nhưng vẫn không đủ để khiến cậu nhóc chết một cách lãng xẹt như vậy được.
Muốn giết được nhân vật chính còn khó hơn lên trời, trừ khi khí vận hao hết, bằng không, kẻ nào dám cả gan động thủ với nhân vật chính đều sẽ bị khí vận phản phệ, con lươn kia cũng không ngoại lệ.
Khi nhai Luffy trong miệng, con lươn chỉ cảm thấy vừa thịt cậu nhóc rất là dai, đã khó nhai lại còn có chút... thiu, chính xác mà nói thì Luffy đã mấy tuần không tắm cho nên... người cậu nhóc đã bắt đầu bốc mùi.
Bình thường con lươn toàn ăn hải sản tươi sống, vừa ngon, bổ, rẻ lại còn sạch sẽ, bây giờ 'ăn' phải Luffy bẩn bựa không chịu tắm rửa, con lươn liền bị ngộ độc thực phẩm.
Dạ dày quặn đau, từ trong hậu môn của con lươn, một đống chất lỏng vàng khè bất ngờ phun trào ra, làm ô nhiễm cả mặt biển, con lươn đau bụng quá, vội vã nôn Luffy ra sau đó lặn ngay xuống biển, trên đường đi, không thiếu chất lỏng vàng khè đã photj ra bên ngoài.
May mà con lươn phúc lớn mạng lớn, ăn phải 'thực phẩm' không đảm bảo vệ sinh mà chỉ bị rối loạn tiêu hóa, đi ỉa tè de (ỉa chảy) kèm theo nôn mửa, nếu đổi lại là một con hải vương khác thì giờ khắc này nó đã sùi bọt mồm bọt mép, chết nhe răng cmn rồi.
Đây chính là hậu quả của việc đối đầu với nhân vật chính, bị khí vận phản phệ.
Cũng kể từ đó trở đi, con lươn không còn dám ăn thịt người nữa.
Nó rất sợ nếu mình chẳng may ăn phải thằng nào bẩn bựa như Luffy, sẽ bị ngộ độc thực phẩm thêm lần nữa thì chết.
P/s: Chương 60 đang trong quá trình sửa chữa.