Triệu Tử Duệ chọn cách không trốn tránh mà đối mặt, cả bốn người cùng nhau đi đến đại sảnh nhìn thấy Duệ mẫu cũng vừa vào đến nơi, Duệ mẫu nhìn thấy đứa con yêu quý của bà đã tỉnh lại và đang đứng trước mắt, bà mừng rỡ vội vàng nhanh chân bước đến gần
"Thật tốt quá con đã tỉnh lại rồi, tạ ơn trời phật! Tạ ơn trời phật!"
Triệu Tử Duệ khẽ mỉm cười sau đó xoay người nép sang một bên, Duệ mẫu nhìn thấy Yên Vân liền cau mày khó chịu
"Tại sao nữ nhân này vẫn còn ở nơi đây"
Yên Vân nhìn thấy thái độ của Duệ mẫu nàng trở nên sợ hãi mà lùi lại nép vào người Liễu Như Yên, Triệu Tử Duệ thấy vậy bèn lên tiếng bảo vệ Yên Vân.
"Mẫu thân! Nàng ấy chính là người trong lòng của con đây, Tử Duệ xin người đừng làm khó nàng ấy nữa"
"Vậy ra Duệ Nhi vì ả nữ nhân này mà muốn trở mặt không nhận người làm mẹ này sao? Ta mặc kệ con muốn hay không muốn, ta cũng không cho phép ả ta được bước chân vào Triệu gia dù chỉ là một bước, nếu con cứ cố chấp muốn giữ ả ta bên mình, vậy chi bằng dứt khoát không cần nhận ta là mẫu thân nữa là được"
"Mẫu thân! Người sao cứ phải làm khó chúng con?"
Yên Vân nước mắt lưng tròng liền tiến lên
"Tử Duệ! Chàng không phải tốn công phí sức nữa, chỉ cần thiếp rời đi là mọi chuyện đều êm xuôi thôi"
"Là ai đang ức hiếp muội muội của ta?"
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về hướng người vừa cất tiếng nói kia
"Tử Yên tỷ!"
Duệ mẫu đưa mắt quan sát từ trên xuống dưới, y phục trên người của người kia thật không tầm thường, có chút hiếu kỳ bà liền truy hỏi
"Không biết vị cô nương đây là người phương nào, sao lại có thể tùy tiện xông thẳng vào trạch viện của Duệ Nhi nhà ta"
Nam Cung Tử Yên khẽ nhếch môi thản nhiên đáp
"Ta chính là Tử Yên Quận Chúa nữ nhi của Thụy Vương, còn người này chính là muội muội của ta Nam Cung Uyển Đình"
Duệ mẫu há hốc mồm chỉ vào Yên Vân mà nói
"Cô ta... Cô ta cũng là nữ nhi của Thụy Vương Gia hay sao? Không thể nào, tất cả mọi người đều biết Thụy Vương chỉ có một nữ nhi duy nhất chính là Nam Cung Tử Yên Quận Chúa, vậy hiện giờ tại sao lại có đến tận hai người, các người đây là nghĩ ta đã già nên dễ dàng lừa gạt có đúng hay không?"'
"Mẫu thân! Vị này chính xác là Quận Chúa Tử Yên, hài nhi cũng là nhờ nàng ta giúp một tay mới có thể tỉnh lại được, còn Yên Vân chính là nghĩa nữ của Thụy Vương Gia, ngài ấy đã dâng tấu lên trên xin thánh thượng được đưa Yên Vân vào trong gia phả của Nam Cung Gia và thánh thượng cũng đã ân chuẩn, mẫu thân! Hiện tại nàng ấy chính là Quận Chúa của Thụy Vương, chúng ta thật không dễ đắc tội đâu"
Triệu Tử Duệ nói đến đây liền nháy mắt với Yên Vân, nàng ta hiểu ý ngay và lên tiếng
"Mẫu thân tuy Uyển Đình nay đã là Quận Chúa nghĩa nữ của Thụy Vương thế nhưng con cũng là con dâu của
Triệu Gia, tuyệt đối sẽ không để cho Triệu Gia phải chịu thiệt thòi đâu"
Nam Cung Tử Yên thầm tán thưởng với độ ăn ý kẻ tung người hứng của phu thê nhà này, sau đó nàng liền lên tiếng nói phụ hai người kia
"Đúng đó! Chỉ cần Triệu Gia các người không bạc đãi muội muội của ta, vậy thì trước mặt phụ vương ta sẽ nói tốt cho các người, còn nữa! Ta biết Triệu Gia các người chính là phường nhuộm vải cũng là nơi làm ra tơ lụa thượng hạn có tiếng một vùng, ta sẽ về nói lại với phụ vương vài lời, đảm bảo sẽ giúp được rất nhiều cho việc buôn bán của Triệu Gia, vậy vị phu nhân này bà thấy những ý ta vừa nói ra sao, có hợp ý của bà hay không?"'
Duệ mẫu tất nhiên là đã hiểu hết những lời vừa rồi của Nam Cung Tử Yên
(Tuy nói trước kia cô ta chính là kỹ nữ, thế nhưng thân phận hiện giờ của cô ta lại rất cao quý, mặc kệ! Dù gì thì
Duệ Nhi cũng sẽ không từ bỏ cô ta, chi bằng cứ tác hợp cho chúng, như vậy Triệu Gia cũng có lợi không ít]
"Được! Vậy cứ tùy các người, ta cũng đã quá tứ tuần rồi, thật không muốn quản chuyện của bọn trẻ các ngươi
ทนีล"
Yên Vân nghe qua hết sức mừng rỡ, sau đó Triệu Tử Duệ lại thông báo thêm một chuyện khiến cho Duệ Mẫu phải choáng váng
"Mẫu thân! Người có sao không?"
Nhan Thi Tình liền nhanh chân bước đến bắt mạch cho Duệ mẫu
"Sao rồi Tình Nhi? Mẫu thân có vấn đề gì nghiêm trọng không?"
"Không sao! Chỉ là hơi kích động một chút thôi, ngồi nghỉ một lúc thì sẽ ổn ngay"
Duệ mẫu cố gắng bình tĩnh gặng hỏi
"Duệ Nhi! Con mau nói thật cho ta biết, rốt cuộc con còn có bao nhiêu nữ nhân nữa"
"Mẫu thân! Duệ Nhi chỉ có ba vị nương tử này thôi"
"Nhưng... Nhưng mà con chính là..."
Duệ mẫu nói được một đoạn liền không dám nói tiếp, Triệu Tử Duệ hiểu ý ngay và nói khẽ với Duệ mẫu
"Mẫu thân! Tất cả các nàng ấy đều biết thân phận thật của con hết, các nàng ấy tuyệt đối sẽ không nói ra bên ngoài đâu, người yên tâm đi"
"Nếu được như vậy thì tốt"
Sau khi trò chuyện thêm mấy câu thì Duệ mẫu cũng rời đi để trở về Triệu phủ, Nam Cung Tử Yên thì mặt dày nói muốn ở lại nơi này mấy hôm cho thư giãn đầu óc
"Nè ngươi định khi nào thì làm thêm hỷ sự để đón muội muội ta cùng Nhan cô nương vào phủ đây?"
Triệu Tử Duệ nhấp ngụm trà sau đó thong thả đáp
"Chuyện này đợi sau khi trở về xin ý kiến của phụ thân mẫu thân chọn được ngày lành tháng tốt ta liền dùng kiệu lớn rước các nàng ấy về ngay"
Nam Cung Tử Yên khẽ gật đầu đồng tình cùng ý định của Triệu Tử Duệ.