Xuyên Qua Giả Ngốc Thú Tân Nương

Chương 22: Đi Theo Giấc Mộng



Thi Tình tỉnh lại thì không thấy Triệu Tử Duệ đâu cả, nàng cuống cuồng lên đi đến phòng Nhan Lạc Tuyết

"Tuyết Nhi! Tuyết Nhi tỷ không tìm thấy hắn đâu cả?"

Nhan Lạc tuyết khá bất ngờ, đây là lần đầu tiên trong đời nàng chứng kiếm tỷ tỷ cuống cuồng đến như vậy

"Tỷ tỷ bình tĩnh lại từ từ nói, tỷ đang nói người nào?"

Nhan Thi Tình hít thở sâu cố giữ bình tỉnh

"Chính là người hôm qua bị muội đả thương đó, sáng nay khi tỉnh lại tỷ không nhìn thấy hắn đâu cả, không biết hắn có xảy ra chuyện gì hay không"

Nhan Lạc Tuyết thở dài khẽ mỉm cười

"Nếu tỷ không nhìn thấy hắn vậy chắc chắn hắn đã khỏe hẳn rồi cho nên mới có sức để rời đi"

Nhan Thi Tình đứng thừ người một lúc, sau đó khẽ gật đầu

"Cũng đúng, có lẽ hắn đã khỏi hẳn cũng nên"

"Vậy mọi chuyện cũng đã rõ ràng rồi, Tỷ cũng nên về nghỉ ngơi thêm đi, chắc chắn đêm qua tỷ cũng chẳng ngủ đủ giấc đâu đúng không"

Nhan Thi Tình tuy đã tạm an tâm được một chút thế nhưng nàng vẫn rất lo lắng cho Triệu Tử Duệ

(Dù sao hắn cũng là nữ nhân, thương tích vẫn còn đó sao có thể một mình rời đi cho được..?)

"Nè... Ngươi chậm đã, sao lại phi nhanh đến như vậy?"

Nam Cung Tử Yên phi ngựa chạy bạt mạng theo Triệu Tử Duệ sốc muốn hụt hơi

"Cô đuổi theo ta để làm gì?"

"Ta không đuổi theo ngộ nhỡ ngươi lại xảy ra chuyện thì sao, nhưng mà chúng ta đang đi đến nơi nào vậy?"

"Bình An Trấn"

phía trước có quán ăn nhỏ bên đường Triệu Tử Duệ và Nam Cung Tử Yên bèn dừng lại nghỉ ngơi uống tách trà ăn cái bánh, sẵn tiện hỏi chút tin tức về Bình An trấn

"Khách quan mời dùng thông thả"

Triệu Tử Duệ vội nhét vào tay tiểu nhị một thỏi bạc nhỏ



"Tiểu Nhị ca, không biết nơi đây cách Bình An trấn còn bao xa nữa thì sẽ đến"

"Tiểu Nhị ca, không biết nơi đây cách Bình An trấn còn bao xa nữa thì sẽ đến"

Tiểu nhị mắt sáng lên vội nhét nén bạc vào ngực áo

"Đại gia cứ đi thẳng đến ngã ba thì rẽ trái đi thêm nữa canh giờ thì sẽ đến Bình An trấn ngay"

Triệu Tử Duệ cười tươi nhét thêm nén bạc nhỏ vào tay của hắn

"Đạ tạ huynh"

Lúc này Nam cung Tử Yên mới mở lời hỏi Triệu Tử Duệ mấy câu

"Nếu ta đoán không lầm, ngươi đây là đang đi tìm vị nương tử đã bỏ đi theo người khác?"

Triệu Tử Duệ khẽ thở dài trước câu hỏi của Nam Cung Tử Yên

"Đúng! Ta muốn nghe chính miệng nàng ấy nói lý do nàng ấy muốn rời bỏ ta mà ra đi"

Lúc này Nam Cung Tử Yên mới tỏ vẻ đồng cảm xót thương cho Triệu Tử Duệ, nàng khẽ vỗ nhẹ lên vai mà an ủi

"Ngươi có từng nghĩ đến vấn đề nằm ở chỗ ngươi cũng là nữ nhân hay không?"

Triệu Tử Duệ trợn tròn mắt nhìn người đối diện

Nam Cung Tử Yên vội lãng tránh nhìn sang hướng khác

"Ta... Ta chỉ là tình cờ nhìn thấy thân thể của ngươi thôi, à... Chỉ là nữa thân trên thôi, ta thề ta không hề cố ý"

"Ta tin tưởng cô nương, được rồi chúng ta tiếp tục lên đường thôi"

"Được"

"Liễu cô nương nghĩ ngơi uống chút nước đi, trời hôm nay cũng thật nóng nga..."

Vương thị đôi mắt láo liên rót một chén nước mát mời Liều Như Yên

"Đa tạ tỷ"

Liễu Như Yên cũng không có cảnh giác mà nhận lấy chén nước từng ngụm uống cạn

Vốn Liễu Như Yên cũng gọi là sơ giao với Vương thị kia, chính Vương thị là người đã giới thiệu công việc giặt giũ này cho Liễu Như Yên



Hôm nay đột nhiên Vương thị vội chạy đến nhà Liễu Như Yên để gõ cửa, nàng ta nói hôm nay có rất nhiều y phục cần phải giặt nên muốn giúp Liễu Như Yên kiếm thêm ít ngân lượng

Liễu Như Yên nghe vậy liền đi theo Vương thị ra bờ suối để làm việc, sau khi uống chén nước của Vương thị đưa cho thì một lúc sau Liều Như Yên liền bất tỉnh

"Đây là năm mươi lượng, nhớ giữ mồm giữ miệng cho cẩn thận vào"

Vương thị đôi mắt lóe sáng lên vội cất ngân lượng vào trong người

"Tất nhiên! Tất nhiên"

"Cuối cùng nàng cũng thuộc về ta"

Tô Thiệu Phong khóe miệng khẽ câu lên, vội bế Liễu Như Yên vào căn nhà gỗ đã bỏ hoang gần đó

Triệu Tử vệ cùng Nam Cung Tử Yên sau khi dò hỏi thì cũng đến được Bình An Trấn thế nhưng bọn họ không trực tiếp vào trấn mà lại rẽ sang đường nhỏ để đi đến con suối

Nam Cung Tử Yên thấy lạ nên bèn hỏi

"Tại sao chúng ta không vào trấn mà lại rẽ sang lối này?"

"Trong giấc mộng của ta, Như Yên sẽ xuất hiện bên cạnh con suối nhỏ"

Nam Cung Tử Yên trợn tròn mắt

"Cái gì? Năm mộng? Ngươi chỉ vì một giấc mộng mà phi ngựa cả ngày không ngừng nghĩ để đến nơi đây hay sao?"

(Điên rồi... Nhưng mà ta cũng điên không kém cho nên mới đuổi theo hắn)

"Nếu muốn cô có thể quay trở về"

Nam Cung Tử Yên khẽ lườm Triệu Tử Duệ

"Đã đến đây rồi thì cứ xem như là du ngoạn một chuyến đi"

Đột nhiên Triệu Tử Duệ dừng lại nhảy xuống ngựa, Nam Cung Tử Yên khó hiểu nhìn theo

"Có chuyện gì vậy?"

Triệu Tử Duệ cau mày nhìn đống y phục nằm bên cạnh con suối dường như là do người nào đó đang giặt dở tay

Triệu Tử Duệ không nói gì chỉ im lặng quan sát, khoảng cách không xa lắm bên kia có một cái nhà gỗ, linh cảm có chuyện không tốt sắp xảy ra Triệu Tử Duệ liền chạy thật nhanh theo hướng đó, Nam Cung Tử Yên dù không hiểu gì nhưng vẫn cố gắng đuổi theo sau
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.