"Từ giờ tôi sẽ không nhắc nhiều về hệ thống nữa nha.Hệ thống sẽ được tiết lộ ở thế giới cuối cùng:)"Kinh Đô,nơi được xem là chốn phồn hoa xa xỉ.Bởi cũng dễ hiểu thôi,nơi đây có vị trí địa lý phải gọi là xuất sắc,có thế rồng lượn hổ ngồi,đất rộng mà bằng phẳng,chỗ cao mà sáng sủa,dân cư sinh sống không lo thiên tai và là nơi bốn phương tụ họp.Vì vậy,nó được chọn làm nơi ở của vua và các quý tộc.Nhưng ai biết được đằng sau vẻ ngoài phồn hoa,an bình ấy lại ẩn chứa một bí mật thâm độc,hiểm ác.
HỘI ĐÈN HOA ĐĂNG
Đây là dịp để những tài tử giai nhân tụ họp,cùng ngắm trăng,cùng thể hiện tài năng và cùng thề ước dưới ánh trăng.Trái với khung cảnh náo nhiệt mà ngày lễ đầu năm mang lại,tại nóc của một tòa nhà cao tầng,1 thiếu nữ với mái tóc đen huyền và đôi mắt như bầu trời xanh thẳm đang âm thầm quan sát tất cả.Tính ra Minh Hân đã đến thế giới này được 2 năm,nhưng dường như cô xuất hiện quá sớm so với cốt truyện,nên hiện tại mọi thứ vẫn đang bình yên.
Đây là 1 cuốn tiểu thuyết cổ đại trọng sinh,nữ chính là Mộng Uyển Y,kiếp trước do ngây thơ tin vào tình yêu của hoàng đế mà tiến vào hậu cung.Sau bị hãm hại và chết rất thê thảm rồi trọng sinh.Còn cô đang trong vai của nữ tướng quân,người là thanh mai trúc mã của hoàng đế và là tình địch lớn nhất của nữ chính.Nhưng cái kết của vị tướng quân này thì tác phẩm chưa hề đề cập,chỉ biết cô đã mất tích sau khi cuộc chiến cuối cùng diễn ra.
Quay lại với thực tại,Minh Hân đang chờ để cứu chiếc xe ngựa mà nữ chính sẽ đi.Đây là 1 tình tiết quan trọng,trong nguyên tác,hoàng đế là người cứu được nữ chính nên mới khiến cô tiến vào hậu cung,vậy chỉ cần cô là người cứu nữ chính thì mọi chuyện sẽ xong xuôi.Đã đến lúc rồi,cô đứng dậy khi thấy chiếc xe ngựa chạy qua,cùng lúc đó là 1 toán sát thủ lao xuống và gϊếŧ hết đám người cận vệ bảo vệ.Cô cũng lao theo xuống,nhằm vào mấy tên sát thủ để tiêu diệt.Sau một hồi bỗng từ trong xe có 1 nữ cận vệ lao ra,thân thủ nàng ta rất tốt,diệt hết đám sát thủ còn lại nhanh như chớp.Nàng ta hiện đang chỉa kiếm vào mặt của cô:"Ngươi là cùng 1 nhóm với chúng?"
"À không tôi chỉ..."
"Bớt nhiều lời!"Nàng ta phóng đến cô.Cô không muốn gây sự nên đành tránh né,nhưng càng làm vậy nàng ta càng lấn đến.Cuối cùng,cô chịu hết nổi nên bắt thẳng lấy cổ nàng ta rồi vật mạnh xuống đất.
"Nhóc con,nếu ta cùng nhóm với chúng thì còn lâu ngươi mới được múa như vậy."cô tức giận nói
"Các hạ xin hãy thủ hạ lưu tình,là thuộc hạ của ta không dạy thuộc hạ kĩ càng."Người bước ra từ xe ngựa là 1 cô nương xinh đẹp,nàng khoác bộ xiêm y màu trắng trông rất dịu dàng,giản dị.
"H...hả?Cô là trưởng công chúa,Lâm Thanh Hàn?"Cô ngớ người,rồi sực nhớ hình như vừa nãy có 2 chiếc xe ngựa giống nhau lẫn trong đám đông.Thôi xong,hỏng bét rồi.
"Tướng quân đại nhân nhận ra ta rồi?"Nàng lấy tay che miệng cười,nhưng đôi mắt lại hiện lên vẻ tính toán.
"Tướng quân đại nhân,ta biết sai rồi.Ngài thả ta ra được không?"Người đang bị cô ghì tên là Tuyết Nhi,nữ tì của Thanh Hàn.
"À được rồi."Cô cũng bỏ tay ra.
"Tướng quân đại nhân đã giúp ta rồi,ta nên báo đáp thế nào đây?"Nàng tiến sá lại cô.Cả hai đều cao ngang nhau,vì vậy gương mặt đẹp không tì vết của nàng đang phóng đại trước mặt cô làm cô đỏ mặt không thôi.
"K..không cần đâu.Ta chỉ là tiện tay thôi,ta đi trước nhé."Nói rồi cô vụt mất.
"Đợi đã,ngày mai anh trai ta sẽ triệu mọi người vào cung để bàn chính sự.Anh ấy nhờ ta nếu có gặp thì nhắc cho ngài."Nàng là em gái của hoàng đế đó nha.
"À..à ta đã biết.Đa tạ rồi."Cô đang vội chạy.
"Sao chạy nhanh vậy?Thôi không sao!Thời gian còn dài mà."Nàng cười bí hiểm.
GÓC SỜ POI
Một tương lai gần,trong căn phòng nhỏ thì cô đang bị nàng đè.
"Nàng nói xem,ta nên phạt nàng thế nào đây?"Thanh Hàn phúc hắc nói.
"Sao tỷ lại ghen kinh khủng như vậy chứ,ta chỉ..."chưa nói hết câu thì cô đã bị nàng khóa môi