Xuyên Nhanh Nhật Ký Bảo Mẫu Của Nhất Ca

Chương 6: 6




Thập Nhất vừa đến trường quay thì đột nhiên nhận được giỏ quà của Hạ Vân, cô hoang mang không biết tại sao tự nhiên lại được tặng quà.

Nghe trợ lý cô ta giải thích xong Thập Nhất mới nói từ chối trả món quà về:
"Cô hiểu lầm rồi, tôi chỉ không muốn lãng phí đồ ăn thôi."
Thập Nhất nói rồi quay lưng đi vào phòng trang điểm, để lại Hạ Vân cùng người trợ lý đứng như trời chồng, vẻ mặt đần thối.

"Cô nhóc đó...!Thật là kì lạ quá đi."
Hạ Vân lắc đầu bảo trợ lý cất giỏ quà đi rồi quay lại công việc của mình, người ta đã nói vậy thì cô cũng đành thôi.

Hạ Vân đi vào thay trang phục chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.

Ở trường quay này người duy nhất có phòng nghỉ riêng là ảnh đế Vinh Ca, hắn ở trong phòng của mình cho đến giờ quay mới ra ngoài.

Thập nhất vẫn mang bộ trang phục thị vệ như cũ, quang cảnh xung quanh cho thấy đây là một bàn tiệc.

Đây là cảnh Thái tử Khương Tạ bỏ thuốc Khương Quân nhằm mục đích bêu xấu hắn ta trước mặt hoàng thượng và đại thần.

Thái tử tự mình đến chúc rượu nên Khương Quân không có lý do từ chối, Mạc Vô Tà ra tay làm chén rượu bị rơi vỡ khiến cho hắn ta bị thái tử đưa ra phạt trượng.

Lúc này, diễn viên đóng vai thái tử Khương Tạ đột ngột giơ tay lên như muốn đánh cô một cái, Thập Nhất nhìn thấy động tác khác lạ của hắn lập tức đưa tay lên đỡ, cô nhìn về phía đạo diễn:
"Trong kịch bản không có cảnh này."
Hạo Viễn muốn giật tay ra nhưng lại bị nắm quá chặt, Thập Nhất liếc anh ta một cái rồi thả ra.

Anh ta xoa xoa cánh tay của mình, giải thích với Ngô Hải:
"Là do tôi quá nhập tâm vào nhân vật nên tự ý thêm vào, hành động đánh người này càng tôn lên sự ác độc của nhân vật Khương Tạ."
Ngô Hải nhìn Hạo Viễn, vai diễn Mạc Vô Tà ban đầu ông định giao cho anh ta, sau đó bởi vì xuất hiện Nghiên Nhi nên anh ta mới bị đẩy qua vai thái tử.

Ông hiểu sự bất mãn của Hạo Viễn nhưng không thích hành động lấy việc công để giải quyết việc tư như vậy, thật thiếu chuyên nghiệp.

Hạo Viễn bị Ngô Hải từ chối việc thêm hành động đánh người, hắn ta trong lòng tức giận, bề ngoài thì vẫn mỉm cười tiếp tục diễn theo kịch bản.

Hạ Vân ngồi ở một bàn khác âm thầm xem kịch, trong lòng cảm thán cô diễn viên mới này thật sự mất lòng rất nhiều người.


Sau khi các cảnh diễn đã xong Thập Nhất đang thu dọn đồ đạc thì nhìn thấy Vinh Ca từ phòng nghỉ của hắn đi ra, cô chỉ nhìn hắn một cái rồi lại cúi đầu tiếp tục công việc của mình.

Vinh Ca nhìn cô gái cất nước, đồ ăn vặt, quạt vào balo, đeo lên rồi một mình đi bộ ra bên ngoài.

Bộ phim đã quay được một thời gian nhưng cô diễn viên mới này còn chưa có một lần chính thức chào hỏi hắn đàng hoàng, chỉ cần tiếng hô cắt của đạo diễn vang lên cô liền mặc kệ xung quanh đi đến vị trí của mình nhắm mắt nghỉ ngơi.

Không gây sự, không nịnh nọt cũng không hỏi han bất kỳ ai.

Giờ ăn cơm cũng chỉ lủi thủi một mình một góc.

Cùng là diễn viên mới nhưng cô bé Lâm Hinh kia lễ phép và biết điều hơn cô gái này nhiều lần.

Vinh Ca thu lại ánh mắt cùng trợ lý tiến vào xe, chiếc xe ô tô sang trọng vượt qua Thập Nhất.

Cô đi bộ đến chỗ ngồi đợi xe buýt rồi lên tuyến xe quen thuộc để về nhà.

Lúc Thập Nhất tra chìa khóa vào ổ ánh mắt hơi lóe lên, cô rút chìa khóa mở cửa bước vào.

Bên trong nhà vệ sinh đang vang lên tiếng nước chảy, Thập Nhất vứt chiếc balo xuống ghế salon rồi ngồi xuống bên cạnh.

Năm phút sau, bóng dáng người đàn ông chỉ quấn khăn tắm ở thân dưới bước ra, trên tay hắn còn cầm khăn màu hồng lau tóc.

Chàng trai nhìn thấy Thập Nhất thì lập tức hớn hở chạy đến muốn ôm cô.

Thập Nhất phản ứng nhanh nhạy, vội vàng tránh sang một bên.

Anh ta vẻ mặt ấm ức nhìn Thập Nhất trách móc: "Nhi Muội, người ta về nước thì lập tức đến tìm cậu, vậy mà cậu nỡ đối xử phũ phàng với tôi vậy hả?"
Thập Nhất lục tìm trong trí nhớ của Nghiên Nhi tìm ra cái tên Lục Sinh, người bạn thanh mai trúc mã của nguyên chủ.

Cô lúc này mới lãnh đạm lên tiếng nói hắn ta mặc đồ vào, dù biết rõ hắn cùng giới với mình nhưng nhìn hắn lõa thể kiểu này vẫn thật ngứa mắt.

Lục Sinh nhìn gương mặt lạnh lùng của bạn tốt, chỉ có thể đi vào phòng thay một bộ đồ ngủ màu hồng in hình hello kitty.

Thập Nhất: Hắn ta bị cuồng màu hồng à?

Lục Sinh là một ca sĩ nổi tiếng sở hữu lượng fan hùng hậu, có thể nói trước đây Nghiên Nhi cũng nhờ vào một phần danh khí của hắn ta mà nổi lên, hai người còn có tin đồn hẹn hò.

Không ai có thể ngờ tới thật ra hắn ta lại là người thuộc thế giới thứ ba.

"Sao cậu không trả lời tin nhắn của tôi, làm tôi lo muốn chết, lưu diễn kết thúc lập tức trở về tìm cậu.

Cậu thấy có ai tốt với cậu như tôi không hả?"
Thập Nhất nhìn bộ trang phục lòe loẹt của hắn ta, định ngủ ở đây hay sao mà mặc đồ ngủ chứ.

Và sự thật là Lục Sinh không hề có ý định rời đi.

"Không được, cậu về đi."
Nghiên Nhi có thể ngủ cùng một giường với anh ta nhưng cô thì không thể.

Lục Sinh nhíu mày nhìn vẻ mặt ghét bỏ của cô bạn thân, nãy giờ hắn đã thấy thái độ của cô khác thường rồi.

"Nhi muội, cậu có chuyện gì giấu tôi phải không?"
"Không có, tôi chỉ sợ ngủ cùng cậu sẽ không kìm được mà xảy ra chuyện."
Lục Sinh trợn mắt ôm chặt cổ áo: "Tôi mừng vì cậu đã nhận ra sự quyến rũ của tôi nhưng mà...!Chúng ta không thuộc về nhau."
Chuyện mà Thập Nhất nói cũng không giống như hắn nghĩ.

Cô bỏ qua ánh mắt sợ hãi của Lục Sinh kéo hắn đứng dậy: "Muộn rồi, cậu nên về đi ngủ."
"Cậu không thể đuổi tôi ra lúc này chứ, tôi còn có chuyện quan trọng muốn nói với cậu, có một vai diễn-"
Lục Sinh bị cưỡng ép đẩy ra khỏi cửa, còn chưa nói hết câu cánh cửa đã đóng sập trước mặt.

Khi hắn ta còn đang ngẩn người vì chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì cánh cửa lại mở ra, khóe miệng Lục Sinh còn chưa kịp kéo lên đã bị đống vali đập vào mắt.

"Chìa khóa nhà tôi đâu?"
"Trên...!trên bàn."
Rầm...!
Lục Sinh vừa trả lời xong cánh cửa lập tức đóng lại, trên hành lang dài tít chỉ còn mình hắn trơ trọi với đống hành lý.


Hắn...!thật sự bị thanh mai trúc mã đuổi ra khỏi nhà????
Lục Sinh còn đang mơ mơ hồ hồ ở bên ngoài thì Thập Nhất lại thở phào vì đã ném đi được cục phiền phức lớn.

[Kí chủ không nên cư xử với bạn của nguyên chủ như vậy, cô sẽ bị phát hiện là đồ giả đấy.]
Hệ thống lên tiếng nhắc nhở Thập Nhất, thay đổi một cách khác xa như vậy nhất định sẽ bị Lục Sinh nghi ngờ.

[Ừm.]
Thái độ hững hờ như vậy, rốt cuộc là ký chủ có nghe hiểu không đấy?
Thập Nhất làm lơ hệ thống đi tắm rồi lại một mình lục đục nấu ăn, ăn cơm, rửa bát.

Cho dù về muộn như thế nào cô cũng sẽ có trình tự làm việc như vậy.

Cô giống như một thanh niên trẻ có lối sinh hoạt lành mạnh hiếm có.

Khi đã lên giường nằm Thập Nhất mới cầm điện thoại cá nhân của nguyên chủ ra nhìn một chút, đúng là có rất nhiều tin nhắn và cuộc gọi nhỡ của người tên Lục Sinh.

Cô để chế độ im lặng, bình thường cũng chỉ cầm điện thoại dành cho công việc của Nghiên Nhi nên không biết.

Thập Nhất xem xong cũng không trả lời lại mà tắt đèn đi ngủ.

Ngày hôm sau Thập Nhất không có lịch quay nên đến tận trưa thì cô mới thức dậy.

Cô bước xuống giường làm vệ sinh cá nhân xong lại bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.

Cô đem rác xuống dưới vứt thì đi ngang qua một đám thanh niên đang hút thuốc gần đó.

Một tên trong đám mở miệng trêu chọc vài câu, Thập Nhất chỉ coi như không nghe thấy lướt qua bọn chúng đến chỗ thùng rác.

Khi cô quay lại một tên bạo gan đứng chắn trước mặt cô, Thập Nhất ngẩng đầu nhìn hắn, bàn tay cô vừa định giơ lên thì một bóng dáng chạy tới đẩy tên đó ra.

Lục Sinh xuất hiện cãi cọ với tên đàn ông kia, Thập Nhất đi tới, tay cầm điện thoại giơ trước mặt tên du côn, trên màn hình là cuộc gọi đến số cảnh sát, anh ta đen mặt chửi thề một câu rồi rời đi cùng đám đồng bọn.

Xong việc Thập Nhất lại bình tĩnh đi vào khu chung cư như không có việc gì, Lục Sinh đi phía sau cô lại không ngừng lầm bầm:
"Tôi đã nói cậu chuyển chỗ ở đi mà không nghe, nơi này an ninh cũng thật kém."
Lục Sinh vào nhà lập tức cởi bỏ khẩu trang và kính râm, mùi thơm của đồ án phát ra từ phòng bếp làm hắn sáng mắt: "Cậu nấu ăn hả? Lạ à nha, bữa nay lại không ăn mì tôm nữa sao?"
"Mì tôm không ngon."
Thập Nhất không đuổi Lục Sinh đi như hôm qua nữa mà chủ động lấy bát đũa cho hắn ta.

Lục Sinh giống như không nhớ về việc bị đuổi ngày hôm qua, thái độ với cô vẫn rất vui vẻ, trong bữa ăn còn nói chuyện trên trời dưới đất.


Thập Nhất thấy cái miệng không ngừng nói của hắn thật thần kỳ, bộ không mỏi miệng sao?
Ăn xong Lục Sinh bị bắt rửa bát, mặc dù méo miệng kêu than nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn đem bát đi rửa.

Trong quá trình đó hắn còn tạo dáng bắt Thập Nhất chụp hình cho mình, chụp đến bức thứ mười cô đã mất kiên nhẫn.

Còn phải chụp bao nhiêu lần nữa, không phải chỉ là rửa bát thôi sao.

Dưới gương mặt khó ở của ai đó, Lục Sinh bắt buộc phải dừng việc sống ảo lại.

Thập Nhất trả lại điện thoại cho hắn ta, mang theo hoa quả đi ra ngoài phòng khách xem ti vi.

Lục Sinh rửa bát xong, ngồi xuống bên cạnh cô, trên màn hình là một bộ phim truyền hình đang hot dạo này.

"Công việc của cậu dạo này thế nào? Có nhận được vai diễn nào hay không?"
Nghe Thập Nhất kể về vai diễn trong bộ phim Thiên Hạ của Ngô Hải, hắn ta thật lòng chúc mừng cô, phim của ông ấy luôn được công chúng đón nhận và đánh giá cao.

"Vậy mà cậu cũng không thèm kể với tôi, mới xa nhau mấy tháng mà tình cảm đã phai nhạt rồi.

Tra nữ."
Lục Sinh bày ra gương mặt bị tổn thương, Thập Nhất nhìn người đàn ông cao lớn lại đang làm nũng liền có cảm giác sởn da gà, cô chỉ có thể lấp liếm rằng vì lịch quay quá bận.

"Tôi sắp quay một MV, cậu làm nữ chính cho tôi nhé."
"Cát xê bao nhiêu?"
"Này, cậu là bạn thân nhất của tôi đấy."
Thập Nhất cho một miếng táo vào miệng, tỏ vẻ thản nhiên: "Bạn thân nhất thì không phải sống à?"
"Hừ, nhất định cho cậu một cái giá cao.

Khi nào chốt kế hoạch quay sẽ nói với cậu.

Mà cậu cũng kiếm một trợ lý hay công ty đại diện đi.

Với gương mặt này của cậu ai mà từ chối chứ."
Lục Sinh chưa thấy một diễn viên nào cứ lẻ loi một mình đi diễn như vậy, hắn từng muốn giới thiệu cô vào công ty hắn nhưng Nghiên Nhi lại từ chối, nói muốn tự lực đi lên.

Gương mặt đẹp của cô khiến hắn là đàn ông đây còn ghen tỵ huống chi là mấy người đại diện.

Thập Nhất muốn tập trung xem phim mà tên bên cạnh cứ lải nhải đủ điều, thế là lần thứ hai Lục Sinh bị đuổi khỏi cửa..


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.