Đông Nhi bước vào. Thân mình uyển chuyển nhẹ nhàng. Khi cô ta bước vào Hạ Hạ liền cảm nhận được yêu khí.Đông Nhi ngồi xuống chuẩn bị trà. Hạ Hạ ngồi nói chuyện với cô ta một lúc rồi cáo từ.Xem ra Đông Nhi này đích xác là hồ ly rồi.Tối hôm đó, Hạ Hạ giả vờ bị điều khiển đi đến kĩ viện. Trần Tử Hàn đi về thấy Hạ Hạ như người mất hồn đi ra ngoài.Trần Tử Hàn đi theo liền thấy Hạ Hạ vào kĩ viện.Giả thành nam nhân đi gặp hồ ly. Cô nhóc này đúng là mạo hiểm.Hạ Hạ nhìn Đông Nhi đứng ở trước mặt và chuẩn bị đi tới cô.Hạ Hạ bỗng nhiên lấy ra thanh kiếm của mình chém đến.Đông Nhi thấy thanh kiếm phát sáng màu tím kia vội né sang một bên."Ngươi làm sao thoát khỏi yêu thuật của ta?"Hạ Hạ nở nụ cười:"Vì ta là nữ nhân đó"Đông Nhi giận dữ chạy ra ngoài cửa sổ. Hạ Hạ ngự kiếm đi theo sau.Đông Nhi hóa thành hồ ly chạy phía trước bỗng nhiên dây leo từ đâu ra bắt lấy Đông Nhi.Hạ Hạ nhẹ nhàng đứng trên kiếm nhìn Đông Nhi bị dây leo quấn quanh."Nếu không hại người thì ngươi có thể thành tiên rồi, nhưng mà thật đáng tiếc"Đông Nhi im lặng.Hạ Hạ trói Đông Nhi bằng dây phép lại rồi đi về phòng mình thuê. Vừa nằm lên giường chưa kịp ngủ thì Hạ Hạ lăn sang một bên.Thanh kiếm của Hạ Hạ xuất hiện tự động chém về người tập kích.Hạ Hạ đứng dậy, tên tập kích thấy không ổn liền nhảy qua cửa sổ chạy đi.Tên đó vừa nhảy ra khỏi cửa thì bỗng nhiên bị dây leo quấn chặt ném lên phòng Hạ Hạ lại.Tên đó định dùng linh lực phá dây leo nhưng thấy Hạ Hạ kế bên liền dùng linh lực đối kháng Hạ Hạ.Hạ Hạ nhìn tên đó phun máu. Tên đó có vẻ không tin tưởng."Thực lực của ngươi sao lại đạt tới kim đan kỳ rồi?"Hạ Hạ nhìn Đặng Hiểu Tư ánh mắt hiện lên sự khiếp sợ."Đặng Hiểu Tư đây là cách ngươi nói với sư thúc""Chậc chậc, lại đi tập kích sư thúc. Giết ta không dễ như ngươi nghĩ đâu"Hạ Hạ lấy Đông Nhi ra."Làm cho hắn theo chỉ dẫn của ta"Đặng Hiểu Tư khiếp sợ."Hạ Hạ ngươi dám cấu kết với yêu quái"Đặng Hiểu Tư ánh mắt dại ra đi về. Hạ Hạ lại nét Đông Nhi vào không gian cho Linh Thảo nói chuyện.Trần Tử Hàn tự nhiên bay từ cửa sổ vào. Hạ Hạ nhìn bên tay của hắn hình như bị thương."Ngươi sao vậy?"Trần Tử Hàn nhìn cánh tay rồi nói:"Không có gì!"Hạ Hạ nhíu mày bắt lấy cánh tay Trần Tử Hàn. Trần Tử Hàn không còn tí sức lực nào ngồi xuống.Lúc nãy đã bị thương rồi sợ cô nhóc này nguy hiểm vội ngự kiếm theo sao bây giờ hết linh lực rồi không chống lại được.Kì lạ là hắn dùng biết cô nhóc này lợi hại nhưng vẫn đi theo giống như hắn từng làm điều này rồi.Hạ Hạ nhìn vết thương trên cánh tay Trần Tử Hàn. Đúng ba vết gào luôn. Cái này hình như của rồng.Lấy Linh Thảo từ không gian ra. Linh Thảo ai oán.(Chủ nhân người không thể nhẹ nhàng được à?)Nhanh chữa thương cho hắn đi.Linh Thảo im lặng chữa thương cho Trần Tử Hàn.Trần Tử Hàn nhìn củ cải trắng tròn như trái banh trên đầu có ba cái lá."Con này là yêu thú à?"Hạ Hạ lắc đầu."Linh thú"Trần Tử Hàn im lặng. Hình như hắn từng thấy củ cải này ở đâu rồi thì phải.Hệ thống im lặng đỗ mồ hôi.May là nó xóa kí ức của tam thiếu ở mấy thế giới trước nếu không là bị lộ rồi."Linh thú với yêu thú có gì khác nhau?"Hạ Hạ lại ném Linh Thảo vào không gian."Linh thú chia làm 9 bậc. Cửu giai là cao nhất. Linh thú không thể hóa thành người như yêu thú được"Trần Tử Hàn gật đầu.Hạ Hạ nắm tay phải Trần Tử Hàn chuyền linh lực vào người Trần Tử Hàn.Chuyền được một lúc thì bỗng nhiên cánh tay trái Trần Tử Hàn và tay trái Hạ Hạ phát sáng.Hạ Hạ nhắm mắt lại chờ ánh sáng biến mất mới mở mắt ra.Trên tay trái Hạ Hạ xuất hiện một chiếc vòng màu đen có đính những viên đá màu trắng.Trên tay trái của Trần Tử Hàn cũng có một chiếc vòng như vậy nhưng mà là vòng màu trắng đá đen.Nhìn thế nào cũng phát hiện đây là vòng cặp. Hạ Hạ nhìn chiếc vòng.Sao nó lại xuất hiện? Nếu như vậy thì...Hạ Hạ nhìn Trần Tử Hàn. Trần Tử Hàn cũng đang ngạc nhiên vì cái vòng xuất hiện.Hạ Hạ ngay lập tức nhào vào lòng Trần Tử Hàn. Trần Tử Hàn ngạc nhiên, một cảm giác quen thuộc bỗng nhiên xuất hiện.Hạ Hạ nằm trong lòng Trần Tử Hàn run lên.Thì ra tất cả đều cùng là hắn, Trần Tử Hàn. Hạ Hạ bỗng nhiên bật dậy hỏi Trần Tử Hàn:"Chàng vì sao lại đi làm mau xuyên giả?"Trần Tử Hàn lắc đầu."Không nhớ nhưng hệ thống nói ta phải tự tìm kí ức của mình"Hạ Hạ ngạc nhiên."Bị mất kí ức hả?"Trần Tử Hàn gật đầu.Hạ Hạ xoa đầu Trần Tử Hàn."Được chúng ta đi tìm kí ức"Trần Tử Hàn gật đầu. Cũng không hỏi Hạ Hạ làm sao biết mình là mau xuyên giả cũng không hỏi Hạ Hạ là ai đối với mình. Trần Tử Hàn biết Hạ Hạ sẽ không gạt mình vì trong tiềm thức nói với hắn như vậy.Tiểu kịch trường.Cẩm Y: Khụ khụ, ta xin giải thích một chút xíu cho những người không hiểu.Hạ Hạ lúc 15 tuổi với Trần Tử Hàn là kiểu bạn trai bạn gái ấy.Nhưng vì lí do nào đó Hạ Hạ không học trường đó nữa biến mất như bốc hơi luôn.Gặp lại Trần Tử Hàn tại nhiệm vụ mạt thế(Thật ra anh nhà xuất hiện tại chương 2,3 gì đó rồi nhưng chị không biết) Hạ Hạ cứ nghĩ chỉ là người giống người thôi.Đến lúc này Hạ Hạ mới biết tất cả chỉ là một người.Hơi rối nhỉ? Đến cả ta cũng thấy hơi rối.