"Vân Hàn con mau đi sang nhà cô Trương gọi con bé qua cùng chúng ta ăn cơm đi." Tiếng của mẹ Cố từ trong bếp vọng lên.
Cố Vân Hàm đang ngồi ở sofa phòng khách chơi game nghe mẹ nói như thế không tình nguyện trả lời: "Cô ta có ăn cơm hay không thì liên quan gì đến nhà chúng ta? Cũng đâu phải là con gái mẹ đâu sao mẹ lại lo như thế?"
Mẹ Cố nghe Cố Vân Hàm nói như thế thở dài nói: "Con bé mất cha mẹ rồi, lại vừa nằm viện về. Con gái mới đôi mươi đã phải tự cung tự cấp như thế khổ biết bao nhiêu, với lại cũng là cô chủ nhiệm con, con sao có thể nói như thế được."
Cha Cố ngồi xem phim kế bên cũng sẵn tiện cho Cố Vân Hàm một đạp: "Con xem lại con đi lần nào cũng để cô qua phê bình như thế, con giống em con một chút thì tốt rồi."
Mặc dù miệng nói như thế nhưng mà cha mẹ Cố vẫn chưa bao giờ thật sự trách mắng Cố Vân Hàm quá nặng lời, ông bà ngày xưa đều là những người bị cha mẹ mình ép học đến mức sinh ra áp lực nên bây giờ cũng chẳng muốn con cái dẫm lên vết xe đổ ngày xưa, chúng muốn làm gì thì làm miễn sau này có công ăn việc làm lương thiện là được.
Cũng bởi vì biết tính cha mẹ mình nên Cố Vân Hàm cũng chẳng coi lời đe dọa hay so sánh mình với em gái là thật. Bởi vậy nên hắn mới không tình nguyện ra mặt như thế. Mặc dù có lúc là như vậy nhưng Cố Vân Hàm thật ra cũng quan tâm đến cha mẹ mình mới không tối ngày đi đánh nhau hay kết bạn với đám lưu manh đầu đường kia.
Mặc dù nghe lời cha mẹ nhưng khi nhắc đến cô chủ nhiệm mình Cố Vân Hàm vẫn không tình nguyện: "Cha à, nếu cha không muốn nghe thì cha phải bảo con đừng qua gọi cô ấy chứ. Nếu gọi cô ta qua thì chắc chắn sẽ có phê bình."
Cha Cố nghe thế lại cho Cố Vân Hàm thêm một đạp: "Cái thằng nhóc này, con nói nhiều thế làm gì mau nghe theo lời mẹ con đi."
Cuối cùng trước khi ăn cái đạp thứ ba từ cha mình Cố Vân Hàm với vẻ mặt không tình nguyện đứng lên, cất điện thoại vào túi Cố Vân Hàm chạy qua đường đi đến gõ cửa nhà Hạ Hạ.
Bình thường nếu Cố Vân Hàm không đi thì cha mẹ Cố sẽ gọi Cố Nhã Thanh sang gọi Hạ Hạ. Nhưng mà hôm nay Cố Nhã Thanh bận học phụ đạo đêm ở trường sẽ về trễ hơn bình thường, trước khi đi con bé đã nói với cha mẹ Cố là bản thân sẽ ăn bên ngoài nên không cần để đồ ăn cho con bé. Thế là mặc cho Cố Vân Hàm có tình nguyện hay không thì người gọi Hạ Hạ sang ăn cơm vẫn là hắn.
Gõ tiếng thứ ba thì mới có người mở cửa, Cố Vân Hàm còn chưa nhìn thấy người đã nói thẳng: "Cha mẹ em gọi cô..." lời còn chưa nói hết thì hắn do nhìn thấy không có ai đứng ở cửa mà im bặt.
Rõ ràng cửa mới vừa mở ra mà người thì chẳng thấy đâu, thời gian di chuyển ánh mắt của Cố Vân Hàm đâu phải chậm đến mấy phút đâu mà người có khả năng chạy mất tiêu được.
Cố Vân Hàm thân là thanh niên đầu đội trời tay đạp đất không gì là không sợ, lần đầu tiên cảm thấy nhà cô chủ nhiệm mình có một thứ vô cùng vô cùng kỳ dị.
Lúc này Hạ Hạ cũng đi ra tới, cô khó hiểu hỏi: "Em đứng trước cửa nhà cô làm gì?" tóc cô còn ướt xõa dài tự nhiên, mắt kính cũng chẳng đeo hiển nhiên là vừa mới tắm xong chưa kịp sấy tóc.
Hạ Hạ đúng thật không biết Cố Vân Hàm đến để làm gì, lúc nãy người mở cửa cũng chẳng phải là cô mà là ma nữ tỷ tỷ.
Ma nữ tỷ tỷ mấy ngày nay luôn ở trong nhà cô làm bừa, lúc nãy là do Hạ Hạ đang tắm không nghe thấy tiếng gõ cửa ngược lại thì ma nữ tỷ tỷ nghe rất rõ. Thế là ma nữ tỷ tỷ tự tiện như nhà mình mở cửa cho Cố Vân Hàm.
Tiếc là ma nữ tỷ tỷ quên ngoài đồng loại và Hạ Hạ ra thì nơi này không có ai thấy ma nữ tỷ tỷ cả, đầu tiên khi thấy Cố Vân Hàm thì ma nữ tỷ tỷ đã giật mình rồi vội vàng chạy vào thông báo cho Hạ Hạ.
Nếu mà người này bị dọa chạy mất thì có khi nào Hạ Hạ thật sự sẽ cạo trọc đầu mình hay không?
Ma nữ tỷ tỷ chỉ sợ tóc mình không còn ở trêи đầu thôi.
Hạ Hạ nghe ma nữ tỷ tỷ nói học trò của mình đến còn không biết là ai đến khi ma nữ tỷ tỷ diễn tả là người đối diện thì cô còn chưa kịp sấy khô tóc đã vội chạy ra ngoài.
Cố Vân Hàm hỏi: "Người lúc nãy mở cửa là cô sao?"
Cậu vẫn không nhịn được thắc mắc, rõ ràng cửa mới mở Hạ Hạ cũng mới từ bên trong bước ra vậy người mở cửa là ai? Sẽ không thật sự là cô đó chứ?!
Hạ Hạ: "...."
Ma nữ tỷ tỷ tóc của cô sợ rằng sẽ chết với tay tôi rồi!
...
Halo mọi người tui quay lại rồi đây, lâu rồi hong gặp. Cái này là do lỗi của tui, tui xin lỗi mọi người. Chờ bão tạ lỗi của tui vào ngày mai nha.