Theo một tiếng thét, làm Triệu Nhan bừng tỉnh từ giấc mộng xuân, ngay lập tức từ trong giấc ngủ mơ tỉnh lại, lúc này hắn mới phát hiện, trong ngực mình ôm căn bản không phải Tiết Ninh Nhi, mà là Gia Luật Tư, càng thêm khó chịu hơn nữa là, một cánh tay của hắn vuốt ve ở trên mông đối phương, một cánh tay khác thì ôm chặt phía bên kia, khiến cho hai người ngực bụng đụng vào nhau, thậm chí ngực của Triệu Nhan cũng có thể rõ ràng cảm giác được đầu vú mềm mại của đối phương, mà lúc này Gia Luật Tư thì là khuôn mặt hoảng sợ, cả người căn bản không biết nên xử lý tình huống hiện tại như thế nào.
Triệu Nhan nhìn đến đây cũng hoảng sợ, vội vàng buông cánh tay ra ngồi dậy, tiếp đó sửa sang lại một chút suy nghĩ, lúc này mới bất đắc dĩ hướng về phía Gia Luật Tư cười khổ nói:
- Tiểu vương trong mộng thất lễ, kính xin công chúa đừng trách tội!
Nghe được lời mà Triệu Nhan nói, Gia Luật Tư trong lúc khiếp sợ tỉnh táo lại, lập tức vội vàng ngồi dậy xoay người kiểm tra y phục một chút, kết quả phát hiện y phục mình mặc dù hỗn độn, những cũng không có bị cởi bỏ, điều này làm cho. nàng rốt cục cũng nhẹ nhàng thở ra, tuy rằng vừa rồi tình hình có thể làm cho. người mắc cỡ chết được, nhưng ít ra hai người vẫn chưa làm ra chuyện quá giới hạn.
Tuy nhiên mặc dù như thế, Gia Luật Tư nghĩ đến vừa mới rồi Triệu Nhan ôm mình, trên mặt cũng cảm giác nóng rát, vốn không dám nhìn hắn, Triệu Nhan cũng cảm giác thật sự không còn mặt mũi nào đối mặt với Gia Luật Tư, lập tức lần nữa hướng về đối phương thi lễ một cái, tiếp đó chuẩn bị đi ra ngoài cho tỉnh táo một chút, đồng thời cũng cho Gia Luật Tư một chút không gian riêng.
Nhưng đang khi Triệu Nhan vừa đi đến cửa, bỗng nhiên chỉ nghe bên ngoài truyền đến một trận bước chân, ngay sau đó rèm cửa bị người đẩy ra, một người bóng dáng gầy yếu đi đến, khi thấy Triệu Nhan lập tức quỳ xuống hành lễ, tiếp đó lắp bắp mà nói:
- Tiểu... tiểu nữ Tiểu Cốt...Cốt Đầu bái kiến quận vương! - Cốt Đầu?
Triệu Nhan nghe thấy cái tên kỳ cục, lập tức cũng sững sờ, tiếp theo cúi đầu xuống đánh giá thiếu nữ đang quỳ gối trước mặt mình, chỉ thấy đối phương khoảng mười hai mười ba tuổi, so với Tiểu Đậu Nha còn nhỏ hơn, dáng vẻ gầy guộc nho nhỏ, hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn rất thanh tú, nhưng trên tóc lại dính mấy cây cỏ tranh, tay chân cũng khá to thô. Vừa nhìn cũng biết là suốt nhiều năm làm việc cho người ta.
- Ngươi... Ngươi là người Hặc Lý Bát phái tới hầu hạ chúng ta? Triệu Nhan kinh ngạc chốc lát, lập tức đoán được thân phận đối phương.
- Khởi bẩm quận vương, tiểu... tiểu nữ tử đúng là do thủ lĩnh phái tới hầu hạ hai vị quý nhân đây!
Tiểu cô nương này rõ ràng có chút khẩn trương, nói chuyện cũng lắp bắp.
- A, ngươi thật giống như không phải là người Nữ Chân. Nếu không làm sao có thể biết nói Hán ngữ lưu loát?
Triệu Nhan lúc này bỗng nhiên phản ứng kịp, lập tức có chút kinh ngạc nhìn từ trên xuống dưới người thiếu nữ này nói. Trong những người Nữ Chân hắn tiếp xúc, cũng chỉ có Hặc Lý Bát hiểu được Hán ngữ, những người khác nhiều lắm là có thể nói tiếng Khiết Đan cũng đã là không tệ rồi.
- Khởi bẩm quận vương, ta đích thật là người Hán, ta sinh ra không lâu phụ mẫu liền dời đến bộ Hoàn Nhan cư trú, hơn nữa phụ thân vẫn dạy ta học nói tiếng Hán, ngoài ra thủ lĩnh cũng theo phụ thân ta học tiếng Hán đấy.
Thiếu nữ tiên Cốt Đầu thấy Triệu Nhan cũng không có tỏ ra là quận vương kiêu ngạo, ngược lại còn hết sức hòa nhã, điều này làm cho nàng cũng chầm chậm thanh tĩnh lại, nói chuyện cũng lưu loát hơn.
-Hả?
Triệu Nhan nghe đến đó hắn không nghĩ tới trong bộ Hoàn Nhan vẫn có người Hán, lập tức vội vàng hỏi:
- Cha mẹ ngươi bọn họ hiện tại đang ở nơi nào, nơi này còn có... những người Hán khác hay không?
Đối với câu hỏi của Triệu Nhan, Cốt Đầu cũng lắc lắc đầu nói:
- Khởi bẩm quận vương, bộ Hoàn Nhan chỉ có một nhà người Hán chúng ta, hơn nữa mẫu thân của ta cũng đã qua đời từ lâu, hiện tại trong nhà chỉ có ta cùng phụ thân, hai năm qua phụ thân cũng ngã bệnh, trong nhà không đủ ăn, thật may là thủ lĩnh đại nhân là một người nhớ ân tình cũ, bình thường đối với chúng ta chiếu cố, lần này còn để cho ta tới chăm sóc hai vị quý nhân, cũng có thể đổi về cho gia đình một ít thức ăn.
Cốt Đầu tuy rằng không dễ nghe, nhưng nói chuyện có thứ tự, hơn nữa cũng không có bất kỳ tâm cơ, không cần Triệu Nhan hỏi liền đem chuyện trong nhà mình giới thiệu một lần. Triệu Nhan nhìn cặp mắt to kia của đối phương chân thành, cũng không khỏi cảm thấy lòng chua xót, hắn không nghĩ tới tình hình trong nhà Gốt Đầu lại khó khăn như vậy, còn nhỏ tuổi đã phải gánh vác trọng trách nuôi gia đình.
Lúc này Gia Luật Tư cũng bị cuộc đối thoại giữa Triệu Nhan và Cốt Đầu hấp dẫn lại đây, lập tức nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn gầy yếu của Cốt Đầu, có chút không hiểu hỏi:
- Các ngươi trước kia là người Hán Liêu quốc hay là người Hán Đại Tống, tại sao phải đi tới nơi này?
Cốt Đầu trước khi tới đã biết Triệu Nhan chính là quận vương Đại Tống, Gia Luật Tư thì là nử tử quý tộc Khiết Đan, tuy nhiên nàng đối với Gia Luật Tư thật giống như không có bất kỳ hảo cảm nào, có chút lãnh đạm mở miệng nói:
- Phụ mẫu ta vốn là người Hán Liêu quốc, chính là binh của quý tộc Liêu quốc, cho nên mới không thể không lưu vong đến nơi đây để yên ổn sống.
Nghe được phụ mẫu lại là binh của quý tộc Liêu quốc nên mới phải chuyển đến nơi đây, trên mặt Gia Luật Tư có chút xấu hổ, tuy rằng nàng đối với Gia Luật Hồng Cơ không có cảm tình gì, nhưng thân làm một người Khiết Đan, đối với Liêu quốc vẫn có chút cảm tình đấy.
Triệu Nhan thấy bộ dạng Gia Luật Tư, lập tức vội vàng tiến lên cười nói:
- Cốt Đầu, nếu ngươi là tới hầu hạ chúng ta, phải chuẩn bị thu xếp nước đến, chúng ta phải rửa mặt một chút, chỉ cần ngươi biểu hiện không tệ, ta sẽ bảo Hặc Lý Bát trả thêm một phần thức ăn nữa.
Cốt Đầu đối với Triệu Nhan hiển nhiên thân thiết hơn nhiều, nghe được lời Triệu Nhan lập tức lộ ra một nụ cười sáng lạn nói:
- Đa tạ quận vương, nước ấm đã chuẩn bị xong, ta hiện tại liền bưng tới cho ngài, ngoài ra hôm nay còn có điểm tâm sáng, có phải cũng sẽ đưa vào hay không?
- Được, chúng ta ăn ngay trong lều!
Triệu Nhan đối với Cốt Đầu tay chân lanh lẹ cũng rất có hảo cảm, hơn nữa cũng không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, Cốt Đầu đối với một quận vương như mình lại hết sức nhiệt tình, điểm này so với sự lãnh đạm dành cho Gia Luật tư hình thành sự đối lập rõ ràng.
Chỉ thấy Cốt Đầu đáp ứng một tiếng, xoay người liều chạy ra khỏi lều trại rất nhanh liền bưng vào một chậu nước nóng, hơn nữa cũng chỉ có một chậu, còn bị nàng đưa đến trước mặt Triệu Nhan, hiển nhiên trong lòng nàng, Triệu Nhan rõ ràng so với Gia Luật Tư trọng yếu hơn. Tuy răng thân là một người đàn ông, Triệu Nhan cũng tương đối có phong độ thân sĩ, mặt khác hắn cũng biết Gia Luật Tư có chút thích sạch sẽ, cho nên nhường nàng rửa trước, kết quả Gia Luật Tư do dự. một lát, rất đồng ý gật đầu.
Đợi đến lúc sau khi rửa mặt, Cốt Đầu lại đưa đến cho bọn Triệu Nhan điểm †âm, chẳng qua là khi nhìn đến điểm tâm của mình, Triệu Nhan và Gia Luật Tư đều nhìn nhau cười khổ, bởi vì chỉ thấy phẩm chất bưng lên không ngờ là hai cái bát thô to, trong mỗi bát bày một miếng thịt heo to được cắt vô cùng ngay ngắn, hơn nữa nhìn qua hẳn là được nấu chín, trắng bệch nhìn đã không gợi chút hứng thú ăn uống nào rồi.
- Cốt Đầu, các ngươi bình thường ăn cái gì?
Triệu Nhan nhìn tảng thịt mỡ lớn này nửa ngày, thật sự không thể nuốt trôi, vì thế bỗng nhiên ngẩng đầu đối với Cốt Đầu hỏi, hắn hiện tại cũng nghĩ mãi mà không rõ vì sao một tiểu cô nương khá thanh tú có thể đặt cái tên như vậy?
- Chúng tôi?
Cốt Đầu đang hướng về phía miếng thịt mỡ trước mặt Triệu Nhan mà nhỏ. nước miếng, Cốt Đầu lúc này hiển nhiên cả kinh, tiếp đó chỉ thấy nàng nhìn thịt mỡ liếc mắt một cái, sau đó mới mở miệng nói:
- Chúng tôi điểm tâm đều rất đơn giản, có rau dại thì canh ăn rau dại, hoặc là canh quả dại, mùa đông không có rau dại và quả dại, liền uống canh thịt, buổi tối ăn nhiều một ít, gia cảnh khá hơn chút người ta có thể ăn thịt nướng, kém một chút chỉ có thể uống canh thịt, nhà của chúng ta nghèo, đại đa số đều chỉ có thể nhặt nước vừa xương người ta không cần nữa, rửa sạch rồi thêm một chút rau dại nấu ăn.
Cốt Đầu đang nói xong lời cuối cùng thì lần nữa dùng ánh mắt liếc một chút thịt mỡ trước mặt Triệu Nhan, sau đó lại nuốt xuống từng ngụm nước miếng. Triệu Nhan nghe đến đó rõ ràng là sửng sốt, bởi vì Cốt Đầu chỉ nói bữa sáng và bữa tối, nhưng căn bản không có nói cơm trưa, như vậy nói cách khác, đối phương chỉ ăn mỗi ngày hai bữa cơm, hơn nữa cũng căn bản không có dinh dưỡng gì, khó trách Cốt Đầu lại có dáng vẻ gầy như vậy.
Triệu Nhan không có chú ý bộ dạng Cốt Đầu đối với thịt mỡ nuốt nước miếng, Gia Luật Tư nhìn hết sức hiểu được, tuy rằng Cốt Đầu đối với nàng không phải là thân thiện cho lắm, nhưng Gia Luật Tư thứ nhất là thương cho Cốt Đầu, thứ hai nàng cũng thật sự ăn không vô, cho nên đẩy miếng thịt mỡ trước mặt mình cho. Cốt Đầu:
- Cốt Đầu, ta hôm nay không đói bụng, bữa sáng này liền tặng cho ngươi ăn đi!
Bởi vì một vài nguyên nhân, Cốt Đầu đối với Gia Luật Tư thật có chút thân thiện, tuy nhiên bây giờ nhìn đến đối phương không ngờ mời nàng ăn thịt, điều này làm cho Cốt Đầu cũng mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tin được nhìn Gia Luật Tư, trong lòng nàng, người Khiết đan đều là người xấu, làm sao có thể mời mình ăn thịt?
Triệu Nhan lúc này cũng kịp phản ứng, nhìn đến bộ dạng khiếp sợ của Cốt Đầu, lập tức đem phần thịt mỡ lớn của mình đưa đến trước mặt Cốt Đầu nói:
- Còn có một phần này của ta, Cốt Đầu ngươi nếu không chê, thì ăn luôn đi, còn hai người chúng ta, ngươi liền giúp chúng ta chuẩn bị chút ít quả dại là được. rồi.
Nghe được Triệu Nhan hỏi như vậy, Cốt Đầu còn nhỏ tuổi lại lộ ra một vẻ trưởng thành không tương xứng với tuổi tác của nàng nói:
- Phụ thân ta hai năm qua vẫn bị bệnh liệt giường, ta lại không có bản lãnh đi săn thú, chỉ có thể làm một chút việc vặt đổi lại chút thức ăn gì đấy, căn bản không đủ nuôi sống hai người, phụ thân thường xuyên đem đồ ăn nhường cho ta cho nên có đồ ăn ngon, ta tự nhiên cũng muốn để lại cho phụ thân.
Triệu Nhan và Gia Luật Tư nghe đến đó cũng kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau, không nghĩ tới ở bộ Hoàn Nhan dã man này, vẫn còn có hiếu nữ giống như Cốt Đầu thế này, đồng thời Triệu Nhan với phụ thân Cốt Đầu sinh ra vài phần tò mò, lập tức mở miệng nói:
- Cốt Đầu, ngươi dẫn chúng ta đi thăm hỏi phụ thân của ngươi một chút có được hay không?