"Ahahaha...ta đã bắt được nhà ngươi rồi nhé!! Lần này thì đừng hòng chạy thoát!!" Chi Ưu khoái chí cười to, cô túm chặt đầu của Trường An lại.
"Em...Chi Ưu...em!!!!" Trường An bất ngờ đến không nói nổi lên lời.
"Ahahahaha...Chi Ưu ta đây không phải là muốn chọc là chọc được đâu, nhà ngươi mau mau quỳ xuống xin lỗi ta!!" Chi Ưu thích chí đưa một chân gác lên ghế, làm bộ dáng anh hùng, nhướng cằm ra lệnh.
"Chi Ưu, em đang làm cái trò gì hả, mau bỏ tay của em ra khỏi đầu anh!!" Trường An dở khóc dở cười, anh cố gắng gỡ bỏ tay em gái anh ra khỏi đầu anh nhưng không...càng gỡ nó càng nắm chặt!
"Nha đầu thối, em...ai cho phép em làm càn?" Trường An gần như hoang mang, anh thật sự không muốn đâu...làm mất hình tượng đẹp đẽ của anh thật không thể được đâu!!
"Đây là lỗi tại ai? Nếu như hôm qua anh không chọc em thì anh sẽ không bị như này rồi! Tất cả là do anh!!" Chi Ưu ương bướng nhướng mày nói.
"Hừ, nha đầu chết tiệt này!!" Trường An nghiến răng lườm Chi Ưu.
"Chộ ôi chộ ôi...em lại sợ quá cơ!!" Chi Ưu ra vẻ sợ sệt rồi sau đó lại tiếp tục cười thâm hiểm "Sao nào? Nhà ngươi có xin lỗi ta không?"
Vì tương lai tươi sáng của anh, anh không muốn bị mất hình tượng của bản thân với Vương Nhi nên anh không thể cứng đầu được nữa, đành cúi đầu xin lỗi.
"Anh xin lỗi em ạ!!" Trường An cắn răng cúi đầu xin lỗi. Chết tiệt, con nhóc này! Đợi đấy!
"Hahaha...Do ta có lòng rộng lượng nên tha cho nhà người, mau đi đi!" Cô phất tay như một vị vua, sau đó ngồi xuống ghế cười một trận dài thỏa mãn.
Trường An bên này chỉ biết âm thầm ghi hận!
"Đây, đồ ăn đã ra rồi đây!!" Quản Gia Lí đặt đồ ăn để lên bàn.
Trường An cười sặc, anh thừa biết cô đang làm gì, chỉ là không ngờ lại buồn cười đến thế, đúng thật là em gái anh diễn rất xuất sắc!
Trường An cũng nghe lời, anh nhái lại cử chỉ của bà ta, sau lại thêm vào vào vài lời "Đồ ăn của ông xã đút cho bà xã ngon quá à!!" Anh làm bộ đánh yêu Chi Ưu rồi nhìn Nguyệt Lan cười cợt nhả.
"Tất nhiên rồi, bà xã em có muốn nữa không?" Chi Ưu làm bộ người chồng, ra điều cưng chiều cô vợ.
"Ứm ừm...con cái đang nhìn, người ta ngại a~" Trường An giả làm cô vợ, nũng nịu, đánh yêu lên vai cô.
"Mặc kệ chúng nó!! Nào, nói a đi nào!!" Chi Ưu gắp miếng thịt rồi tiếp tục đưa lên miệng Trường An.
"A~...Ưm! Ngon quá! Đồ ăn ông xã gắp cho đúng là tuyệt cú mèo!!" Trường An diễn, anh vừa nhai vừa khen tấm tắc như kịch bản.
Chi Ưu nhìn anh cười sặc sụa, anh cũng vậy, trò này thật vui a!
Hai con người kia đen mặt, tức giận nhìn cô cùng Trường An.
Như Ngọc nãy giờ ngồi nhìn, ả ta cũng không ngờ Chi Ưu lại thay đổi đến thế, nếu như là thường ngày nhìn thấy vậy thì cô sẽ đập bát rồi bỏ đi rồi.
"Mệt...mệt quá!! Stop stop!!" Chi Ưu giơ tay, cô vừa cười vừa ôm bụng dựa vào ghế.
Chi Ưu ngồi lại ngay ngắn sau đó lại tiếp tục ăn.
.
.
. "Để anh chở em tới trường!" Trường An ngồi trong xe nói vọng ra.
Chi Ưu nhìn chiếc xe của Trường An đang ngồi. Chà chà là Mercedes\-Benz sao? Đẹp đấy!
Cô nhanh chóng tiến đến xe của Trường An, trong lòng nghĩ chắc mai mốt cô phải mua xe hãng này quá, nhìn rất đẹp a~.
"Hì hì, được ạ!" Chi Ưu vui vẻ mở cửa xe rồi ngồi xuống, cô đóng cửa xe lại.
"A, anh nhớ rồi!" Trường An nhướng người ra phía ghế sau, lấy lên ba túi sách to rồi đưa cô.
"Đây là gì vậy anh?" Chi Ưu khó hiểu hỏi.
"Là mấy thứ đồ dùng đi học của em đấy! Anh tính rủ em đi nhưng em tối hôm qua em lại ra ngoài mất rồi, anh phải nhờ người mua, em xem xem có cái gì không ưng ý thì nói với anh để anh kêu người đi đổi!!" Trường An mở máy, anh vừa lái xe vừa nói.
"Ồ!" Chi Ưu gật đầu, cô mở từng túi ra.
Cặp sách?
Đẹp đấy!
Hộp bút sao?
Đẹp! Duyệt!
Gôm...bút, thước?
Được, cũng đẹp nốt!
"Để xem cái túi thứ hai nào..." Chi Ưu háo hức mở túi xách thứ hai ra.
"A, là sách!"
"Ô, có vở này! Đẹp thế!"
Trường An cười bất lực, em gái anh đâu phải là lần đầu tiên đến trường đâu!
Chi Ưu mở đến túi thứ ba thì thấy còn có cả tiểu thuyết, cô vui vẻ cầm lên xem.
"Kinh dị?? Hay quá!!" Chi Ưu hào hứng reo lên.
"Đam mĩ?? Aaaaa!!! Đã quá đã quá!!!" Chi Ưu phấn khích kêu, cô nhìn đống truyện trong túi, không chỉ là một cuốn đam mĩ mà là có rất nhiều cuốn!!
Aaaaa!! Ta sướng điên mất!
"Anh sợ em học tập căng thẳng nên anh mua mấy cuốn truyện cho em, anh không biết em đọc gì nên đã mua hết các cuốn sách đang bán chạy, còn có cả truyện tranh nữa!!" Trường An mỉm cười nói, anh thấy em gái anh vui như vậy, trong lòng cũng không hiểu sao lại vui lây.
Nghe thế, cô liền tìm mấy cuốn truyện tranh.
Truyện còn có cả đam mĩ??? Trời ơi!! Cô yêu anh cô quá đi!!
"Anh hai, anh là number one đó nha~" Cô vui đến nỗi ôm Trường An reo hò thích thú.
"Hahaha, Chi Ưu...em vui là được, em mau...bỏ anh ra nào!" Trường An vừa cười khổ vừa đẩy cô ra.
"Ồ yeah ồ yeah!!" Chi Ưu ngồi lại chỗ, không nhịn được lại ôm mấy cuốn truyện vào lòng.
Sau đó, cô nhanh chóng bỏ đồ dùng và sách vở vào cặp, mang theo một cuốn đam mĩ mà cô yêu thích, cẩn thận và nhẹ nhàng bỏ vào cặp rồi ôm luôn cặp.
Trường An lắc đầu cười bất lực, em gái anh thật trẻ con!
.
.
. Đến trường, cô bước xuống xe, chiêm ngưỡng ngôi trường mà từ nay cô sẽ học.
Chà chà, cũng to phết!
Trường An cũng bước xuống xe, anh khóa cửa xe sau đó dắt cô vào trong.
"Anh hai, anh đưa em vào làm gì? Em có thể tự đi được mà?" Chi Ưu khó hiểu nhìn anh.
"Nha đầu ngốc, anh đi gặp hiệu trưởng để nói chuyện một chút!" Trường An cốc nhẹ vào đầu cô.
"Ồ!" Chi Ưu theo thói quen liền xoa xoa đầu mặc dù không hề đau.
"Lớp của em đây, em vào đi, anh đi gặp hiệu trưởng nhé!" Trường An vừa giúp cô mở cửa, vừa mỉm cười ôn nhu nói với cô.
Cô nhìn vào trong lớp học thì liền thấy có rất nhiều ánh mắt khinh bỉ nhìn cô, kể cả ánh mắt của giáo viên cũng có nốt.
Chi Ưu sởn người, cô xoay đầu vẫy tay tạm biệt anh cô rồi bước lên bục giảng.
"K...khụ, em đi học lại rồi?" Giáo viên là thầy giáo nhìn cô hỏi
Hửm? Vậy là trước đây nguyên chủ đang học thì nghỉ sao?