Hôm nay là cuối tuần, đa phần mọi người sẽ đổ về những khu vui chơi sầm uất của Tinh Cầu.
Nhưng không khí hôm nay đặc biệt hơn so với thường ngày. Người thì khóc, kẻ thì cười đến vui vẻ. Nhưng trên khuôn mặt của tất cả mọi người đều mang một vẻ hạnh phúc khác thường.
Tất cả đều hướng ánh mắt về màn hình lớn ngay trung tâm mua sắm.
Màn hình hiện rõ một khuôn mặt uy nghiêm cao lãnh, một gương mặt quá đỗi quen thuộc đối với mọi người ở Hành Tinh Fiory.
Laim trên người khoác bộ quân phục năm nào, ánh mắt sắc bén toát lên vẻ nghiêm nghị của quân nhân: " Cống hiến và bảo vệ cho tinh cầu là trách nhiệm của quân đội, chúng tôi sẵn sàng hi sinh tính mạng để bảo vệ tự do và hòa bình cho Tinh Cầu Lorsen. Là một chiến sĩ lưu lạc 8 năm, hiện tại tôi đứng đây với tư cách là ......
Là ? Là gì,vẫn tiếp tục là Thượng Tướng của chúng tôi, hay là như thế nào?
" Là....Một người chồng và cũng là một người cha !!" Laim với vẻ mặt tỉnh bơ, tự hào thông báo cho toàn dân biết rằng anh đã có gia đình của mình.
"........."
Hãy cùng nhìn lại 3 ngày trước sự việc vừa xảy ra.....
" Mấy mẹ con đã xong cả chưa ?"
" Dạ rồi ạ."
Cả đại gia đình Lạc Sở đang tất bật sửa soạn để đi đến nhà của ông bà nội.
Lạc Sở cũng có chút khẩn trương, dù sao cũng là gặp mặt người lớn trong nhà. Lỡ biểu hiện không tốt thì không hay chút nào.
" Phi thuyền tới rồi, đi thôi nào các con. " Mineva vội vã bế nhóc Lime đi lên phi thuyền.
Hứa với ba mẹ là 7:30 sẽ đến, giờ đã 7:20 rồi vẫn chưa bắt đầu di chuyển. Lát nữa sẽ bị cằn nhằn cho xem, ôi trời.
" Dạ, tụi con lên liền đây. Laim, nhanh lên anh. Trễ giờ mất rồi. " Lạc Sở nắm tay anh chồng nhà mình kéo đi.
Sau 20 phút thì cũng đã đến nhà ông bà nội, Mineva cùng Vinster dặn dò gia đình Lạc Sở ngồi trong phi thuyền đợi một chút, khi nào ông bà gọi thì mới đi ra.
" Các con ngồi trong đây đợi chút, ba mẹ vẫn chưa báo cho ông bà việc của chồng con. " Mineva xoa đầu cậu.
Lạc Sở gật đầu: " Dạ mẹ."
" Ôi trời tội cục cưng của bà, chắc là đói bụng rồi." Mineva đau lòng nhìn cháu nội của bà.
Sáng nay vì gấp quá nên cả nhà vẫn chưa kịp ăn sáng gì cả.
Con không đói ạ." Lime lắc đầu.
Ở hành tinh trước nhóc nhịn đói quen rồi, chút này nhằm nhò gì.
" Mẹ yên tâm, lát con sẽ nấu cho cả nhà ăn no nê sau. Ba mẹ đi gặp ông bà đi ạ, chắc họ sốt ruột lắm rồi."
" Ừ, ba mẹ sẽ đi nhanh thôi"
Nói xong thì 2 người vội vã rời đi.
Vivian ngồi trên ghế sopha, bà ngồi ở đây chờ đã hơn nửa tiếng vẫn chưa thấy đôi vợ chồng trẻ nào đó tới thăm nhà.
Bà mất kiên nhẫn, muốn đứng lên vào phòng lấy quang não để gọi cho hai người thì quản gia gõ cửa.
" Thưa ông bà chủ, vợ chồng cậu chủ đã đến rồi ạ."
" Kêu bọn nó vào đi. Hai ông bà già này chờ mòn cả mông rồi đây này." Hewis cằn nhằn
Quản gia cúi đầu ra ngoài, sau một lát thì 2 vợ chồng cũng tới.
" Ba mẹ."
" Rốt cuộc hai bây cũng vác mặt tới thăm hai ông bà già gần đất xa trời này rồi sao ?" Vivian khó chịu
Mineva và Vinster liếc nhau một cái liền hiểu ý.
Mineva cười làm lành đi tới chỗ của 2 người : " Ba mẹ bớt nóng, là do dạo này xảy ra nhiều chuyện quá nên đâm ra không có thời gian."
" Ừ ừ, mấy người cứ làm việc của mấy người. Để hai ông bà già này hủ hỉ với nhau sống qua ngày là được" Hewis khoanh tay.
Mineva nháy mắt với Vinster. Còn không nhanh nói ra sẽ bị cằn nhằn tới tối đó, con dâu và cháu nội của tôi còn chưa ăn sáng kia, ông nhanh lên đi.
Một ánh mắt nói lên tất cả, Vinster hơi họ nhẹ để thu hút sự chú ý: " Thật ra thì hôm nay chúng con tới đây một phần để thăm ba mẹ. Còn quan trọng hơn là để thông báo cho hai người một tin vui."
Hewis bắt được trọng điểm: " Việc gì mà khiến hai người già này phải vui chứ ? Hừ, được thì cố gắng sinh thêm đứa cháu cho bọn già này ẵm bồng. Hoặc kêu nhóc Crink nhanh nhanh cưới một đứa con dâu. Chỉ có những việc như vậy mới khiến chúng ta vui vẻ được. "
" Phải phải, ba mẹ đã già. Cô đơn lắm, thật sự muốn tụi nhỏ các con sinh thêm cháu cho ba mẹ vui. Cần gì mấy thứ vớ vẩn khác chứ, bọn ta không thiếu." Vivian gật gù đồng ý với ý kiến của Hewis.
Tỉ lệ thụ thai của dị tộc nữ rất thấp, bà trầy trật lắm mới sinh ra một đứa là Vinster. Lúc Mineva sinh cho bà những hai đứa cháu, bà cứ nghĩ như vậy là tốt quá rồi. Nhưng biến cố lại xảy ra.
Vivian lắc đầu buồn bã. Cứ tưởng ' Kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh chỉ là một câu nói. Không ngờ....
" Không phải là mấy thứ vớ vẩn đâu. Hahaha." Vinster cười lớn.
" Vậy rốt cuộc tin vui là gì ?" Hewis rốt cuộc cũng cảm giác được thái độ của bọn trẻ hơi khác thường.
Mấy đứa nhóc chết tiệt, làm ông cũng hơi mong chờ rồi đấy.
Mineva và Vinster nhìn nhau cười: " Chuyện là .......
Trong phi thuyền, gia đình Lạc Sở đang ngồi chờ tiếng gọi của ba mẹ.
" Đói rồi ?" Laim áp môi lên trán cậu.
" Ưm, vẫn chưa. Chỉ là em hơi lo lắng chút thôi."
Ra mắt người lớn trong nhà, ai mà không lo chứ.
" Đừng lo, ông bà anh thích em"
Lạc Sở bĩu môi nhìn anh. Hừ, làm như anh là ông bà chắc, sao biết được họ thích cậu chứ. Còn chưa biết cậu là người như nào mà.
Còn chưa kịp mở miệng đã nghe bên ngoài truyền tới tiếng ồn.
" Ba mẹ ! Hai người chạy từ từ thôi !!!"
Mineva và Vinster lo lắng chạy theo hai người già đang hăng hái chạy phía trước.
Trời ơi, già rồi. Chạy như vậy lỡ té thì vô viện nằm là cái chắc!!
Quản gia ở phía sau cũng thở hồng hộc: " Ông bà chủ !! Chạy nhanh như vậy sẽ ảnh hưởng sức khỏe !!!!"
" Ông bà chủ !!! Sức khỏe, sức khỏe !!!! Hộc...hộc..."
Quản gia chạy không nổi nữa, đứng lại lấy hơi. Ngày thường thì chú trọng sức khỏe dữ dằn lắm, giờ thì hay rồi.
Khuyên bảo hết lời, nhưng có vẻ hai ông bà già rồi nên hơi lãng tai. Cứ như không nghe mà chạy nhanh về phía phi thuyền đang đậu trong sân nhà.
Laim nghe thấy thì nhận ra họ đã biết chuyện: " Mình xuống thôi em"
" Hình như em nghe thấy tiếng la của ba mẹ thì phải.." Lạc Sở nắm tay con mình, lo lắng hỏi anh.
Laim trấn an cậu: " Chắc là ông bà ra đón chúng ta đó."