"Mẹ của tôi ơi, kia chẳng phải là Thương Khuynh sao"
Linh Đàm nhìn lại phía nàng chạy đến, thấy vị Tứ tiểu thư khi nãy đang tò mò đưa tay sờ vào kết giới, muốn đi qua nhưng không được. Đám gia đinh kia cũng không thể vào.
Vậy thế quái nào nàng lại chạy qua được kết giới vào đây !
Chỉ thấy bên cạnh Thương Khuynh có một nam tử, bên cạnh hắn hiện lên tên nhân vật "Tiểu Bảo"
Giờ Linh Đàm mới để ý, bên cạnh mỗi người đều có một cái tên, bên cạnh nàng có một cái tên "Nhã Tửu". Đây có lẽ là tên nhân vật đi.
"Hệ thống được nâng cấp rồi ? Nhưng mà nhìn nam tử tên Tiểu Bảo có chút quen mắt, hơn nữa cái tên Tiểu Bảo cũng rất quen thuộc.
Tiểu Bảo nói với Thương Khuynh:
- Nữ tử kia đi vào được kết giới, hình như còn có thể nhìn thấy chúng ta ?
Oán linh bên cạnh Thương Khuynh cất giọng nói:
- Có thể thử nữ tử kia xem. Biết đâu lại tìm được thứ mà ngươi muốn tìm !
Một con bọ cạp to khổng lồ xuất hiện từ không trung, nó chậm chạp từng bước tiến lại gần Linh Đàm.
"Hệ thống ! Diệp Phượng, Thương Khuynh hắn muốn làm cái gì vậy !"
Đáp lại nàng là tiếng cảnh báo nguy hiểm từ hệ thống.
Thương Khuynh không lên tiếng, hắn đứng nhìn nàng sắc mặt trầm tư.
Tiểu Bảo thấy Thương Khuynh không lên tiếng, hắn tự ý ra lệnh cho bọ cạp:
- Tấn công.
Bọ Cạp nhận được lệnh, liền bò nhanh đến chỗ Linh Đàm. Linh Đàm hốt hoảng trong lòng, nhìn cửa kết giới cách nàng một đoạn, nàng quyết định trở lại chỗ Tứ tiểu thư kia.
Chạy được một đoạn, nàng vấp phải hòn đá ngã nhào về phía trước.
- Á
Tiểu hồ ly trong tay nàng cũng sợ hãi, cả người run rẩy, cụp tai vùi đầu vào trong tuyết.
Linh Đàm nhớ lại khi xưa nàng dùng tiên thuật, chắp tay niệm khẩu quyết. Đáng tiếc cơ thể nàng chỉ là người phàm, không thể thi triển linh lực.
Kết quả nàng bị bọ cạp kia dùng đuôi chích một cái vào cổ.
Đuôi của bọ cạp chứa kịch độc, chất độc nhanh chóng lan từ cổ ra tứ chi khiến nàng đau đớn tột độ.
Thương Khuynh nhanh như chớp đã tiến lại gần nàng, hắn nhìn nàng đau đớn nằm dưới đất sắc mặt không chút biểu cảm.
Chỉ thấy Thương Khuynh ngồi xuống trước mặt Linh Đàm, hắn dùng tay nâng khuôn mặt Linh Đàm lên nhìn nàng một lúc. Cuối cùng tự cắt tay, đưa bàn tay đang chảy máu đến trước mặt nàng nói:
- Uống đi, sẽ không sao nữa !
Linh Đàm nhìn từng giọt máu đang nhỏ từ bàn tay Thương Khuynh rơi xuống nền tuyết trắng xoá không chút do dự bám lấy tay hắn uống một ít máu.
Linh Đàm không ngờ lúc trước toàn nàng cho máu người ta, giờ đây Thương Khuynh lại cho nàng uống máu của hắn.
Mùi vị của máu ngọt thanh, có chút khiến Linh Đàm muốn uống thêm một ít.
Thương Khuynh nhìn bộ dạng nghe lời của Linh Đàm cảm thấy hài lòng. Hắn khẽ cười, nụ cười còn lạnh hơn cả tuyết.
- Tìm được rồi !
"Cái gì tìm được rồi ?"
Một đạo bạch quang thoáng qua trước mặt, Linh Đàm chìm vào giấc ngủ sâu.
Linh Đàm tỉnh lại trong cơn sợ hãi, xung quanh nàng là bóng tối vô tận. Trước mắt xuất hiện một thanh nhiệm vụ
"Nhiệm vụ: Công lược Thương Khuynh với thân phận Nhã Tửu!"
Ta còn được hệ thống ban cho ba mạng, chết ba lần nhiệm vụ thất bại.
- Cái quỷ gì vậy.
Giọng nói của Diệp Phượng vang lên:
- Linh Đàm, chẳng phải cô có yêu cầu không được cho bọn họ biết cô cũng là người thử nghiệm sao ?
Linh Đàm:
- Đúng, coi như tôi chỉ là nhân vật tiểu thuyết.
Diệp Phượng:
- Tôi cũng nói với anh tôi như thế, nhưng ai mà biết anh ấy lại yêu thích cô như vậy, cứ ở mãi trong vòng tay tạo giấc mộng không chịu ra.
Linh Đàm:
- Anh cô là ai ? Thương Khuynh à ?
Diệp Phượng:
- Đoán đúng rồi. Tôi đã hứa với cô sẽ không tiết lộ thông tin của cô. Nhưng tôi cũng không muốn anh tôi mãi không tỉnh lại được. Cô giúp tôi khuyên anh ấy trở về đi.
Thế nhưng Thương Khuynh lại chấp niệm nàng đến vậy ! Linh Đàm chỉ biết thở dài, đúng là nàng tạo nghiệp.
- Được rồi, tôi sẽ thử.
Diệp Phượng:
- Vì tôi đã nói với anh trai tôi là cô không có thật, nên tôi chỉ có thể cho cô thân phận khác. Cô đừng nhắc gì đến việc cô là Linh Đàm nha !
Linh Đàm:
- Biết rồi !
.....
khi Linh Đàm mở mắt ra lần nữa, nàng đã được Thương Khuynh đưa về Thiên Giới.