Khai tiệc là mấy món ăn rượu thịt, dê nướng....nhìn có vẻ bình thường nhưng lại chứa rất nhiều ma khí, người của Ma Tộc ăn vào công lực cũng tăng lên không ít. Rượu của bọn họ được ủ từ máu tươi của động vật. Bày biện trên bàn của Phong Đăng cũng giống hệt.
Phong Đăng vốn là tiên thể, cơ bản không thể động đến đồ ăn thức uống ở đây. Bọn họ là cố tình bày lên để hạ uy phong của hắn.
Sau tiếng vỗ tay của Hữu hộ pháp, một đoàn vũ nữ của Ma Tộc tiến vào nhảy múa. Sau đoàn vũ nữ là hai mươi nữ tử nhân gian che mặt bằng tấm voan lụa màu đen được phân chia tới bên những người trong yến tiệc để hầu hạ. Riêng Ma Tôn Huyền Túy Hải không được ai phân chia lên hầu hạ. Huyền Túy Hải vốn không thích gần gũi nữ nhân, hắn chỉ quan tâm bá nghiệp thống nhất tam giới.
Linh Đàm và Thương Khuynh được phái tới hầu hạ cho Tạ Tướng Lĩnh.
Diệp Thanh Y và Nhã Yên được phái tới bên Phong Đăng.
( Tạ Tướng Linh tên Tạ Vân Mục, trên mặt hắn có một sẹo lớn nhìn rất doạ người.)
Linh Đàm quỳ ở bên rót rượu cho họ Tạ Vân Mục, không dám ngẩng đầu.
- Hai nữ tử này không thấy có chút tà lực, phải chăng là người phàm ?
Hữu hộ pháp cười đáp:
- Để chuẩn bị cho bữa tiệc hôm nay, ta đã bắt hai mươi nữ tử nhân gian tới góp vui cho chư vị.
Khưu Xuyên Tướng Lĩnh ma tộc nổi tiếng hung tàn, hoang *** vô độ. Nữ tử chết thảm dưới tay hắn không ít. Khưu Xuyên lên tiếng:
- Hữu hộ pháp đúng thật có lòng. Ta rất thích.
Nói xong bàn tay Khưu Xuyên không an phận mà đặt trên đùi của nữ tử người phàm kia, còn cố ý vỗ mông nữ tử kia làm cho nữ tử đó giật mình cả người không ngừng run rẩy.
Tả hộ pháp cố tình hạ uy phong của Phong Đăng, cầm chén rượu nồng đậm mùi máu tươi:
- Ta xin kính Chủ Thần của Nguyệt Quang Hải một ly .
"Chủ Thần Nguyệt Quang Hải, đây không phải là Phong Đăng sao !"
Linh Đàm khẽ ngẩng đầu, quả nhiên người ngồi đối diện là Phong Đăng. Mười năm không gặp khuôn mặt Tiểu Bạch Long đã không còn đơn thuần như ngày nào. Bây giờ là bộ dáng mỹ nam có nét sắc xảo hơn.
Bạch Triết và Hoa Linh đứng phía sau định lên tiếng thay cho Phong Đăng thì bị Phong Đăng dơ tay cản lại.
Phải nói nếu Phong Đăng thật sự uống ly rượu này linh lực bị tà khí làm cho ô uế, ít nhiều cũng hao tổn một chút linh lực.
Phong Đăng cười bán nguyệt, nâng ly rượu đẫm máu kia lên :
- Rượu này đúng thật là trân quý, chỉ tiếc ta không có phúc hưởng.
Dứt lời hắn ôm Nhã Yên vào lòng, không chút khách khí tháo khăn che mặt Nhã Yên xuống:
- Tuy nhiên rượu do Tả hộ pháp mời, vẫn phải uống.
Phong Đăng đang bóp miệng Nhã Yên, đổ thẳng ly rượu máu vào miệng Nhã Yên, sau đó không thương tiếc đẩy nàng ra một bên. Mọi người đều kinh ngạc trước hành động này.
Tả hộ pháp thấy Phong Đăng để một người phàm uống rượu trân quý tức giận. Khác nào Phong Đăng đang ám chỉ Tả hộ pháp hắn không có tư cách uống rượu với hắn.
- Ngươi...
Nhã Yên bị mùi máu ghê tởm đó làm cho muốn ói hết ruột gan. Nàng quỳ trên đất nôn thốc nôn tháo, không tài nào nôn ra được.
Linh Đàm nhìn Tiểu Bạch Long gần ngay trước mặt nhưng lại khiến xa cách vạn dặm có chút không tin nổi. Nàng nghĩ hắn sẽ từ chối hoặc lén đổ đi. Nhưng không ngờ hắn lại đem Nhã Yên ra làm lá chắn. Hắn thay đổi rồi!
Ma Tôn biết Phong Đăng ngồi lên được ngôi Chủ Thần của Nguyệt Quang Hải e rằng sức mạnh của hắn cũng chẳng kém Đường Tịch là bao.
"Tâm tư kẻ này thật khó lường, không thể khinh thường!"
Ma Tôn lên tiếng:
- Được rồi Tả hộ pháp, là chúng ta thu xếp chưa ổn thoả. Lâu ngày quên mất Chủ Thần cũng là thần tiên, linh lực thuần khiết. Người đâu, đổi bàn tiệc rượu cho Chủ Thần !
Lập tức tì nữ vội vã đi tới, đổi hết thức ăn trên bàn Phong Đăng.
Tả hộ pháp không thể làm gì được Phong Đăng liền quay sang Nhã Yên chút giận:
- Dám nôn rượu quý ra, người đâu lôi ả tiện tì này xuống giết cho ta.
Linh Đàm đang tính cùng lắm cá chết lưới rách, nàng đánh không lại người Ma Tộc, cũng không biết Phong Đăng có còn bảo vệ nàng như mười trước hay không. Nàng chỉ biết Nhã Yên vô tội, vô cớ bị cuốn vào nơi đây.
Phong Đăng chỉ muốn thị uy với Ma Tộc nên mới lôi Nhã Yên ra. Nhưng chí ít hắn không phải người bạc bẽo. Phong Đăng đưa tay chắn trước mặt Nhã Yên:
- Tả hộ pháp đây là muốn cướp mỹ nhân của ta đi ?
Huyền Túy Hải thấy Tả hộ pháp của hắn ngu xuẩn như vậy không kìm được trách mắng:
- Tả hộ pháp không được vô lễ.
Sau đó quay sang Phong Đăng cười nói:
- Nếu Chủ Thần đã thích nữ nhân này như vậy, chi bằng ta tặng ngài. Ngài thấy thế nào ?
Phong Đăng nhận được lời thoả đáng cũng không làm khó bọn họ, dù sao Ma Tộc vẫn còn giá trị lợi dụng lúc này không thể trở mặt.