Xuyên Không, May Mắn Ta Chỉ Là Vai Phụ

Chương 41: Chương </span></span>41



Nữ nhân đứng trên đài cao liền nói thêm: "Tỷ thí võ đài lần này có một trăm thí sinh mỗi vòng sẽ loại một nửa."

Cẩm Y Vệ thiếu niên đưa một tờ giấy cho thiếu nữ, rồi nàng nói như vậy.

Mấy người dưới khán đài đều gật đầu, nàng liền nói thêm: "Giờ lành đã đến, bây giờ tỷ thí chính thức bắt đầu."

Dứt lời một tiếng chống vang đụng chạm vào nhau vang lên, ai nấy dưới khán đài đều ho tô.

Thiếu nữ phất tay, toàn thể im lặng nàng liền nói: "Trận đấu đầu tiên là giữa Ly gia đại tiểu thư Ly Hoa cảnh giới Trúc Cơ cảnh lục giai."

Ai nghe đến đây đều kinh ngạc, nàng mấy ngày trước còn là Nguyên Khí cảnh sao bây lại là Trúc Cơ cảnh nhanh như vậy, ai nấy đều ngạc nhiên.

Ly Hoa nàng cũng đã thức tỉnh Băng Hoàng Thánh Thể, cảnh giới tăng cao nhanh chóng.

Bởi vì nàng đã loại bỏ mọi oán niệm trong lòng, khi giải bày hết tâm tư cùng Mẫu Thân.

Nàng đêm đó tu luyện cảnh giới tăng cao nhanh chóng, bởi vì nhờ thánh thể nên tu vi của nàng luôn vững chắc, nàng mặt tươi cười bước lên khán đài.

"Người tiếp theo là Lư gia một trong,Lư Cuốc cảnh giới Luyện Khí cảnh bát giai."

Dứt lời khán đài nhôn nhao nói: "Cảnh giới thấp như vậy, làm sao đụng trúng Trúc Cơ cảnh a

Lư Cuốc từ từ bước lên đài, ai nấy đều nhìn hắn bằng ánh mắt thương cảm.

"Hai vị đã lên đài." thiếu nữ liền đếm số.

"Tam."

"Nhị."

"Nhất."

"Bất Đầu."

Ly Hoa biến mất kiếm liền đặt trên cổ Lư Cuốc, Lư Cuốc hắn run rẩy.

Xung quanh đều nhìn Ly Hoa, tốc độ này quá nhanh đi a. Phàm nhân thấy vậy đều kinh ngạc nói: "Tốc độ này, ngươi có nhìn thấy không?"

"Ta không." thiếu niên phàm nhân vật đầu, trên đài cao Ly Định gật đầu, không hổ là nữ nhi của hắn.

Hoàng Thượng trên khán đài cao cũng tán dương: "Nữ nhân này, vừa Trúc Cơ tốc độ đã nhanh như vậy a."

Lư gia, gia chủ nhìn thấy vậy đều lắc đầu cảnh giới quá nghiền ép đi a. Chi biết đành phất tay ra hiệu Lư Cuốc đầu hàng.

Lư Cuốc gật đầu nói:"Ta đầu hàng."

Thiếu nữ đứng trên cao liền nói: "Trận đầu tiên Ly Hoa thắng."

Ai nấy đều vỗ tay tán dương, Thanh Thanh đứng dưới đám đông thì lắc đầu ngao ngán nói: "Tại sao không cho ta gặp hắn Ô ô."

Nàng muốn gặp gỡ cảnh giới thấp, để nàng có thể giải quyết nhanh chóng, không bị nghi ngờ đến cảnh giới.

Mà buồn thay rằng hắn lại gặp Ly Hoa, nữ nhân thiếu mất dây thần kinh, đang bước xuông lôi đài.

Ly Hoa liền hắt xì nói: "Là ai nhớ đến ta?"

Nàng lắc đầu bước đến Ly gia nơi ngồi.

"Trận tiếp theo là Lư gia, Lư Không Nguyên Anh cảnh giao thủ với một tán tu."

"Mời Lư thiếu gia "

Toàn trường ngây người, Nguyên Anh cảnh đại lão vậy mà tham gia tỷ thí võ đài coi như nắm chắc 100% phần thắng a.

Tên phàm nhân không được thiếu nữ gọi tên, hắn phải từ từ bước lên liền cúi người nói: "Lư thiếu gia, mong người giơ cao đánh khẽ."

Lư Không, không đợi hắn trả lời vừa nghe tiếng của thiếu nữ chủ trì bắt đầu hắn liền tiến bay tới.

Công Kích liên tiếp thiếu niên tán tu, làm hắn không chịu được liên tục ho khan ra máu, cuối cùng bị Lư Không đánh xuống khán đài.

Lư Không từ đâu xuất hiện ra một cái quạt, cầm trên tay quạt quạt. Thiếu niên bị đánh bay xuống liền khập khiễng đứng dậy nói: "Lư thiếu gia, đa tạ đã tha mạng."

Dứt lời hắn được một thiếu nữ tuổi còn nhỏ chạy ra đỡ, vừa đi vừa ho khan ra máu.

Thiếu nữ tuổi còn nhỏ liền lên tiếng nói: "Ca ca ngươi không sao chứ? Ngươi bị thương nặng quá rồi."

Thiếu niên tán tu cười nói: "Muội muội, ta không sao nhưng ta có thể chống đỡ được hai chén trà, có thể có được năm quan tiền nhỏ mua thuốc chữ trị cho mẫu thân rồi."

Hắn cười cười nói, làm muội hắn đều phải khóc lóc ra nói: "Ca Ca."

Hắn một đời cố gắng tu luyện, mong có thể giúp gia đình hắn ăn no mặc ấm không lo chuyện thiên hạ, nhưng không ngờ biến cố xảy ra.

Phụ Thân hắn bị giết, mẫu thân bị bệnh nặng liên tục phải dùng tiền mua thuốc cứu.

Từ một gia cảnh khấm khá, thành nghèo khó, nhà rách nát, bởi vì đã bán hết đồ đạc trong nhà a.

Lư Không được xung quanh ai nấy đều khen ngợi, mỗi Thanh Thanh nhìn về phía thiếu niên, vừa được nhận vài quan tiền.

Từ một tên Cẩm Y Vệ.

Nàng liền chạy tới vỗ vai thiếu niên nói: "Nè, ngươi không sao chứ?"

Thiếu niên cùng muội muội hắn nhìn lại, phát hiện vậy mà là một thiếu nữ a.

Thiếu niên tán tu liền nói: "Tiểu thư, người cho gọi ta?"

Thanh Thanh gật đầu nói: "Nhìn ngươi bị thương vậy a, quần áo cũng rách rưởi. Nhưng mà ta giúp ngươi trị thương."

Nói xong nàng điều động linh khí, chữa thương cho thiếu niên tán tu.

Thiếu niên tán tu, thấy vết thương dần dần khôi phục không còn cảm thấy đau nhức liền quỳ xuống, muội muội hắn cũng làm theo nói: "Đa tạ tiểu thư( tỷ tỷ) đã giúp ta( ca ca)."

Nghe đến đây, Thanh Thanh che miệng cười nói: "Không sao, không sao."

"Vậy ngươi nói xem, tại sao ngươi cảnh giới thấp như vậy lại tham gia tỷ thí?"

Thiếu niên từ tốn nói hết mọi việc cho Thanh Thanh nghe, nàng liền hiểu gật đầu nói: "Nhìn ngươi hóa ra cũng rất hiếu thảo với phụ mẫu a."

Hắn cũng không nói dối vì Thanh Thanh đã chữa thương cho hắn.

Dứt lời nàng trong tay xuất hiện một viên đan dược chữa trị rồi đưa cho thiếu niên tán tu cùng một số quan tiền rất lớn nói: "Ngươi cầm lấy, à quên." dứt lời nàng lấy ra thêm một quyển công pháp Huyền giai trung cấp.

Thiếu niên tán tu liền lắc đầu nói: "Tiểu thư cái này ta không thể nhận."

Thanh Thanh cười nói: "Ai nói có cho không ngươi đâu? Về sau ngươi theo ta làm huynh đệ."

"Ngươi cứ ở Ly gia thành, thành lập gia tộc, về sau cần gì ta sẽ gửi thư cho về việc đó,ngươi không được quên tên ta Thanh Thanh."

"Ngươi tên gì?"

Thiếu niên tán tu liền cúi người nói: "Ta tên Diệp Phong, hắn liền chỉ tay về phía muội muội hắn nói thêm: "Nàng tên Diệp Lục."

"Được rồi được rồi, các ngươi đi đi giúp mẫu thân chữa trị."

Dứt lời, Diệp Phong quỳ xuống cảm tạ Thanh Thanh rồi mang Diệp Lục rời đi, Lý do nàng muốn cứu giúp thiếu niên này là bởi vì.

Đây đều là những lý do Thiên Miện Chi Tử trải qua, khi nghe lời đó từ hắn nói, làm nàng tin chắc.

Nàng không có đoán sai Diệp Phong chính là Thiên Mệnh Chi Tử a.

Trên khái đài lúc này ai nấy đều hoan hô, Lư gia, gia chủ không khỏi cảm thán nói: "Lư Không tên phế vật này, tại sao có thể lên tới cảnh giới Nguyên Anh?"

Ly Định đều trầm trồ, cả Hoàng Thượng cũng vậy, dưới khán đài nhiều nữ nhân cũng hoan hô nói:

"Lư thiếu gia, ta muốn sinh hài tử cho ngươi."

"Ta yêu ngươi Lư thiếu gia~"

Dưới khán đài nữ nhân đều nức nở nói, làm Thanh Thanh bó tay.

Trận tiếp theo cũng đến Ly Thần, nàng gặp gỡ một thiếu niên, làm Thanh Thanh ngạc nhiên rằng nàng vậy mà đã Trúc Cơ cảnh nhất giai.

Mặt sân tỷ thỉ cũng bị đóng băng, thiếu niên thuộc hoàng tộc cảnh giới cũng không thấp Nguyên Khí cảnh cửu giai.

Nhưng nàng vẫn giải quyết nhanh chóng, trận đầu vừa bắt đầu, nàng đóng băng toàn bộ khán đài.

Làm chân thiếu niên đó bị dính với sân khán đài, nàng liền cầm trên tay song đao biến mất xuất hiện ngay sau thiếu niên.

Thiếu niên run rẩy, bởi vì bị hai song đao kẹp lấy cổ hắn, ai không sợ hắn mới làm lạ.

Hắn run rẩy không nói nên lời: "Lư gia nhị tiểu thư tha mạng, ta đầu hàng."

CẦU HOA TƯƠI.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.