Vương trưởng quầy đẩy đến trước mặt Cổ Du một xấp ngân phiếu, ý bảo nàng
xem.
Cổ Du không khỏi kinh ngạc “ nhiều như vậy sao?”
Tuy bây giờ nàng không thiếu tiền, nhưng với số tiền do chính mình tự thân kiếm được vẫn cảm thấy tốt hơn nhiều.
Vương trưởng quầy cười nói “ đây mới chỉ là bắt đầu thôi, chờ qua vài tháng nữa, đến khi mọi người đã quên với sự hiện diện của đậu hũ rồi, đến lúc đó chúng lại đẩy mạnh tiêu thụ đến những thành trấn lân cận khác, nhất định sẽ thành công"
Vương trưởng quầy hiếu kỳ hỏi.
· Tạ nương
tử tiếp đến có ý định gì không?”
Cố Du suy tư nói “ Ta muốn mở một tửu lâu "
Vương trưởng quầy nghe vậy phì cười, trêu đùa nói “ Nếu phu nhân mà mở tửu lâu, không phải sẽ cướp hết tài nguyên của Lai Phúc tửu lâu sao?"
Cố Du “ Nếu thật có chuyện như vậy, chắc chắn là do đầu bếp của huynh không đủ cấp, nên tìm người mới đi là vừa"
Vương trưởng quầy cười ha hả “ ta cũng chỉ nói giỡn thôi, phu nhân đừng để ý. nếu phu nhân có cần giúp gì cứ việc đến tìm vương mỗ, chỉ cần có thể giúp, nhất định không từ"
“ Trong lâu còn có việc, vương mỗ xin cáo từ trước"
Vương trưởng quầy ngồi dậy, kính cẩn nói.
Cố Du cũng đứng lên, nàng chắp tay nói “ làm phiền Vương trưởng quầy từ xa đến đây, ngài đi thong thả, không tiễn...
Vương Trưởng quầy thi lễ, vừa định rời đi liền mắt sắc thấy Cố Du hơi lảo đảo một chút.
Hắn nhanh tay kéo lại Cổ Du.
Tạ phu nhân ngươi không sao chứ?”
Cố Du vừa định lắc đầu, một cơn choáng váng nhất thời xoay chuyển cuồng phong mà đến, sau đó ngất đi trong tiếng kêu gọi hốt hoảng của đám người vương trưởng quầy.
***
Ánh nắng chiếu xuyên qua khung cửa rơi trên mặt Cổ Du.
Cố Du khẽ nhíu mày, theo bản năng đưa tay lên chắn trước người.
"
* Tạ nương tử, ngươi tỉnh rồi?”
Cố Du có chút ngơ ngác, nhìn Vương trưởng quầy có chút mông lung.
“ Vương trưởng quầy?”
Vương trưởng quầy đi lên giúp đỡ nàng ngồi dậy, lúc này mới nói “ thấy trong người thế nào? còn khó chịu không?”
Cố Du lắc đầu nói " đã không có chuyện gì, vương trưởng quầy, ta bị làm sao vậy?"
Đột nhiên mất đi ý thức, Cố Du cảm thấy chính mình không nên yếu như vậy mới phải.
Vương trưởng quầy mỉm cười nói “ Ngươi là đại phu mà, chẳng lẽ không phát hiện ra trong người đang có mang sao?”
Cố Du sửng sốt " Có mang? ý vương trưởng quầy là...”
Vương trưởng quầy gật đầu nói “ Đúng vậy, vừa rồi đại phu đã giúp phu nhân bắt mạch qua, ngươi xác thực đã có mang, hơn nữa cũng đã được gần ba tháng"
Cố Du tay bất giác nhìn xuống cái bụng bằng phẳng của bản thân.
'Ta thấy thời gian tới phu nhân hãy cứ ở đây đi, nhà các ngươi bên kia ta đã cho người canh chừng rồi, ngươi cứ yên tâm ở đây dưỡng thai, chờ tạ tú tài trở về đón mẫu tử các ngươi"
Cố Du khẽ gật đầu, cảm kích nói “ Đa tạ vương trưởng quầy, làm phiền huynh quá"
Vương trưởng quầy xua tay nói “ Không có chuyện gì, chúng ta là bằng hữu, những chuyện này đều là nên làm"
Đúng lúc này một tên hạ nhân chạy vọt vào.
“ Trúng rồi trúng rồi, tạ nương tử chúc mừng chúc mừng, tạ tú tài đã trung cử nhân, hơn thế nữa còn là tiểu tam nguyên, đây là cỡ nào vinh dự a!!”
Vương trưởng quầy vừa định mắng gã ta vô lễ, nghe vậy sửng sốt.
"Ngươi nói gì? Tạ tú tài trung cử nhân rồi?”
Hạ nhân vội nói “ Đúng vậy trưởng quầy, tạ lang quân không chỉ trúng cử nhân, mà còn là trung hạng nhất, cố lão gia cho người đến báo, lát nữa sẽ để người tới đón cố tiểu thư"
“ Tốt quá rồi, ta quả nhiên không nhìn lầm mà, hahaha"
Hai người bận nói chuyện, không chú ý Cổ Du đã nhíu mày từ khi nào.
Cố Du tay khẽ chạm vào cái bụng phẳng lì của nàng, trên mặt hiện ra một tia bất an.
không biết vì sao, nàng tổng cảm giác sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì đó.