Xuyên Đến Cổ Đại Làm Giàu Dưỡng Gia!

Chương 14: Tranh sủng



Những người ở đây đều thấy kinh ngạc, nơi Liễu Minh đang làm là tửu lâu lớn nhất trấn trên, lại ở gần bến tàu, thường xuyên có thương đội cùng quý nhân lui tới, sinh ý thật phần hoả bạo, một năm tính xuống dưới ước chừng cũng phải trăm ngàn lượng bạc.tiểu nhị một năm thu vào là năm lượng bạc, quản sự một năm cũng phải trăm lượng, phòng thu chi cùng trù phòng nhóm dù không bằng quản sự đi nữa ít nhất cũng đến năm sáu mươi lượng bạc a!!.

Này vừa mở miệng ra chính là trù nương, cho dù có chỉ là phụ bếp đi nữa vẫn rất làm người đỏ mắt có được không?

Hai mươi lượng bạc!! này so với trên trời rớt bánh có nhân có gì hai dạng a!!

Cố Du cũng kinh ngạc, trù nương sao?

Nàng nghĩ nghĩ, chợt mỉm cười nói “ chỉ là chút cơm nhà mà thôi, đại gia thích liền hảo, còn về phần trù nương mà ca ca nói , ta sợ mình sẽ không đảm nhận nổi.”

Liễu Minh cũng cười, phất tay nói “ ai! xem phu lang nói kìa, trù nghệ của phu nhân có tốt hay không đám người chúng ta ở đây đều đã thể nghiệm qua, phải không?” nói hắn triều mấy người kia nhìn lại, bọn họ đều gật đầu.

Có người nói “ Phu lang cũng đừng khiêm tốn quá, đến rau dại ngài cũng có thể xào thành sơn hào hải vị, sau có thể không đảm nhận được, với ngươi này trù nghệ, lên làm trù phòng cũng được ấy chứ!”

Đại ca cùng nhau cười ha hả, đều nói Cố Du không bằng cứ thử đi.

Bất quá Cố Du vẫn là từ chối. lấy lý do trong nhà không trưởng bối, phu quân với hài tử còn cần nàng chăm sóc, quả thật phân thân không ra tới.

Liễu Minh vẫn còn muốn khuyên vài câu, liền thấy thôn trưởng triều hắn ra hiệu, đành phải từ bỏ.

Ăn xong này đó cơm, lại nghỉ ngơi chốc lát, đại gia lại bắt đầu làm việc. do ăn một bữa no nê xong buổi chiều đại gia làm việc càng là ra sức, đến khi sắc trời chạng vạng nhà cửa rốt cuộc cũng tu bổ xong.

Tiễn đi thôn trưởng đám người, trước khi đi Liễu minh chưa có từ bỏ ý định lại nói một lần.

“ Tạ Phu lang cứ suy nghĩ trước, chờ nghĩ hảo lại nói cho ta ”



Gã vẫn là không nghĩ để mất con cá lớn này, nếu có bật này tay nghề đứng sau bếp nói, không phải Vân khúc tửu lầu sẽ càng thêm hoả bạo sao? đến lúc đó gã có công mời người, cũng sẽ được thăng thành nhất phẩm tiểu nhị, một năm có mười lượng bạc đâu !!

Liễu Minh lúc này đã nghĩ đến tình cảnh chính mình thăng tiến, khoé miệng lại cong lên.

Cố Du bất đắc dĩ, lại không tiện trực tiếp từ chối, liền gật đầu nói chính mình sẽ suy xét.

Chờ tiễn đi người, Cố Du lúc này mới nhìn chính mình nhà cửa , gật đầu hài lòng.

Này cũng coi như có cái nơi để tránh mưa rồi.

Cơ hồ là đêm đó, trời lại bắt đầu chốt xuống mưa lớn, một nhà Cố Du ngồi trong phòng khách đã được tu bổ ăn chính mình bữa tối, bốn người còn chưa có ăn gì đâu.

Bận rộn cả một ngày, đến khi tu xong này đó còn phải chỉnh đốn lại đồ đạc, Đến khi trời tối Cố Du mới vào trong bếp làm cho mỗi người một chém mì, lại thêm chiên năm quả trứng mua từ chỗ hà thẩm, liền như vậy xong rồi.

Tạ Phong gắp được một lòng đỏ trứng, hào hứng bỏ vào trong chém, vừa ăn vừa hô hô thổi, mặt nhỏ đỏ bừng, trông rất đáng yêu.

Cố Du không kình được lại giơ tay sờ lên đầu cậu, cười cười hỏi “ hảo ăn sao?”

Tạ Phong ngẩn đầu, cười rạng rỡ nói “ ân, hảo hảo ăn, mẫu thân người thật lợi hại a”

Cố Du buồn cười xoa đầu cậu “ vậy ăn nhiều chút, trong nồi còn đâu.”

Tạ Phong gật gật đầu, Cố Du vừa thu tay, dư quang liếc thấy một khuôn mặt nhỏ giống y chang Tạ phong dùng cặp mắt hoa đào lén lút nhìn xẹt qua bàn tay đang đặt lên đầu cậu, chợt rũ xuống con ngươi.

Cố Du trong lòng giống có chỉ con mèo cào qua, nàng gắp lên một miếng trứng bỏ vào trong chém của Tạ Hành.



Cố Du nói “ A hành cũng nên ăn nhiều vào.”

Thân thể nhỏ bé chợt cứng đờ, giây sau cái đầu nhỏ ngẩn lên, có chút kinh ngạc, lại pha chút gì đó không rõ cảm xúc, cậu mím môi, nói nhỏ “ tạ mẫu thân.”

Cố Du đôi mắt hồ ly hơi đỏ, đang định nói gì bên cạnh đã vang lên tiếng nói của Tạ phong.

“ Mẫu thân, A phong cũng muốn!”

Cố Du cũng gắp cho cậu một miếng trứng, đang lúc tưởng chừng như kết thúc, Cố Du vừa gắp lên một miếng trứng đang định cho vào chém, lại liếc thấy tầm mắt của người nào đó. nàng chớp mắt, thấy người nọ đang trông mong nhìn mình.

Cố Du “.....”

Không hiểu sao, Cố Du nhìn vào mắt người kia tựa hồ nhìn ra ý tới.

Này nam nhân sẽ không cũng muốn chính mình gắp đồ ăn cho hắn đi?

Cố Du nghĩ nghĩ, bỏ miếng trứng kia vào trong chém Tạ Hòe Cẩm.

Người nọ khụ một tiếng, gắp lên tới ăn.

Cố Du “......”

Này là cái gì tật xấu?

Hết chương 14
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.