Đã cầm dụng cụ trên tay, mọi người chia ra ai làm việc người nấy. Vẫn như thế, Mộc Hạ lễ phép chào hỏi người lớn tuổi suốt chặng đường cậu đi qua. Đi một hồi cũng đến xưởng gốm, Mộc Hạ vui vẻ giới thiệu bản thân.
Bác Bắc ông chủ của làng gốm này với hơn 30 năm tuổi đời dường như rất hài lòng với thái độ của cậu, Bác Bắc không nói nhiều lời. Bác đưa cậu vào xưởng, đưa tạp dề có chút cũ màu nâu nhạt cho cậu mặc vào. Xong cũng chỉ hướng dẫn qua loa cho cậu, Bác Bắc ném cho cậu một bảng thiết kế bình sứ rồi chăm chú làm việc của mình.
Mộc Hạ cũng im lặng quan sát bản vẽ sau đó cũng bắt tay vào làm, không khí vô cùng hài hòà. Trong lần thử đầu tiên, Mộc Hạ đã thành công làm ra một chiếc bình tuyệt đẹp, Bác Bắc cũng phải nhìn lấy một cái.
Nặn hình xong, Bác dẫn cậu tới lò nung. Bác ôn tồn chỉ dạy cậu từng chút một không còn hời hợt như ban nãy. Có vẻ như cậu được Bác ấy để ý và công nhận tài năng rồi chăng.
"gốm đất nung, nhiệt độ sẽ từ 600 - 900°C, gốm sành nâu từ 1100 - 1200°C, gốm sành xứ từ 1200 - 1250°C, gốm sành trắng từ 1250 - 1280°C và cuối cùng là đồ sứ từ 1280 - 1350°C. Cháu nhớ chưa?"'
"Dạ rồi ạ, mà bác ơi...Xong thành quả này, cháu nhờ Bác gửi tới địa chỉ này được không ạ?"
"Được, mà với điều kiện...cháu làm tặng ta thứ gì đó khiến ta phải trầm trồ"
"Dạ được ạ..vậy bác cho cháu xin ít giấy bút nha ạ, cháu muốn tự mình thoả sức sáng tạo ạ"
"Um"
Mộc Hạ vui vẻ bắt đầu công đoạn canh lửa của mình, trong lúc cậu canh Bác Bắc cũng đưa cho cậu một xấp giấy bút. Mộc Hạ hí hửng múa bút trên giấy. Cứ thế cái bình đầu tiên đã được cậu làm xong.
Mộc Hạ thích chuyên đề trang sức, nên thanh vì nặng gốm thành các hình dạng như bát, bình...thì cậu làm hắn một bộ siêu tập bằng gốm cho độc - lạ.
( Cũng bình thường ]
( Bình thường là bình thường như nào vậy ấy? ]
( Có gì đẹp đâu, mắt tụi mày mù rồi ạ ]
( Câu đó nên dành cho bạn đó]
( Nhìn mấy bản vẽ của em kìa, đẹp ghê ]
( Không ngờ ẻm còn có khiếu hội họạ đó]
( Ai lại đi thiết kế trang sức làm bằng gốm bao giờ]
[ E ý ơi, ý hơi bị hạn hẹp đó. Chưa thử làm sao biết có đẹp hay không? Với bé nó làm tặng mà, ý kiến nhiều vậy ý ơi]
( Tặng á hả? Có ma mới nhận, xấu mà ma còn chê ]
[ Sao hay hạ bệ người ta quá vậy, quay về live kia chơi với idol nhà bạn đi hãm quá à ]
( Hừ đám fan não tàn ]
( Mày thích não tàn không?)
/Phòng live của bạn đã bị cấm chat 4h, cảm ơn /
Fan hai nhà chưa kịp làm gì đã nín luôn, cơn bùng nổ không chỗ nào xả được bèn tịnh tâm xem bé nhà làm gốm.
Đạo diễn thấy ý bày cũng nhàn nên nằm chờ xem Mộc Hạ làm được những gì.
Hì hục mãi từ chiều cho tới tối, cuối cùng cậu cũng đóng gói thành phẩm để gửi đi xong. Bắc Bắc nhận được thiết kế của cậu cũng vô cùng phấn khích. Vì vậy đã xin phép chương trình cho cậu được ở đây làm luôn, nhưng ai mà ngờ lại bị từ chối.
Nhưng vì món trang sức bằng gốm tinh xảo với độ trong suốt cao này mà Bác đã mặt dày bám theo đòi thoả thuận với đạo diễn. Biết mình không làm lại người ta nên ông đành đồng ý, nhưng luật vẫn là luật. Phải để Mộc Hạ tiếp tục những công việc khác, chỉ có sau giờ mới ghé giúp Bác Bắc được.
Cứ như thế tuần đầu qua đi, ba người Phát La, Lục Linh, Tú Sâm rất hòà thuận và yêu quý Mộc Hạ. Chỉ trừ Bích Thủy có hiềm khích lớn ra thì mọi chuyện vẫn ổn. Tuần thứ hai, đạo diễn dắt mọi người đi bộ một khoảng xa ra chợ.
Nhiệm vụ tuần này của mọi người là phụ bán trong trợ, như kiểu làm mướn á để kiếm tiền. Và công việc này mọi người phải tự thân lo lấy. Chuyện tìm việc thì dễ rồi, vì bọn họ có nhan sắc ai đâu lại ngu mà không nhận bọn họ vào làm cơ chứ.