Không ngờ ở Đế quốc Hoa Hạ cũng có người có loại thẻ này!
Nữ nhân viên xinh đẹp chỉ cảm thấy nhiệt huyết lập tức dâng trào, vội vàng cung kính nói, “Có sẵn hàng ạ, xin hỏi anh có muốn lấy không?”
“Có bao nhiêu cái?”
“A…” Nữ nhân viên xinh đẹp bị sặc một cái, vội vàng đi tra cứu hàng tồn kho, sau đó chạy tới ân cần nói, “Kể cả trong tủ trưng bày, tất cả còn bốn cái.”
“Chẳng phải cái này bị người khác đặt trước rồi sao?”
Hoắc Thiệu Hằng đút hai tay trong túi áo khoác da, nheo mắt nhìn chiếc túi ngôi sao xanh trong tủ.
Chiếc túi này có kiểu dáng rất gọn gàng, chế tác tinh tế, trong sự mộc mạc, giản dị mang theo vẻ tinh xảo và tỉ mỉ, kiểu dáng mới ra, không giống như Hermes Platinum nổi tiếng có rất nhiều hàng nhái đầy chợ đêm.
“Không, không, không có ai đặt trước cả.” Nữ nhân viên xinh đẹp kia nói rất rõ ràng, “Anh có muốn lấy không ạ?”
“Lấy cả bốn cái.” Hoắc Thiệu Hằng hờ hững nói, “Bao gồm cả chiếc trong tủ trưng bày.”
“Hả? Đều cùng một màu sao?”
Nữ nhân viên xinh đẹp không yên tâm xác nhận lại.
“Ừm.”
Hoắc Thiệu Hằng không quay đầu, đáp.
Nữ nhân viên xinh đẹp không có cách nào, “Xin anh chờ một chút, tôi đi đóng gói cho anh.” Nói xong, cô ta lập tức lấy chiếc túi trong tủ trưng bày ra, cầm tới nhà kho phía sau, gom tất cả bốn chiếc túi ngôi sao xanh ra. Sau khi xác nhận không có bất cứ tì vết nào, cô ta mới xếp gọn gàng vào túi chống bụi, sau đó bỏ vào trong túi giấy Hermes.
“Anh họ gì ạ?” Nữ nhân viên xinh đẹp đưa bốn cái túi giấy Hermes tới, “Đây là túi ngôi sao xanh anh muốn, tất cả là bốn cái, cả nước cũng chỉ có bốn cái này.” Nói xong lại khuyên Hoắc Thiệu Hằng, “Nhưng mà sao anh lại muốn mua bốn cái giống hệt nhau vậy? Chúng tôi còn có những màu khác nhìn rất đẹp, như là màu đỏ san hô, màu hồng phấn hoa đào chẳng hạn…”
Đối với túi xách của phụ nữ mà nói, những chiếc túi nhỏ có màu sắc tươi tắn thì đẹp mắt, những chiếc túi to có màu sắc trang nhã thì dễ phối đồ, như vậy sẽ không quá chói mắt. Đây cũng được coi là thường thức rồi.
Nhưng Hoắc Thiệu Hằng không quan tâm tới chuyện này, anh đưa tấm thẻ VIP cho nhân viên cửa hàng, nói: “Tôi ký đơn.”
Nhân viên kia lập tức hoảng đến không nói nên lời, lúc nhận lấy tấm thẻ, toàn thân cô ta đã run rẩy cả rồi.
Nếu như nói tấm thể VIP đặc biệt kia chỉ khiến cô ta kinh ngạc thôi thì việc ký đơn bây giờ lại khiến cô ta phải giật mình hoảng sợ.
Xưa nay Hermes không bao giờ bán chịu, nhưng lại có một danh sách có thể ký đơn. Số người trong đó chưa đến mười người, mà mười người này đều không có họ tên, chỉ thể hiện bằng biệt danh.
Trong danh sách này, biệt danh của Hoắc Thiệu Hằng là Sáu.
Nói cách khác, người đàn ông trước mặt cô ta đây, không chỉ là người vô cùng giàu có, mà hơn nữa còn là người quyền quý trong những người quyền quý.
Quản lý và những người khác trong cửa hàng ùa ra như ong vỡ tổ, tất cả đều cung kính chào hỏi Hoắc Thiệu Hằng.
Ánh mắt của nữ nhân viên xinh đẹp kia lập tức trở nên nóng bỏng, giống như có thêm móc câu, hận không thể dùng ánh mắt câu Hoắc Thiệu Hằng tới.
Nhưng Hoắc Thiệu Hằng không hề nhìn cô ta, anh chỉ nghiêm mặt cầm bút ký tên vào giấy tờ, quay đầu vẫy tay gọi luôn Cố Niệm Chi ở ngoài cửa vào.
Cố Niệm Chi vô cùng vui vẻ chạy tới, tươi cười rạng rỡ, mắt nhìn chằm chằm vào bốn cái túi giấy trong tay Hoắc Thiệu Hằng.